Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 673 - Chương 673: Gia Cát Tịnh Nhi Như Hình Với Bóng

Chương 673: Gia Cát Tịnh Nhi Như Hình Với Bóng Chương 673: Gia Cát Tịnh Nhi Như Hình Với Bóng

Buổi tối.

Buổi tối mùa thu mát mẻ rất đẹp, vầng trăng sáng từ từ lên cao giữa bầu trời.

Một đám mây che khuất ánh trăng, toàn bộ tứ hợp viện giống như được bao phủ trong một làn khói mỏng.

Hai cô gái xinh đẹp đi dưới bóng đêm, như rơi vào tiên cảnh nhân gian.

Hạ Tiểu Bạch đang đi về phía phòng mình, Gia Cát Tịnh Nhi cũng vui vẻ đi từng bước theo sau.

Hạ Tiểu Bạch thật sự bó tay rồi, từ trưa đến giờ cô nhóc này thật sự nói được làm được, theo cô như hình với bóng.

Thậm chí đi vệ sinh cũng đòi đi theo, làm cô nhịn tiểu suốt cả một buổi tối.

Từ đầu tới giờ Gia Cát Tịnh Nhi chưa từng rời mắt khỏi cơ thể mềm mại của Hạ Tiểu Bạch.

Đặc biệt là bộ ngực kiêu ngạo của cô, còn có bờ mông căng trong của người đẹp uốn lượn trên đường đi, tất cả đều làm cô cảm thấy yêu thích ngưỡng mộ.

Làn da trắng như tuyết của cô cũng phát ra ánh sáng mê người, còn mềm mịn hơn nhiều so với da em bé mới sinh, dường như chỉ cần bóp nhẹ là có thể chảy ra nước.

Hạ Tiểu Bạch cũng cảm thấy có hơi mất tự nhiên khi bị cô nhìn chằm chằm như vậy, không lẽ cô nhóc này cũng là les.

Nếu như tối nay lúc đi ngủ cô ấy động tay động miệng với mình thì phải làm sao bây giờ?

Để mặc cô ấy?

Hạ Tiểu Bạch vội vàng lắc đầu... ... Như vậy sao được. ( 'ヘ´ ;)ゞ

Dù có tự giải quyết trước gương thì cô cũng không thể làm chuyện có lỗi như thế này.

Cô cũng chỉ có thể nhìn về phía Gia Cát Tịnh Nhi hỏi.

"Em gái Tịnh Nhi, chẳng lẽ trên người chị có chỗ nào đặc biệt dễ nhìn sao?”

"Chúng ta đều là con gái, trên người chị có gì thì em cũng có cái đó, cái gì chị không có thì em cũng không có."

(đương nhiên rồi, bổn tiểu thư đã từng có thì cô cũng chưa từng có) Hạ Tiểu Bạch kiêu ngạo nghĩ thầm.

Gương mặt như trứng ngỗng của Gia Cát Tịnh Nhi đỏ bừng, đôi mắt lấp lánh xinh đẹp nhìn tiên nữ xinh đẹp trước mặt.

Cô gái mặt một bộ váy lụa màu xanh đứng dưới ánh trăng như một đóa hoa sen xanh mỹ lễ nở rộ trong đêm đen.

Nhan sắc tuyệt mỹ thanh tú càng tôn lên khí chất thanh nhã, môi hồng răng trắng, tóc dài như nước.

Gia Cát Tịnh Nhi không thể không nuốt nước bọt theo bản năng.

"So với chị Tiểu Bạch thì em thật sự còn kém xa.”

“Chị Tiểu Bạch thật sự quá nhiều tiên khí, dáng người cũng rất tốt, da thịt cũng trắng như tuyết, cả người đều có hương thơm.”

"Chẳng lẽ chị Tiểu Bạch thật sự là tiên nữ từ trên trời xuống ạ?”

Vừa nói cô vừa tiến lại càng ngày càng gần Hạ Tiểu Bạch, gần như dính sát vào nhau.

Hạ Tiểu Bạch bất đắc dĩ, vừa định trả lời không phải thì cô cảm giác được có gì đó chạm vào mông của mình.

Cô quay đầu nhìn lại thì mới phát hiện cánh tay nhỏ của Gia Cát Tịnh Nhi đang đặt lên hông mình.

Mà nhìn dáng vẻ của cô ấy còn cực kỳ chăm chú cẩn thận, nói nhỏ một câu: “Thật sự không phải là miếng lót, cảm giác rất tốt.”

Trán Hạ Tiểu Bạch lập tức nổi đầy gân xanh, cô cắn chặt răng hỏi.

"Em Tịnh Nhi đang làm cái gì vậy?”

Gia Cát Tịnh Nhi không chỉ không có một chút chột dạ nào mà còn thừa nhận một cách rất hào phóng.

"Đương nhiên là sờ chị tiên nữ rồi, cảm giác tuyệt thật.”

Vừa nói vô còn vừa nhéo nhéo: “Dù sao thì chúng ta đều là con gái, nếu như chị Tiểu Bạch thích em thì chị cũng có thể sờ, người ta không ngại đâu.”

Hạ Tiểu Bạch nhìn dáng vẻ chăm chú của cô, không thể không đưa tay lên đỡ trán.

Không biết do cô nhóc này quá ngây thơ hay đã trở về với bản chất vốn có.

Cô cũng chỉ có thể tăng tốc độ bước đi, chỉ còn lại hương thơm khiến người ta say mê đọng lại trong không khí.

Khi về đến phòng, Gia Cát Tịnh Nhi cũng cất bước vào trong, cũng như những người khác, lần đầu tiên bước vào hành động đầu tiên chính là hít một hơi thật sâu để ngửi mùi thơm ngọt ngào bên trong.

Trong phế quản đã được bơm đầy mùi hương cơ thể đặc thù của mỹ nhân Hạ Tiểu Bạch.

Hạ Tiểu Bạch mở đèn trong nhà gỗ lên.

Gia Cát Tịnh Nhi cũng lập tức nhìn thấy được bày trí trong nhà gỗ nhỏ.

Nhưng đây cũng không giống căn phòng của mỹ nhân đại gia khuê tú trong tưởng tượng của cô..

Cách trang trí bên trong cực kỳ đơn giản, chỉ có một cái giường lớn, bên cạnh có đặt một bàn trang điểm bằng gỗ.

Tuy nhiên trên bàn trang điểm cũng không có bất kỳ đồ trang điểm nào mà chỉ có một cái laptop.

Bên cửa sổ còn được đặt một chiếc đàn tranh trông rất cổ điển.

Bên trái là tủ quần áo và kệ sách, mà tủ quần áo cũng rất nhỏ, gần như không chứa được bao nhiêu váy áo.

Gia Cát Tịnh Nhi đi đến trước kệ sách lấy ra hai quyển, vốn dĩ cô cho rằng chỉ có manga hoặc các loại sách làm đẹp các loại, nhưng không ngờ lại là thư tịch cổ điển.

Cô lại lấy thêm một loạt nhìn sơ qua.

« Luận Ngữ » « Mạnh Tử » 《 Đại Học 》 《 Trung Dung 》 « Kinh Thi » « Thượng thư » 《 Lễ Ký 》 « Chu Dịch » còn có « Sở Từ ».

"Đều là các loại sách Tứ Thư Ngũ Kinh.”

"Bình thường chị Tiểu Bạch đều đọc những loại sách cao thâm này ạ.”

Hạ Tiểu Bạch giật giật khóe miệng, thật ra đây đều là cô để lên làm màu mà thôi.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment