Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 661 - Chương 661: Trường Học Quý Tộc

Chương 661: Trường Học Quý Tộc Chương 661: Trường Học Quý Tộc

"Thật ra lúc đó cha có n cách trốn thoát, chỉ là không muốn tổn hại hòa khí giữa mọi người mà thôi.”

"Tiểu Bạch, nói ra có thể con không tin, nhưng lúc đó khoảng cách giữa cha và ông nội con chưa được nửa thước.”

"Chỉ cần cầm vòng tay một cái là cha đã có thể bắt ông nội con làm con tin.”

"Nhưng dù sao đối phương cũng là ông nội con, cha cũng không tiện ra tay.”

"Nói thế nào thì cha cũng là người trả tuổi, cũng không thể khi dễ người già.”

Ông ta nhìn tám tên vệ sĩ nói: “Các cậu nói xem có đúng hay không.”

Tám tên vệ sĩ sụt sịt: “Đại ca, không phải chúng em nói anh, nhưng lúc đó anh đang hoảng sợ mà thôi.”

Sở Vân Chính….. thẹn quá thành giận, đưa tay đập lên đầu chó của tên vệ sĩ vừa nói chuyện.

"Các cậu thì sao! Mới một hiệp đã ngã xuống đất hết, tôi bỏ ra nhiều tiền nuôi các cậu như vậy đúng là vô dụng.”

"CMN, mỗi người phạt một tháng tiền lương!”

Hạ Tiểu Bạch nhìn bọn họ cấu xé lẫn nhau, cũng cảm thấy nhìn không nổi nữa.

Cô đưa một túi giấy dầu cho Sở Vân Chính: “Mọi người về đi, con chỉ tiễn tới đây thôi.”

Sở Vân Chính tò mò mở túi giấy ra nhìn một chút, bên trong là một con vịt quay thơm ngào ngạt.

Bây giờ ông ta đã đói muốn chết, suýt chút nữa đã chảy nước miếng, lập tức cảm động sắp chảy ra nước mắt."Tiểu Bạch, con tốt quá, để cha vợ ôm con một cái.”

Nhưng khi ông ta ngẩng đầu lên nhìn lại thì Hạ Tiểu Bạch đi xa tám thước, cũng không quay đầu lại mà giơ tay chào, chỉ để lại một cái bóng lưng.

Hạ Tiểu Bạch vừa trở phòng khách nhà họ Hạ thì Hạ Thiên Vũ đã vui vẻ chạy tới nói.

“Chị Tiểu Bạch, ông nội bảo chị đến phòng ông một chuyến.”

Hạ Tiểu Bạch cũng gật gật đầu đi theo Hạ Thiên Vũ đi thẳng vào viện của ông nội.

Hạ Quang Thần vẫn giữ dáng vẻ khoan thai tự đắc đi dạo với chú chim của ông. (chim sáo mỏ ngà, một loại chim lông đen có thể bắt chước tiếng người)

"Tiểu Bạch, con tới rồi, lại đây pha cho ông nội một ly trà giải ngấy sau bữa ăn nào.”

Hạ Tiểu Bạch cũng nhẹ nhàng vuốt váy ngồi xuống trước khay trà, nhẹ nhàng đặt tay lên ấm trà.

"Ông nội, ông gọi Tiểu Bạch tới đây có dặn dò gì ạ?”

Có thể nói là Hạ Tiểu Bạch tràn đầy chờ mong, học hành gian khổ mấy chục năm rốt cuộc cũng có cơ hội thể hiện tài năng.

Hạ Quang Thần lên tiếng: “Tiểu Bạch, con đã tốt nghiệp đại học rồi.”

Hạ Tiểu Bạch khẽ cười nói: "Đúng vậy ông nội, con đã lấy được bằng tốt nghiệp.”

Hạ Quang Thần gật đầu: “Không hổ là cháu gái bảo bối của ông, ông nội đã đăng ký một học viện ở Yên Kinh cho con.”

Hạ Tiểu Bạch... Trong lòng trực tiếp ngơ ngác. (-_ -)! !

Cô vừa mới ra khỏi ngục giam, mà giờ lại muốn vào một cái ngục khác?

Cô cũng chỉ có thể miễn cưỡng cười nói.

“Ông nội, chẳng phải ông đã sắp xếp cho con đi làm sao? Đăng ký học viện gì ạ?”

Hạ Quang Thần sờ râu trắng cười ha ha nói.

"Học làm ăn không vội, nhưng học viện này con nhất định phải vào.”

"Hiện tại Thiê Vũ nó cũng đang là sinh viên học viện này, Thiên Hạo và Thiên Mĩnh cũng đã tốt nghiệp từ đó ra.”

"Học viện này cũng không phải người bình thường có thể vào.”

Sau mười phút đi bộ cuối cùng thì đám người mới thoát khỏi nhà họ Hạ.

Ai nấu đều ngẩng mặt lên trời hít một hơi thật sâu khí trời tươi mát.

Hạ Tiểu Bạch xem như là hoàn toàn ngơ ngác.

Cô mới vừa tốt nghiệp đại học lấy lại được tự do có được hay không.

Nghĩ kế tiếp thoát khỏi sự giam cầm của trường học giương cánh bay cao.

Không nghĩ tới hiện thực lại trêu đùa cô.

Ông nội vậy mà lại đăng ký cho cô vào một trường học khác.

Hạ Quang Thần dường như cũng nhìn ra được Hạ Tiểu Bạch không vui, hắn an ủi nói.

"Tiểu Bạch, ông biết người trẻ tuổi các cháu đều muốn chứng minh thực lực của mình, muốn làm sự nghiệp lẫy lừng."

"Thế nhưng thời thế bây giờ đã khác."

"Không giống như thời đại của chúng ta chỉ có thể dựa vào tinh thần chiến đấu để làm."

"Bây giờ, ở thời đại các cháu này so với chúng ta khi đó cuốn có thêm."

"Không chỉ phải có tinh thần chiến đấu mà còn còn đòi hỏi phải học hỏi rất nhiều và may mắn."

"Còn có một điểm rất quan trọng chính là quan hệ. Ở Trung Quốc, các mối quan hệ là một tài nguyên rất quan trọng."

"Có câu nói có người quen dễ làm việc, bất cứ lúc nào cũng không quá muộn."

Trong lòng Hạ Thiên Vũ vui vẻ đến không nhịn được, về sau có thể mỗi ngày đi học cùng với chị Tiểu Bạch. (ˊ ˋ)

Chị Tiểu Bạch xinh đẹp như tiên, chỉ cần đi theo bên cạnh chị ấy, người làm em trai này cảm giác thật hãnh diện.

Hắn cũng là vội vàng mở miệng giải thích: "Yên tâm đi chị Tiểu Bạch, trường đại học của bọn em cũng không là trường học theo nghĩa truyền thống."

"Hết sức tự do, mỗi ngày cũng chỉ có hai, ba khóa học, một tuần chỉ có khoảng ba ngày là có chương trình học."

"Ngoài ra những thời gian khác cũng có thể tự do chi phối, thậm chí giống như em vậy thường xuyên về Yến Kinh, đi máy bay chỉ mất một tiếng thôi."

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment