Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 663 - Chương 663: Tiểu Bạch Đính Hôn?

Chương 663: Tiểu Bạch Đính Hôn? Chương 663: Tiểu Bạch Đính Hôn?

Một tuần nữa đã trôi qua.

Hạ Tiểu Bạch đoạn thời gian gần đây trên căn bản đều là trong sân làm cá ướp muối, thỉnh thoảng cùng với Hạ Thiên Vũ với những người khác nói chuyện phiếm.

Cô dành nhiều thời gian hơn để cũng với Lão gia tử đem chim đi dạo, đánh cờ, ngắm hoa cỏ, còn vì ông nội pha trà tâm sự chuyện lúc cô còn nhỏ.

Lão gia tử đối với chuyện hành trình tuổi thơ trường thành của cô đã trải qua hết sức hứng thú.

Một cơn gió lạnh cuối thu thổi qua, lão gia tử có chút lạnh hắt xì hơi một cái.

Hai bàn tay xinh đẹp của Hạ Tiểu Bạch cầm một tách trà gừng nóng hổi đưa cho lão gia tử.

"Ông nội thời tiết lạnh, cháu đưa ông trở về phòng."

Lão gia tử khoát tay áo một cái: "Ông nội không già như cháu nghĩ đâu, ngoài sân trống trải thoải mái."

"Trái lại là cháu, mặc váy để lộ chân ở bên ngoài không lạnh sao?"

"Các cô gái như cháu dù yêu cái đẹp hơn sức khỏe của mình, nhưng cũng phải mặc nhiều quần áo hơn một chút chứ."

Hạ Tiểu Bạch cũng là bất đắc dĩ, trời lạnh cô cũng muốn ăn mặc ấm áp như cái bánh chưng vậy.

Nhưng là hệ thống không cho phép cô mặc như thế này.

Tiểu tiên nữ sao có thể ăn mặc như bánh chưng được ...... .

Nhưng vào lúc này Hạ Thiên Vũ vội vàng chạy vào sân nhỏ.

"Ông nội, chị Tiểu Bạch hai người ở đây sao?"

Lão gia tử nhìn người cháu này của mình bất đắc dĩ nói.

"Thằng nhóc này chạy vội vã như vậy làm gì, Tiểu Bạch vẫn ở chỗ này."

Hạ Tiểu Bạch cũng rót cho Hạ Thiên Vũ chén trà nóng.

"Đến đây Thiên Vũ, đây là trà gừng chị vừa pha, uống một chén cho ấm người."

Hạ Thiên Vũ cũng là vui vẻ uống một ngum lớn, huống chi trà gừng này đúng là ấm người.

Hắn không nhịn được thở dài nói: "Trà của chị Tiểu Bạch vẫn là thơm như trước."

Hạ Tiểu Bạch hỏi: "Đúng rồi Thiên Vũ, em vừa nãy vội vàng chạy tới, là tìm chị có chuyện gì sao?"

Khóe miệng Hạ Tiểu Bạch hơi nhếch lên, mỉm cười với Hạ Thiên Vũ.

"Đúng rồi Thiên Vũ, em có chuyện gì tìm chị vậy?"

Hạ Thiên vũ nhanh chóng để ly xuống vẻ mặt nóng nảy.

"Đúng, đúng, chị Tiểu Bạch, chị mau trốn đi."

"Ông nội, ông để chị Tiểu Bạch trốn đi."

"Người nhà Cát gia lại đến nữa, lần này vẫn là ông Gia Cát đích thân tới, đã làm loạn rồi kìa."

"Gia Cát tiên sinh nói muốn ông thực hiện lời hứa năm đó."

"Nếu như Hạ gia sinh con gái, nhất định phải gả tới Gia Cát nhà bọn họ."

Hạ Tiểu Bạch sau khi nghe xong trực tiếp ngơ ngác??? Tình huống gì thế này.

Hạ gia sinh con gái nhất định phải gả đến Gia Cát gia bên kia?

Hạ Quang Thần cũng bị dọa sợ giật mình khi nghe Gia Cát Phi sắp đến. Σ(°°||| )︴

Liền vội vàng đem Hạ Tiểu Bạch vẻ mặt ngơ ngác đẩy mạnh vào phòng của hắn.

"Tiểu Bạch, hiện tại cháu tạm thời trốn ở trong phòng ông đi, nếu không có ai gọi thì cháu đừng ra ngoài."

"Thiên Vũ ở lại chăm sóc chị Tiểu Bạch của cháu, ông đi ứng phó với Gia Cát Phi."

Sau khi nói xong liền bỏ lại Hạ Tiểu Bạch vẫn còn đang ngơ ngác.

Hạ Thiên Vũ thấy lão gia tử rời đi, cũng là chậm rãi đóng cửa lại.

Ai nha, lại có thể ở cùng một phòng với chị Tiểu Bạch rồi.

Đều nói nam nữ ở chung một phòng nhất định phát sinh chút gì đó, hắn nghĩ tới đây cũng bắt đầu tự sướng đi lên.

Hạ Tiểu Bạch hơi cau mày lại mà hỏi.

"Thiên Vũ, bên Gia Cát gia là có chuyện gì, tại sao chị phải gả đi?"

Hạ Thiên Vũ ngồi ở bên cạnh Hạ Tiểu Bạch cũng là khuôn mặt bất đắc dĩ.

"Kỳ thực, chuyện này gần đây em mới nghe được thôi."

"Chỉ là lần trước Gia Cát gia phái người đến nghe ngóng tin tức của chị, tụi em mới biết có chuyện như vậy."

Hạ Tiểu Bạch có phần bó tay nói: "Em có thể giải thích đơn giản là có chuyện gì xảy ra không? Đừng có nói nhảm nữa."

Hạ Thiên Cũ cũng là ho khan một cái nói: "Đây cũng là do cờ vây chọc ra phiền phức."

"Mấy năm trước, ông nội đến Gia Cát gia làm khách, coi trọng bàn cờ vây của ông Gia Cát."

"Nghe nói tấm cờ vây này còn là được Gia Cát Lượng truyền lại."

"Nó cũng là vật gia truyền của Gia Cát gia."

"Lúc đó ông nội với Gia Cát tiên sinh uống say khướt, ông nội đã sớm ghi nhớ tấm cờ vây này đã lâu rồi."

"Cho nên thừa dịp Gia Cát tiên sinh uống say dụ hắn đánh cược."

"Nếu như Gia Cát tiên sinh thua thì phải đưa cho ông ấy cả bộ cờ vây."

"Mà nói về đặt cược, ông nội biết kỳ nghệ của mình so với Gia Cát tiên sinh là hoàn toàn không cách nào so sánh được."

"Nhưng ông ấy vẫn muốn thử đánh cược miễn phí một lần, nói không chắc Gia Cát tiên sinh say rồi có thể thắng được."

"Tiền đặt cược của ông nội chính là thua thì con gái trực hệ của Hạ gia sẽ tùy Gia Cát gia chọn bất kỳ người nào về làm dâu."

"Gia Cát lão gia say khướt cũng không nghĩ nhiều mà đồng ý."

"Kết quả đương nhiên là ông nội thua."

"Gia Cát lão gia tỉnh lại nhớ tới chuyện này nhất thời liền thẹn quá thành giận."

"Ai mà không biết Hạ gia căn bản không có khả năng đời sau có con gái."

"Ông nội đây là thừa dịp hắn say mà dùng tiền đặt cược miễn phí, dù sao ông nội thua cũng căn bản không cần phải trả."

"Hai người cũng là bởi vì chuyện này mà xích mích, đã rất lâu rồi không có liên hệ."

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment