Đàm Đổng An cười nói: "Đã một năm rồi tôi mới gặp lại anh, anh Vân Chính."
"Tôi nghe nói rồi, anh kiếm được rất nhiều tiền từ bất động sản, ít nhất là một tỷ đô la."
Sở Vân Chính vẻ mặt khiêm tốn cười nói: "So với anh Đàm thì vẫn còn kém xa."
"Tôi cũng chỉ là một người ở thành phố nhỏ, anh ở Yến Kinh lăn lộn mới là ông chủ lớn."
Hai người trao đổi công việc kinh doanh một lúc.
Đàm Đổng An vẫn luôn chú ý đến người đi theo Sở Vân Chính.
Nhìn có chút quen mắt, hình như đã gặp ở nơi nào rồi, nhưng nhất thời nhớ không ra.
"Anh Vân Chính, vị này chính là?"
Sở Vân Chính nhìn Hạ Tiểu Bạch giải thích: "Vị này chính là con rể tốt của tôi, lần này là dẫn hắn đến va chạm xã hội."
"Tiểu Bạch, vị này chính là Đàm Đổng An, là một trong những đối tác kinh doanh của cha, chào chú Đàm đi."
Khuôn mặt trắng như tuyết của Hạ Tiểu Bạch cũng là hơi mỉm cười nói: "Chào chú Đàm."
Đàm Đổng An cũng là hơi kinh ngạc: "Nha đầu Thu Hi kết hôn rồi à! Được lắm, sao Vân Chính không mời tôi?"
Sở Vân Chính khoát tay áo một cái: "Vẫn chưa, nhưng mà cũng không xê xích gì nhiều, Thu Hi nhà tôi kết hôn làm sao có thể không mời anh Đàm được chứ."
"Đúng rồi, tiểu tử nhà anh đâu?"
Đàm Đổng An khoát tay áo một cái, gương mặt không vui lắm.
"Được rồi, đừng nói đến thằng nhóc đó, tôi thật hâm mộ anh sinh được một cô con gái ngoan ngoãn xinh đẹp."
"Thằng nhóc nhà tôi, bạn gái có rất nhiều, lần trước còn làm người khác lớn bụng."
"Bị cha mẹ người ta tìm tới cửa gây sự, phải trả cho họ một khoản tiền mới coi như thôi."
"Tôi hỏi nó lúc nào kết hôn, hắn nói bạn gái quá nhiều, không biết nên cưới ai."
"Anh nói xem có tức chết không?"
Sở Vân Chính cười ha ha: "Ai thời còn trẻ đều như vậy, chỉ cần không phá của, không dính vào cờ bạc, ma túy là được rồi."
"Tôi lúc còn trẻ cũng có rất nhiều bạn gái, còn được gọi là tiểu vương tử tình trường."
Hạ Tiểu Bạch thấy Sở Vân Chính khoe khoang, cô ho nhẹ một tiếng.
"Cha vợ, cha thật không sợ con nói cho mẹ vợ biết sao?"
Sở Vân Chính cũng là có chút lúng túng: "Khoác lác mà thôi ... . Không nên tưởng thiệt."
Đàm Đổng An nhìn Hạ Tiểu Bạch không nhịn được hỏi.
"Đúng rồi, cậu Tiểu Bạch, chúng ta có phải đã gặp ở nơi nào rồi không?"
"Tôi nhìn cậu có chút quen mắt !"
"Tiểu Bạch huynh đệ, chúng ta là đã gặp ở nơi nào rồi sao?" Đàm Đổng An nhìn Hạ Tiểu Bạch nghi ngờ hỏi.
Bởi vì hắn luôn cảm giác như mình đã nhìn thấy khuôn mặt trắng như tuyết thanh tú này ở đâu đó.
Hạ Tiểu Bạch chỉ sau một giây suy nghĩ liền biết, Đàm Đổng An hẳn là đã gặp mình lúc ở phiên bản nữ.
Dù sao, rất nhiều người thuộc tầng lớp thượng lưu ở Yến Kinh đã được mời đến địa điểm tổ chức tuyển chọn thiên kim lúc trước.
Hai người hẳn là vào lúc đó đã gặp mặt.
Hạ Tiểu Bạch chỉ là làm dáng vẻ ngây thơ gãi đầu một cái.
"Lúc tôi nghỉ hè ở Yến Kinh một khoảng thời gian, có lẽ là chúng ta đã từng gặp nhau trên đường."
Đàm Đổng An sờ lên cằm trầm tư một chút, cuối cùng cũng là gật đầu: "Có lẽ là như vậy."
Hắn nhìn Hạ Tiểu Bạch tiếp tục cười nói: "Xem ra chúng ta chắc cũng là có duyên phận."
"Về sau, nếu kinh doanh có vấn đề gì, có thể thỉnh giáo chú Đàm đây."
Nói xong hắn nâng ly sâm panh trong tay lên, Hạ Tiểu Bạch cũng là lập tức dùng ly Coca cụng với hắn một cái.
......
Đàm Đổng An có phần lúng túng uống một hớp Champagne tiếp tục nói.
"Tôi với cha vợ cậu đã quen biết nhau hơn hai mươi năm, có rất nhiều chuyện làm ăn lui tới."
Hạ Tiểu Bạch cũng uống một hớp Coca, rất khiêm tốn nói.
"Vậy sau này kính xin chú Đàm chỉ giáo nhiều hơn."
Đàm Đổng An cười ha ha: "Tiểu tử cậu cũng thật là có phúc."
"Nha đầu Thu Hi kia nhưng là một đại mỹ nữ rất xinh đẹp, tôi gặp cũng phải tâm động, trong nhà còn có tiền."
"Con trai tôi cũng đã nhiều lần kêu tôi nói chuyện với cha vợ của cậu."
"Đáng tiếc nha đầu Thu Hi cũng chướng mắt thằng nhóc nhà tôi."
Yến hội tiếp tục tiến hành.
Rất nhiều ông trùm kinh doanh đang trò chuyện về các vấn đề trên thương trường, còn có một số trực tiếp nói đến chuyện làm ăn, thậm chí đang đàm phán.
Sở Vân Chính lại giới thiệu mấy người bạn trên phương diện làm ăn cho Hạ Tiểu Bạch quen biết.
Hạ Tiểu Bạch cũng hưởng lợi rất nhiều từ cuộc trò chuyện với những người này.
Dù sao đều là những kẻ già đời trên thương trường, nói chuyện cũng rất là khéo léo, giống như đang đánh Thái Cực quyền vậy.
Sở Vân Chính nhìn Hạ Tiểu Bạch nói: "Cậu xem, đây là những mối quan hệ mà cậu sẽ cần đầu bắt đầu lập nghiệp trong tương lai."
"Nó tốt hơn nhiều so với những mối quan hệ mà ông nội của cậu đã gặp được ở đường phố, đúng không?"
Hạ Tiểu Bạch cũng chỉ có thể phụ họa ý tứ của cẩu đản, dù sao cô xác thực đã được hưởng lợi rất nhiều.
"Cảm ơn cha vợ."
Sở Vân Chính cũng rất là thoả mãn gật đầu.
------
Dịch: MBMH Translate