Sở Thu Hi, Hạ Tiểu Bạch đi tới trước mặt Sở Vân Chính.
Sở Thu Hi trực tiếp đem rương hành lý đưa cho Sở Vân Chính: "Ba à, cầm lấy hành lý này."
Sở Vân Chính rất vui vẻ tiếp nhận: "Con gái thật tốt, đã chuẩn bị hành lý xong xuôi cho ba."
Đôi mắt xinh đẹp của Sở Thu Hi trực tiếp lườm hắn một cái: "Đây là hành lý của Tiểu Bạch, của ba con không có chuẩn bị."
"Ba nhiều thủ hạ như vậy, bọn họ không giúp ba chuẩn bị sao?"
Sở Vân Chính ...... Nhìn mấy người đàn ông lớn tuổi sau lưng hắn... Quên đi.
Hạ Tiểu Bạch hôn một bên mặt Sở Thu Hi có chút miễn cưỡng.
"Thu Hi, phải chăm sóc bản thân thật tốt nhé."
"Đừng làm việc quá liều mạng, thân thể mới là tiền vốn làm việc."
Sở Thu Hi tức giận nhìn về phía Hạ Tiểu Bạch cười nói.
"Anh vẫn nên là tự lo cho bản thân mình đi, anh không có tính kỷ luật trong cuộc sống và có quá nhiều thói quen xấu."
"Nhớ đi ngủ sớm dậy sớm, không nên ăn qua nhiều thực phẩm dầu mỡ, uống ít đồ uống có ga lại."
"Lần sau chúng ta gặp nhau đừng biến thành cô gái béo nhé."
Hạ Tiểu Bạch vặn eo khoe vóc dáng yểu điệu, đôi chân thon dài trắng như tuyết cũng đung đưa theo, khiến người ta không thể rời mắt.
"Em đã thấy anh tăng cân bao giờ chưa, vẫn ổn."
Một nụ cười ngọt ngào và quyến rũ nở trên đôi má xinh đẹp của cô, một đầu ngón tay thon dài ấn vào đôi môi căng mọng và trong trẻo như pha lê của cô.
Vẻ ngoài gợi cảm này đầy cám dỗ và khiến người ta muốn dừng lại cũng không được.
Sở Thu Hi thật sự có chút không nhịn được trực tiếp đem cô ôm vào sân bay khách sạn mạnh mẽ liếm láp một phen, xem cô ấy còn dám quyến rũ cô hay không.
Đôi môi đỏ mọng gợi cảm của cô từ từ tiến đến bên tai tiểu tiên nữ, nhẹ nhàng thì thầm.
"Trước đây em từng thấy anh tăng cân, đại bạch thỏ của anh bây giờ so với lúc chúng ta vừa mới bắt đầu mập hơn một vòng......"
"Em hiện tại thật sự rất muốn đem con thỏ của anh nắm cho hỏng."
Hạ Tiểu Bạch ...... o(≧ khẩu ≦ )o
Sở Thu Hi cười khanh khách, dùng tay vén mái tóc dài lên, hương thơm cơ thể thoang thoảng sảng khoái, khuôn mặt xinh đẹp có thể khiến cả thế giới phải mê mẩn.
"Được rồi, em giỡn đó, hỏng rồi thì về sau em chơi cái gì?"
"Em đi trước, xuống máy bay nhớ gọi điện thoại cho em."
Hạ Tiểu Bạch nhìn Sở Thu Hi rời đi, trên khuôn mặt thanh nhã vẫn tràn ngập nụ cười nhàn nhạt.
Nhìn bóng lưng cô biến mất, Hạ Tiểu Bạch mới đưa mắt rơi xuống trên người đám người Sở Vân Chính.
Nhưng lúc cô quay đầu lại nhìn thì lại khiến cô không nói nên lời ...... .
Chỉ thấy Sở Vân Chính với vệ sĩ của ông ấy đang bịt mũi và tìm khăn giấy cho nhau.
"Lão đại có còn khăn giấy không, thật sự sắp chảy máu mũi rồi."
Sở Vân Chính lườm hắn một cái: "Chính tôi cũng không đủ dùng, thật sự quá sức chịu đựng."
Khóe miệng đỏ hồng của Hạ Tiểu Bạch hơi co giật: "Cha vợ ... mọi người đang làm gì vậy?"
Sở Vân Chính dùng khăn giấy lau mũi, vẫn còn mang theo vết máu đỏ.
"Không ... Không có gì. . . Vừa nãy không cẩn thận bị vùi dập giữa chợ đụng tới mũi, chảy máu mũi."
Hạ Tiểu Bạch cũng là gật đầu, nhưng là một lời cũng không tin, trong lòng tràn đầy xem thường.
Rất rõ ràng là bị mình mê hoặc, không phải là cô chỉ vặn vẹo thân thể thôi sao ... Làm gì đến mức đó ......
Cô còn nở một nụ cười ngọt ngào và quyến rũ hỏi.
"Đúng rồi cha vợ ... . . Mang theo nhiều tiểu đệ như vậy làm gì?"
"Ngài không phải đi nói chuyện làm ăn, sau đó đến Hạ gia chúng tôi làm khách à?"
Sở Vân Chính ho khan một cái, dáng vẻ nghiêm chỉnh.
"Tôi cũng là bởi vì chuẩn bị đi đến Hạ gia các cô đàm phán, nên mới đem tiểu đệ theo."
"Tôi nhiều năm như vậy, bỏ ra nhiều tiền như vậy, nuôi cho mập nhiều người như vậy, chẳng phải chỉ vì những việc như ngày hôm nay sao?"
"Mang theo vệ sĩ, như vậy đàm phán với ông nội cô ~ các chú cô mới có lực uy hiếp, biết chưa?"
"Yên tâm, đó chỉ là biện pháp răn đe và sẽ không làm tổn thương họ."
Hạ Tiểu Bạch ...... . . Cô hiện tại sợ là cẩn đản đến lúc đó sẽ bị ném ra khỏi Yến Kinh. ( "▔□▔ )
Sở Vân Chính vẫy tay với người của mình: "Được rồi, chuẩn bị lên máy bay."
Một đoàn người đi tới sảnh lên máy bay.
Hạ Tiểu Bạch cùng Sở Vân Chính ngồi chính là khoang hạng nhất, tám tên vệ sĩ ngồi chỉ là khoang phổ thông.
Hạ Tiểu Bạch ngồi ở vị trí cạnh cửa sổ, Sở Vân Chính cũng là ngồi ở bên cạnh cô.
Mới vừa ngồi xuống liền có một nữ tiếp viên hàng không xinh đẹp mặc tất đen đến hỏi phục vụ.
Cô ấy mang theo nụ cười ngọt ngào chuyên nghiệp, với vẻ lịch sự.
Sở Vân Chính nhìn nữ tiếp viên xinh đẹp một cách chăm chú.
Đồng thời cố ý nhờ nữ tiếp viên xinh đẹp hỗ trợ điều chỉnh ghế ngồi, như vậy là có thể kéo gần khoảng cách ngắm người đẹp rồi.
Hạ Tiểu Bạch cũng không ngờ là cẩu đản lại là người như thế, thực sự là đáng ghét ...... . .
Kỳ thực bản thân cô cũng là người như thế ...
------
Dịch: MBMH Translate