Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 675 - Chương 675: Chúng Ta Lúc Nào Ngủ?

Chương 675: Chúng Ta Lúc Nào Ngủ? Chương 675: Chúng Ta Lúc Nào Ngủ?

"Tiên tử cũng có tính tình có được hay không!" Cô giơ lên đôi bàn tay trắng như phấn trực tiếp hướng về đầu nhỏ của Gia Cát Tĩnh Nhi gõ một cái.

Chỉ thấy trong phòng tắm truyền tới âm thanh đau đớn của Gia Cát Tĩnh Nhi.

Hạ Tiểu Bạch chỉ là đơn giản rửa sạch một phen liền vội vã bước đôi chân tuyết trắng ra khỏi bồn tắm.

Vốn còn cô muốn một mình hưởng thụ tắm nước nóng lúc mùa thu, không nghĩ tới lại bị nha đầu này làm đảo loạn.

Hạ Tiểu Bạch đi ra khỏi phòng tắm, mặc lại chiếc váy dài rồi đưa một bộ quần áo vào phòng tắm cho Gia Cát Tĩnh Nhi vẫn còn ở bên trong ôm đầu rên rỉ.

"Mặc quần áo vào, coi chừng bị lạnh." Hạ Tiểu Bạch cũng chỉ có thể bất đắc dĩ quan tâm nói.

Nếu như cô nhóc này ngã bệnh, e rằng ông Gia Cát thật sự sẽ bay đến đây gây lộn.

Gia Cát Tĩnh Nhi rất hào phóng đứng ở trước mặt Hạ Tiểu Bạch, chỉ thấy Hạ Tiểu Bạch hai tay ôm cánh tay nghiêng đầu đi.

Cô mặc dù có chút tức giận, nhưng mà vẫn là cười khanh khách nói.

"Quả nhiên, chị Tiểu Bạch vẫn là quan tâm người nhà."

Cô cầm lấy một chiếc quần đáng yêu lên ... Hỏi.

"Chị Tiểu Bạch, bộ quần áo này chị đã từng mặc chưa?"

Hạ Tiểu Bạch mím môi không vui nói: "Đều là đồ hoàn toàn mới, mau mặc vào đi, nếu không đợi lát nữa thật sự sẽ bị cảm đó."

Khuôn mặt xinh đẹp của Gia Cát Tĩnh Nhi có chút thất vọng, mặc quần áo lại chỉnh tề.

"Đúng rồi chị Tiểu Bạch, đồ lót trên người em đâu?"

Đôi mắt đẹp của Hạ Tiểu Bạch không nhịn được nhìn cô một cái, đột nhiên cảm thấy có chút xấu hổ.

Cũng chỉ có thể lúng túng ưỡn ngực kiêu hãnh nói: "Em cảm thấy kích cỡ của chúng ta thích hợp sao ......"

Khuôn mặt xinh đẹp của Gia Cát Tĩnh Nhi nhất thời xụ xuống, nước mắt lưng tròng, này nhưng là nỗi đau của cuộc đời cô.

Suýt chút nữa là lăn trên đất gào khóc rồi. .°( ﹏ )° .

Hạ Tiểu Bạch thấy bộ dạng đáng thương sạch sẽ của cô, cũng chỉ có thể giơ bàn tay ngọc lên chạm vào đỉnh đầu của cô ấy để an ủi.

"Yên tâm về sau còn phát triển được ..."

Kỳ thực trong lòng biết cô bé cũng đã 19, gần 20 rồi, vốn không có khả năng tiếp tục lớn lên nữa ...

Gia Cát Tĩnh Nhi dang rộng đôi tay trắng như tuyết của mình, lao thẳng vào trong lòng Hạ Tiểu Bạch để ôm, đầu nhỏ không ngừng cọ vào mặt của cô.

"Ô ô ~ Chị Tiểu Bạch, nếu như em có thể lớn như của chị Tiểu Bạch thì tốt đến bao nhiêu oa ~~~ "

Hạ Tiểu Bạch ...... Lúc này cô cũng không biết được cô nhóc này là đang giả vờ hay là thật sự thương tâm.

Nhưng mà nhìn những giọt nước mắt long lanh trong đôi mắt to của cô bé, cô cũng chỉ có thể tiếp tục nói.

"Được rồi được rồi, mau mặc quần áo vào, thời tiết ban đêm lạnh."

"Đúng rồi, ở chỗ chị có thứ này có lẽ phù hợp với em."

Hạ Tiểu Bạch chỉ có thể lấy ra chiếc khăn trắng mà cô thường dùng đưa cho Gia Cát Tĩnh Nhi.

"Dùng cái này đi, chắc là thích hợp."

Gia Cát Tĩnh Nhi im lặng cầm nó bằng đôi tay trắng nõn... Cô chỉ là liếc mắt nhìn. Đã bất mãn nói.

"Em vốn đã bằng phẳng rồi, dùng cái này chẳng khác nào là con trai vậy ... ."

Đầu ngón tay Hạ Tiểu Bạch vụng về vuốt ve khuôn mặt trắng như tuyết.

"Kỳ thực đây là đồ chị thường dùng, em mau mặc vào đi."

Ánh mắt của Gia Cát Tĩnh Nhi sáng lên! Chị Tiểu Bạch thường thường dùng nó!

Cô lập tức đem chiếc khăn trắng đưa lên chóp mũi nhỏ hít một hơi thật sâu.

Quả nhiên, hương thơm sữa đặc trưng của chị Tiểu Bạch vẫn còn đọng lại trên tấm vải, hòa lẫn với mùi thơm thoang thoảng của hoa dành dành.

"Nó vẫn còn lưu giữ mùi thơm trên cơ thể của tiên nữ."

Cô vui vẻ quấn tấm vải lại một cách chậm rãi.

Điều đáng tiếc duy nhất là nó thực sự trông giống như một cái sàn phẳng ......

Gia Cát Tĩnh Nhi mặc váy dài, nhìn rất ra dáng.

"Quả nhiên váy dài hơn một chút, em thật sự là ghen tị với với chiều cao nữ thân của chị Tiểu Bạch."

Hạ Tiểu Bạch nhìn Gia Cát Tĩnh Nhi 1m6, lại an ủi cô.

"Con gái mà có chiều cao như em cũng không có thấp chút nào ... ."

Gia Cát Tĩnh Nhi mong đợi hỏi: "Chúng ta lúc nào ngủ?"

Hạ Tiểu Bạch nhìn đồng hồ, thấy cũng đã hơn mười giờ tối, cô vẫn chưa có cập nhập.

"Em lên giường ngủ trước đi, chị còn có việc phải làm."

Gia Cát Tĩnh Nhi cũng không nghĩ nhiều, dù sao đêm nay cô tuyệt đối có thể được ngủ cùng với tiên nữ.

Cô trực tiếp chui vào bên trong chăn chỉ lộ ra đầu nhỏ cùng tay nhỏ, lấy chiếc điện thoại Fruit 14 PROMAX của mình ra và mở Vương giả Vinh Diệu.

Hạ Tiểu Bạch ngồi ở trên bàn trang điểm, mở cuốn sổ ghi chép Thiên Huyền Cơ của mình ra.

Cô đang chuẩn bị cập nhập cuốn sách đăng ký nhiều kỳ của mình {{ Trở thành một cô gái xinh đẹp hay gì đó cũng được}}.

Sáng sớm hôm nay đã viết một ít, sau đó đem hôm nay viết xong, sửa lại và tải lên những gì cần phải viết hôm nay.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment