Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 676 - Chương 676: Sở Thích Kỳ Lạ Của Gia Cát Phi.

Chương 676: Sở Thích Kỳ Lạ Của Gia Cát Phi. Chương 676: Sở Thích Kỳ Lạ Của Gia Cát Phi.

Đã hơn một giờ sáng.

Cô thuận tiện xem bình luận của người hâm mộ

[Cái gì? Quá ngắn, anh là thái giám à?]

[ Nước lại là nước, anh muốn chúng tôi chết đuối à, đáng chết, ngắn quá.]

[ biển rộng mời tha mạng, đừng dìm tôi.]

[Quá xinh đẹp rồi, thật sự muốn đem tác giả nhốt lại, gõ chữ 24 giờ mỗi ngày.]

[ Đẹp đến mức tôi không thể ngừng theo đuổi nó mỗi ngày, theo dõi tôi để thu thập, khen thưởng và chia sẻ để cập nhập và tôi sẽ nhận được năm liên tiếp.] (Điên cuồng ám chỉ )

Hạ Tiểu Bạch nhìn những câu trả lời từ những người hâm mộ dễ thương này, vừa cảm thấy bất đắc dĩ nhưng cũng cảm thấy buồn cười.

Làm sao mình có thể thất bại khi đã chăm chỉ viết lách như vậy chứ?

Phải biết rằng, cô đã phải ngồi trước máy tính rất lâu để cập nhập một chương, mỗi lần viết xong thắt lưng đều bị đau.

Vẫn còn rất nhiều việc phải bận rộn mỗi ngày, có thể kéo dài cập nhập đã là rất giỏi rồi.

Hạ Tiểu Bạch đóng sổ ghi chép lại, đi tới trước giường nhìn chăm chú Gia Cát Tĩnh Nhi đang đánh Vương giả.

Cũng không quấy rầy cô nhóc này.

Chỉ là dựa vào trên giá sách lấy ra một quyển xuân thu bắt đầu đọc, đợi Gia Cát Tĩnh Nhi đánh xong ván này rồi nói.

Sau hơn 20 phút tác chiến, Gia Cát Tĩnh Nhi đã dùng Đại tiểu thư phối hợp với tiểu Minh thành công lật ngược thế cờ.

"Ha ha không hổ là bổn tiểu thư, lại thắng một sao, cuối cùng đạt được 100 sao rồi."

Lúc này cô mới phát hiện Hạ Tiểu Bạch đang dựa người vào kệ sách, dùng đôi tay mảnh khảnh lặng lẽ lật sách.

Dáng vẻ tiên nữ chăm chú đọc sách, cho dù chỉ là góc nghiêng cũng đã tuyệt mỹ.

Gia Cát Tĩnh Nhi ngày càng sùng bái Hạ Tiểu Bạch.

Vóc người xinh đẹp, giống tiên tử như vậy.

Rõ ràng có thể dựa vào ngoại hình để kiếm sống, nhưng vẫn luôn nỗ lực học tập và chỉ dựa vào sức của mình.

Trái lại cô mỗi ngày chơi game, nghĩ tới đây, cô nhất thời cảm thấy vô cùng xấu hổ.

Có lẽ bản thân nên nỗ lực cố gắng làm việc chăm chỉ hơn.

"Chị Tiểu Bạch đang đọc sách à?" Cô nhỏ giọng gọi một câu.

Hạ Tiểu Bạch lập tức bị dọa giật mình, vội vàng đem sách khép lại.

Lặng lẽ đem giấu bản gốc của truyện Bách Hợp được kẹp ở trong đó.

Sau đó, cô mới nở một nụ cười xinh đẹp: "Em Tĩnh Nhi chơi game xong rồi à?"

Gia Cát Tĩnh Nhi rất xấu hổ nói: "Xin lỗi chị Tiểu Bạch ......"

"So với chị Tiểu Bạch mỗi ngày đều đọc sách học tập, em thực sự là trạch nữ vô dụng.”

"Sau này em cũng sẽ làm giống như chị Tiểu Bạch, lúc nào nhàn rỗi thì sẽ đọc sách và nghiên cứu nhiều hơn, trở thành một người có ích cho xã hội!"

