Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 640 - Chương 640: Không Bằng Một Tấm Ảnh Của Tiểu Bạch

Chương 640: Không Bằng Một Tấm Ảnh Của Tiểu Bạch Chương 640: Không Bằng Một Tấm Ảnh Của Tiểu Bạch

"Tiểu Bạch, cậu không biết đâu, không có đại mỹ nhân như cậu bầu bạn ở bên cạnh thì niềm vui của chúng tôi thiếu mất một nửa rồi.” Triệu Trình cười ha ha nói.

"Đúng rồi Tiểu Bạch, cậu có ảnh chụp mặc đồ bơi không, tốt nhất là là chụp một album ảnh gợi cảm để khi nào tôi thấy nhớ cậu thì lấy ra ngắm.”

Lý Lương cũng nhiệt tình: “Nếu có thì tôi cũng muốn một bộ ảnh.”

Đào Na Na cũng duỗi tay ra: “Người ta cũng muốn một bộ ảnh chân dung gợi cảm của Tiểu Bạch!”

Hạ Tiểu Bạch nhìn dáng vẻ hèn mọn của mấy người này, khóe miệng cô giật giật.

Sợ là các cậu đang muốn lấy hình của tôi để tự giải quyết nhu cầu thôi.

Đúng là Hạ Tiểu Bạch đã từng mặc đồ bơi, nhưng là do Sở Thu Hi nũng nịu bắt cô mặc, mà còn là kiểu vô cùng gợi cảm, thậm chí ngay cả băng cá nhân cũng từng chơi.

Dang người hoàn hảo của cô đứng trước gương toàn thân, Hạ Tiểu Bạch nhìn bản thân mình cũng không nhịn được mà chảy nước miếng, trực tiếp thăng thiên.

Hạ Tiểu Bạch tức giận nhìn mấy người: “Đi đi, đi đi, tự lên mạng tải về đi.”

"Triệu Trình chết bầm, chẳng phải cậu còn có mấy tư liệu học tập kia à?!”

Triệu Trình giang tay ra: "Dù có gom hết mấy tài liệu học tập kia lại thì cũng không bằng một tấm ảnh gợi cảm của Tiểu bạch đâu, đẹp biết bao.”

Hạ Tiểu Bạch trợn mắt, trực tiếp lườm anh ta: “Không muốn nói mấy chuyện này với cậu nữa.”

"Đúng rồi lão đại, có thể lấy giúp tôi cái vali còn để trong ký túc xá không.”

“Trong đó còn ít quần áo, vẫn luôn còn để ở ký túc xá chưa lấy về.”

Triệu Trình và Lý Lương liếc nhau một cái.

Triệu Trình nói: “Không có nha….Quần áo của cậu không còn gì đâu, vali cũng không thấy.”

Hạ Tiểu Bạch chớp chớp đôi mắt đẹp: "Sáng sớm hôm qua tôi đã hỏi lão đại rồi, vẫn còn ở đó, sao hôm nay lại không có…”

Lý Lương gãi đầu cười ha ha nói: ‘Xin lỗi Tiểu Bạch, có thể là do tôi nhớ nhầm.”

"Giờ tôi mới nhớ lần trước có trộm vào ký túc xá, rất nhiều đồ bị mất, trong đó có vali đồ của cậu, cũng bị trộm mất rồi.”

"Đúng không Triệu Trình.”

Triệu Trình cũng gật đầu như gà con mổ thóc.

"Đúng đó, đúng đó, có trộm vào ký túc xá, tôi cũng mất nhiều đồ lắm.”

Gương mặt xinh đẹp của Hạ Tiểu Bạch toàn là sự nghi ngờ.

"Không tin, sao tôi chưa từng nghe mọi người nhắc tới chuyện ký túc xá bị trộm?”

Đào Na Na trực tiếp mở miệng nói: "Có nói rồi mà, tôi là lớp trưởng, lão đại Lý Lương từng báo với tôi rồi.”

"Có lẽ do hôm đó cậu không có mặt nên không biết.

Hạ Tiểu Bạch giữ nguyên suy nghĩ: “Vậy giờ tôi lên ký túc xá xem xem.”

"Hôm nay là cuối tuần, tôi biết hôm nay quản lý ký túc xá không có ở đây.”

Lý Lương cũng khẽ thở dài một tiếng: "Tiểu Bạch, đừng nói cậu cho rằng lão đại đang lừa cậu? Được rồi, cậu cứ lên ký túc xá xem đi.”

Hạ Tiểu Bạch thấy dáng vẻ nghiêm túc của bọn họ… Cuối cùng cũng chỉ có thể coi như thôi.

Chỉ sợ bọn họ đã tính kế từ trước, hoặc là thật sự bị trộm, hoặc là bị bọn họ lên kế hoạch giấu kỹ rồi.

Đào Na Na ở bên cạnh cười cười với vẻ mặt âm hiểm, Hạ Tiểu Bạch cũng không có phát hiện.

"Được rồi, vậy tôi đi trước đây, mọi người cũng đừng nhớ tôi quá.” Hạ Tiểu Bạch trở lại chiếc SUV.

Triệu Trình dụi mắt một cái: "Sao có thể không nhớ cậu cho được… mỗi đêm khi ngủ tôi đều sẽ nghĩ tới Tiểu Bạch.”

Hạ Tiểu Bạch không nhịn được muốn xuống xe đánh con hàng này một trận: “Triệu Trình, cậu có thấy buồn nôn hay không.”

Triệu Trình trực tiếp trả lời: "Không buồn nôn, Tiểu Bạch xinh đẹp như thế, sao có thể thấy buồn nôn cho được...”

Hạ Tiểu Bạch trực tiếp giẫm chân ga, không muốn phản ứng lại với con hàng này chút nào nữa.

Đào Na Na và mấy người nhìn xe của Hạ Tiểu Bạch rời đi, mặt ai nấy đều hiện lên vẻ không nỡ.

Đào Na Na trực tiếp nói: “Được rồi lão đại Lý Lương, quần áo của Tiểu Bạch đâu? Cậu đã nói sẽ chia cho tôi mấy món! Ít nhất tôi cũng phải được một cái quần nhỏ…”

Rất nhanh đã tới buổi tối.

Sở Thu Hi lái xe thể thao đưa Hạ Tiểu Bạch họp mặt với Sở Vân Chính.

Từ xa Sở Vân Chính đã thấy hai đứa con gái xinh đẹp của mình.

Dù sao thì với nhan sắc xinh đẹp của các cô làm sao có thể không khiến người khác chú ý, giống như những đóa hoa sen xinh đẹp nở rộ đang tranh nhau khoe sắc.

Không chỉ có xinh đẹp trắng trẻo và dáng người cũng hoàn hảo, đôi chân dài càng trắng nõn quyến rũ, hấp dẫn hành khách tới lui xung quanh, xác suất quay đầu lại nhìn là một trăm phần trăm.

"Tiểu Bạch, Thu Hi, ở bên này.” Sở Vân Chính kiêu ngạo vẫy tay với bọn họ.

Có thêm một đứa con gái xinh đẹp nữa, thật ra nghĩ lại thì cảm thấy cũng không tệ lắm.

Hạ Tiểu Bạch liếc mắt đã thấy được ông già, cũng vẫy tay với ông ta.

Dù sao thì sáng vẻ ông già đeo kính râm cũng rất giống người mù xem bói dưới chân cầu, sau lưng ông ta còn có bảy tám vệ sĩ áo đen đi theo.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment