"Yên tâm đi Tiểu Bạch, dù cho ông nội không thèm quan tâm tới cái mạng già này thì cũng sẽ không để cho Tiểu Bạch phải gả cho người con không thích.”
Hạ Tiểu Bạch từ từ ôm lấy ông, khóe miệng hơi nhếch lên.
Mình càng biểu hiện hiếu thảo như thế thì ông nội sẽ càng hổ thẹn vì cảm động mà thôi, sẽ càng muốn bảo vệ mình.
Chiến lược lạt mềm buộc chặt này từ trước tới nay chưa bao giờ là lỗi thời, cô nhẹ nhàng đưa tay vỗ nhẹ lên lưng ông.
"Được rồi, được rồi, ông nội đừng khóc.”
“Ông nhìn ông kìa, ông khóc như vậy làm con cũng buồn lòng muốn khóc theo rồi.” Giọng nói của cô đã trở nên có chút nghẹn ngào.
Hạ Thiên Vũ và Hạ Thiên Minh ở bên cạnh đã cảm động đến mức nước mắt nước mũi đều chảy ra.
Hạ Thiên Vũ nghẹn ngào nói: “Chị Tiểu Bạch, chị đúng là chị gái thiên sứ.”
Hạ Thiên Mĩnh cũng lau nước mũi: “Tiểu Bạch quả nhiên là thiên sứ nhỏ, là thiên sứ chỉ thuộc về nhà họ Hạ chúng ta.”
Gia Cát Tịnh Nhi cũng đưa cánh tay trắng nõn lên lau nước mắt trên khóe mi, vô cùng cảm động.
"Không hổ là chị tiên nữ, vừa hiểu chuyện vừa dịu dàng.”
Gia Cát Phi vô cùng hài lòng gật đầu.
"Không chỉ xinh đẹp hơn bất cứ người nào trên thế giới này, cái mông cũng lớn, mà tính cách cũng rất tốt.”
"Nếu như sau này con bé có thể sinh cho nhà Gia Cát chúng ta mấy đứa nhỏ mập mập mà còn hiếu thảo như thế thì lúc đến tuổi xế chiều Gia Cát Phi tôi cũng có thể hưởng thụ hạnh phúc gia đình.”
Trong lòng Hạ Tiểu Bạch đã hoàn toàn cạn lời với tên Gia Cát Phi này, sao cứ nói cái mông của cô lớn vậy, mông của ông liên quan gì tới ông. (╯>д<)╯
Cô cũng chỉ có thể xoay người nhìn về phía Gia Cát Phi, đưa tay lên vuốt mấy sợi tóc dính trên khóe môi, khẽ cười nói.
"Xin chào ông Gia Cát, con là Hạ Tiểu Bạch.”
"Cũng là cháu gái duy nhất của ông nội con.”
"Con muốn xin lỗi ông vì lúc nãy em trai con đã giả làm con gái để lừa ông.”
"Chỉ là bởi vì bọn họ thật sự quá thương con, không muốn để con chịu tổn thương, mong ông Gia Cát thứ lỗi.”
Cơ thể mềm mại yểu điệu của Hạ Tiểu Bạch hơi cúi xuống, mái tóc đen như mực cũng chậm rãi rũ xuống theo động tác cúi người của cô, mùi hương ngọt ngoài lan tỏa trong không khí.
Gia Cát Tịnh Nhi đã hoàn toàn bị vóc dáng và nhan sắc của cô mê hoặc.
Cô đưa tay lên che lấy cái ngực cằn cỗi của mình, rồi lại nhìn bộ ngực to của chị tiên nữ, đúng là khác một trời một vực.
"Yên tâm đi chị Tiểu Bạch, ông nội em không có giận chị đâu, nếu có thì người giận cũng là ông nội chị.”
Gia Cát Phi cũng vuốt râu cười ha ha.
"Cháu gái xinh đẹp đừng khách khí, dù sao thì rất nhanh chúng ta sẽ trở thành người một nhà.”
"Ông thấy con hiếu thảo như vậy, một chút tính tình tiểu thư cũng không có, còn xinh đẹp như tiên nữ nữa.”
Biến thành mỹ thiếu nữ cái gì không quan trọng rồi _ Chương 393: Hạ tiểu Bạch mưu kế
"Nhà họ Hạ các người có được một công chúa nhỏ như thế này đúng là phước phần tích được từ kiếp trước.”
"Đừng thấy Tịnh Nhi nhà tôi hôm nay ngoan ngoan như vậy, thì ra bình thường tính cách nó cũng tiểu thư lắm.”
Gia Cát Tịnh Nhi phồng má, siết chặt nắm đấm nhỏ, cặp đùi xinh đẹp vì tức giận mà chà sát vào nhau.
"Ông nội…. người ta có tiểu thư bao giờ đâu.”
Vừa nói cô còn vừa hé mắt thỉnh thoảng nhìn về phía Hạ Tiểu Bạch.
Hạ Tiểu Bạch thấy thế, gương mặt xinh đẹp tuyệt trần cũng nhìn về phía cô ấy nở một nụ cười xinh đẹp, như trăm hoa đua nở.
Trong nhất thời, Gia Cát Tịnh Nhi như mở cờ trong bụng, cực kỳ hưng phấn, đỏ mặt cúi đầu.
Chị ấy cười lên đẹp quá, trăm hoa đua nở không sánh được với nụ cười này.
Hạ Tiểu Bạch nhìn chằm chằm Gia Cát Phi: “Hay là như thế này nhé ông, con đánh với ông một ván cờ, nếu như lần này con thua thì để mặc cho nhà Gia Cát xử lý.”
Gia Cát Phi trầm tư một lát, trực tiếp khoát tay.
"Trên con còn có ông nội….Con? Xin lỗi con, ông không đấu với người trẻ tuổi.”
"Đây không phải là vấn đề thắng thua, mà là chuyện liên quan tới danh dự.”
"Huống như mông con lớn như vậy, nhất định là dễ sanh nở.”
"Xử lý một cách tùy tiện không có ý nghĩa, ông đây cũng không lấy vợ nhỏ, ông chỉ muốn để cháu cả của ông lấy con.”
Gia Cát Tịnh Nhi kéo tay Gia Cát Phi, nũng nịu nói.”
"Sao ông nội không đánh cờ với chị ấy, nếu như thắng thì muốn xử lý sao cũng được…người ta…”
Gia Cát Phi khoát tay ngăn cản: “Được rồi, Tịnh Nhi đừng quậy nữa, con người ông không thích phức tạp.”
Hạ Tiểu Bạch thấy ông ta kiên quyết như vậy thì cũng chỉ có thể thở dài.
"Ông có thể cho cháu xem ảnh của cháu trai ông không ạ, ít ra thì có thể chọn người dễ nhìn một chút.”
Hạ Quang Thần kéo Hạ Tiểu Bạch: "Tiểu Bạch, đừng đem hạnh phúc của mình ra đùa giỡn.”
Hạ Thiên Vũ và Hạ Thiên Minh cũng vội vàng ngăn cản Hạ Tiểu Bạch.
"Đúng đó Tiểu Bạch, có nhà họ Hạ ở đây thì không ai có thể khi dễ em được.”
Hạ Tiểu Bạch cho bọn họ một ánh mắt, ra hiệu hãy yên tâm.
"Em sẽ không lấy hạnh phúc của mình ra đùa.”
"Yêu là yêu, không yêu là không yêu."
------
Dịch: MBMH Translate