"Chị Tiểu Bạch, từ nay trở đi em nhất định sẽ đọc nhiều sách cổ như chị để mở rộng tầm hiểu biết của mình."

"Nhất định có thể trở thành một tiểu thư có tri thức hiểu lễ nghĩa như chị Tiểu Bạch."

Gia Cát Tĩnh Nhi che bộ ngực phẳng lì, đôi mắt to tràn đầy sùng bái nhìn chằm chằm Hạ Tiểu Bạch.

Đôi mắt to của Kazilan tỏa sáng lên đầy khao khát.

Hạ Tiểu Bạch nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Gia Cát Tĩnh Nhi, vẻ mặt rất nghiêm túc, khóe miệng đỏ hồng của cô không khỏi khẽ co giật.

Chẳng lẽ mình thật sự có thể thay đổi tư tưởng của một người?

Môi anh đào của cô hơi mỉm cười nói: "Như vậy về sau Tĩnh Nhi nên bớt chơi game lại, cùng chị gái học tập nhiều hơn thế nào?"

"Được rồi, chúng ta ngủ thôi."

Nói đến ngủ, thân thể mềm mại của Gia Cát Tĩnh kích động đến nỗi có chút run rẩy.

Cô đã nhiều lần nghĩ ra nhiều kế hoạch trong tâm trí, thậm chí còn kém lành mạnh hơn.

Đợi lát nữa thừa dịp Hạ Tiểu Bạch ngủ, ở trên người cô làm chút chuyện xấu.

Đến lúc đó hai người ôm nhau ngủ, chính mình muốn làm gì cũng được.

Ha ha bổn tiểu thư thật sự quá Thông Minh. ~(≧▽≦)

Nghĩ tới đây Gia Cát Tĩnh Nhi cũng đã bắt đầu chảy nước miếng, theo bản năng khép đôi chân thon dài lại.

Hạ Tiểu Bạch thấy khuôn mặt xinh đẹp của Gia Cát Tính Nhi giống như một người hám sắc, trên cánh tay tuyết trắng cũng đã hiện ra lớp da gà.

Lần này đúng là dẫn sói vào nhà rồi.

Cô trở về trên giường mình nằm xuống, Gia Cát Tĩnh Nhi liền mau lẹ cũng muốn bò lên trên.

Hạ Tiểu Bạch lập tức dùng đôi mắt đẹp nghi hoặc nhìn cô hỏi: "Em làm gì thế?"

Gia Cát Tĩnh Nhi sững sờ: "Em đương nhiên là lên trên giường ngủ, em nói cho chị biết, có em ôm ngủ rất ấm áp nha ~ "

Hạ Tiểu Bạch bất đắc dĩ chỉ ngăn tủ bên cạnh: "Bên trong có một tấm thảm dày với chăn bông."

"Em nằm ngủ dưới sàn."

Đây là lần trước Lý Tư Tư đến chỗ cô ở để lại.

Gia Cát Tĩnh Nhi hoàn toàn bối rối, phản bác lại.

"Người ta đáng yêu như thế, chị sao có thể nở lòng nào để em ngủ dưới đất chứ?"

"Hơn nữa trước đây không lâu chị Tiểu Bạch không phải để người ta ngủ trên giường chị sao ... sao đột nhiên lại đổi ý?"

Hạ Tiểu Bạch tay ngọc không khỏi nâng trán: "Chị trước đây không lâu cho em lên ngủ giường của chị, chỉ là để em giúp chị làm ấm giường mà thôi."

"Không phải chị không muốn để cho em ngủ với chị, chỉ là cà chua tiên sinh không đồng ý."

"Nếu như chúng ta cùng ngủ sẽ bị cà chua tiên sinh phong ấn."

"Mau đi ngủ đi."

Nói xong Hạ Tiểu Bạch nghiêng người sang giả bộ ngủ không tiếp tục để ý đến Gia Cát Tĩnh Nhi nữa.

Gia Cát Tĩnh Nhi tuy rằng không muốn.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment