Nhưng bây giờ còn thêm hai anh em Gia Cát Phong và Gia Cát Vân, ba anh em mà cùng lên thì cô thảm rồi.
Gia Cát nhìn về phía Gia Cát Tịnh Nhi nói: "Tịnh Nhi, con ở lại nhà họ Hạ chăm sóc chị dâu tương lai đi, nhớ là nửa bước cũng không rời, có đi ngủ hay tắm rửa thì cũng phải để mắt tới con bé.”
"Đề phòng con bé lén trốn mất.”
Gương mặt xinh đẹp của Gia Cát Tịnh Nhi trở nên hưng phấn, ửng hồng.
Cô hơi ngẩng đầu lên, vô ngực cam đoan.
"Yên tâm đi, con sẽ ở lại đây chăm sóc chị Tiểu Bạch thật kỹ.”
"Cho dù tắm rửa hay đi ngủ cũng phải đi cùng với chị ấy!”
Đôi mắt xinh đẹp của cô nhìn chằm chằm Hạ Tiểu Bạch với vẻ si mê.
“Chị tiên nữ, mong sau này chiếu cố nhiều hơn nhé!”
Hạ Tiểu Bạch... ... . . Cô trực tiếp bó tay rồi... trên danh nghĩa chăm sóc, nhưng thật ra là giám sát thì đúng hơn.
Nhưng nghĩ tới việc được phân công một cô hầu xinh đẹp như vậy thì hình như cũng rất tốt.
Mặc dù còn có đàn em số một là Hạ Thiên Vũ nhưng dù sao cũng là nam, có một số chuyện đúng là không tiện để cậu ta đi làm.
Hơn nửa nhìn cô gái nhỏ xinh đẹp này cũng sẽ cảm thấy cảnh đẹp ý vui một chút.
Dường như Gia Cát Phi cũng có chút không yên lòng.
"Tịnh Nhi, con đi theo ông, ông còn một số chuyện cần dặn dò con.”
Hạ Thiên Vũ thấy Gia Cát Phi đi ra ngoài rồi thì vội vàng tiến lên ôm cánh tay Hạ Tiểu Bạch.
"Chị Tiểu Bạch! Sao chị lại có thể dễ dàng đồng ý với bọn họ như vậy được.”
"Nếu như anh em nhà Gia Cát mà nhìn thấy sắc đẹp của chị thì chắc chắn sẽ dính chặt không buông.”
Hạ Thiên Minh cũng cắn răng nói. .
"Nếu như hai anh em nhà đó dám từ Thục Xuyên bước vào Yên Kinh của chúng ta một bước, thì ông phải đánh gãy hai chân bọn chúng!”
Hạ Tiểu Bạch cũng biết bọn họ quan tâm mình, cô chậm rãi đưa tay lên gỡ cánh tay Hạ Thiên Vũ ra.
Hạ Thiên Vũ nhìn ánh mắt dịu dàng của Hạ Tiểu Bạch, còn có cánh tay trắng như tuyết của cô, cũng chỉ có thể từ từ buông ra.
Hạ Tiểu Bạch khẽ cười nói.
"Yên tâm đi, chị đã nói xu hướng giới tính của chị là thích con gái rồi, hơn nữa còn là những cô gái xinh đẹp.”
"Chị cũng sẽ không gả cho người mình không thích.”
"Chuyện kế tiếp chị sẽ xử lý tốt."
“Chị sẽ thể hiện lý trí trong chuyện tình cảm với họ, cho họ biết rằng dưa xanh hái không ngọt."
"Nếu như vậy mà còn không giải quyết chuyện này được thì thật sự cũng chỉ còn….”
Hạ Thiên Vũ nói: “Đương nhiên là chơi xấu, CMN.”
Hạ Thiên Minh cũng gật đầu: “Không sai, phải chơi xấu, anh tuyệt đối sẽ không để em gái Tiểu Bạch gả cho mấy tên kia!”
Hạ Quang Thần khẽ thở dài một tiếng, cực kỳ tự trách.
"Yên tâm đi Tiểu Bạch, ông nội nhất định sẽ không để con chịu một chút uất ức nào.”
"Dù ông có không cần mặt mũi thì cũng sẽ không làm ảnh hưởng đến hạnh phúc của Tiểu Bạch.”
Mấy người trao đổi đơn giản mấy câu thì hai ông cháu Gia Cát Phi và Gia Cát Tịnh Nhi cũng đã thương lượng xong quay lại.
Gia Cát Phi chắp tay với Hạ Quang Thần: “Tôi không ở lại đây quấy rầy các người nữa.”
"Tôi để Tịnh Nhi ở lại đây chăm sóc Tiểu Bạch, mong các người thông cảm.”
Ông ta nhìn về phía Gia Cát Tịnh Nhi vẫn đang hạnh phúc.
"Con ở lại đây với chị Tiểu Bạch của con đi.”
"Nhớ kỹ đừng nghịch ngợm, đừng giở tính tiểu thư của con ra.”
"Ở đây không phải nhà Gia Cát, không ai nuông chiều tính tiểu thư của con đâu.”
"Đương nhiên nếu có người dám khi dễ con thì nhớ nói ông nội biết, ông sẽ lập tức bay tới chỗ này của bọn họ ra oai!”
Hạ Tiểu Bạch thấy chuyện đã đến nước này, cũng chỉ có thể từ từ bước tới nhìn gương mặt xinh đẹp của Gia Cát Tịnh Nhi cười dịu dàng.
"Ông yên tâm đi ạ, chúng con sẽ chăm sóc tốt cho Tịnh Nhi.”
Gia Cát Tịnh Nhi đã bắt đầu không chờ nổi, đưa tay ra đẩy Gia Cát Phi đi.
"Ông nội mau về đi, trong nhà vẫn đang chờ ông về làm chủ đấy.”
Gia Cát Phi bất đắc dĩ cười nói: “ Con nhìn con đi, lại giở tính tiểu thư.”
Sau khi Gia Cát Phi đi rồi, Gia Cát Tịnh Nhi nhìn về phía mấy người nhà họ Hạ.
“Sau này mong ông nội Hạ chiếu cố nhiều hơn ạ! ꉂ(ˊᗜˋ*)
Dù Hạ Quang Thần tức giận với Gia Cát Phi nhưng vẫn thật sự rất Gia Cát Tịnh Nhi.
Ông cười ha ha: "Tịnh Nhi cứ xem đây như nhà mình là được.”
"Nếu như mấy đứa nhóc nhà ông ăn hiếp con thì con có thể tới nói với ông bất cứ lúc nào.”
Ông nhìn về phía Hạ Thiên Vũ nói: “Thiên Vũ, con đi sắp xếp cho Tịnh Nhi một căn phòng, nhớ cho người quét dọn sạch sẽ.”
Hạ Thiên Vũ gật gật đầu: "Dạ ông nội, con sẽ sắp xếp.”
Gia Cát Tịnh Nhi lắc lắc cánh tay.
"Ông nội Hạ không cần phiền toái như vậy, ông nội con nói muốn con với chị Tiểu Bạch như hình với bóng.”
"Con ở chung phòng với chị Tiểu Bạch là được rồi ạ.”
"Dù sao chúng con đều là con gái, chị Tiểu Bạch có ngại không ạ?”
"Yên tâm nha! Em cũng là một cô gái rất thích sạch sẽ, tuyệt đối sẽ không vứt bừa bãi quần áo các kiểu đâu.”
Hạ Tiểu Bạch thấy ánh mắt kiên quyết của cô…cũng chỉ có thể nhẹ nhàng vuốt cằm.
Dù sao thì cô cũng thiếu một công cụ hình người vừa đáng yêu xinh đẹp.
“Vậy cũng được, nhưng tất cả đều phải nghe theo sự sắp xếp của chị.”
Gia Cát Tịnh Nhi gật gật đầu, gương mặt xinh đẹp nở nụ cười nhẹ nhàng nói.
"Yên tâm đi, dù chị Tiểu Bạch có muốn làm em làm chuyện gì em đều sẽ không từ chối!”
------
Dịch: MBMH Translate