Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 703 - Chương 703: Chuyện Của Con Gái, Con Gái Đừng Nhúng Tay Vào

Chương 703: Chuyện Của Con Gái, Con Gái Đừng Nhúng Tay Vào Chương 703: Chuyện Của Con Gái, Con Gái Đừng Nhúng Tay Vào

Lý Tu nghe thấy lời này thì có hơi bất ngờ, anh rất ít nói chuyện với Vương Thiến Thiến. Tuy thế, anh cũng biết ông của cô là một nhà thư họa nổi tiếng.

Có rất nhiều người quyền quý thích tìm tranh chính tay ông cô vẽ. Bao gồm cả ông của anh, ông anh từng ra giá cao để mời ông của Vương Thiến Thiến vẽ một bức tranh.

Đến bây giờ, bức tranh ấy vẫn được ông anh treo trong đại sảnh Lý gia.

Vương Thiến Thiến không dám nhìn thẳng vào mắt Lý Tu.

Thân là một trạch nữ, cô rất sợ giao tiếp với một người đẹp trai như thế này, có thể nói chuyện lâu như thế đã là cực hạn rồi, trên trán cô thậm chí đã bắt đầu đổ mồ hôi.

Nhưng cô chỉ có thể cố gắng bình tĩnh nói:

"Nếu không được thì quên đi."

Cô nói xong, vừa định quay lưng rời đi thì dừng lại, cô quay sang nhìn Hạ Tiểu Bạch nói:

"Cô đã thông qua buổi kiểm tra của câu lạc bộ chúng tôi, sau này cô sẽ trở thành một thành viên của câu lạc bộ."

Nhóm người Ngu Tiểu Ngọc vô cùng vui vẻ, vây lại chúc mừng.

"Quá tốt rồi chị Tiểu Bạch ơi."

"Sau này chúng ta là người cùng câu lạc bộ, có vấn đề nào không hiểu chị có thể hỏi em."

Ngu Tiểu Ngọc cười khanh khách nói.

Lý Tu nhìn Vương Thiến Thiến định rời đi thì nói.

"Tôi định tặng bức tranh này cho ông, nếu như có thể được ông cô giám định thì quá tốt rồi."

"Bữa nào chúng ta hẹn gặp mặt đi."

Vương Thiến Thiến cũng rất vui mừng, nhưng ngữ khí vẫn âm trầm như cũ, nói:

"Được."

"Tiểu Ngọc, đưa danh thiếp của chị cho Lý công tử, trên đó có wechat và số điện thoại của tôi."

Lý Tu nhận lấy danh thiếp của Vương Thiến Thiến, sau đó quay sang nhìn Hạ Tiểu Bạch.

"Không biết vị tiểu thư này có hứng thú đi chung không, dù sao đây cũng là bức tranh của cô?"

Hạ Tiểu Bạch từ tốn nói:

"Có thời gian sẽ đi."

Lý Tu định nói gì đó, nhưng thấy thái độ lạnh lùng trong trẻo của cô, cuối cùng anh cũng không mở miệng nói gì thêm.

Có một số việc không thể gấp, một mỹ nhân như thế này chắc hẳn có rất nhiều nam sinh theo đuổi đi?

Lúc này, Lý Hi Manh vì có chuyện nên tới trễ cũng đã đi tới.

Cô còn gọi thêm mấy người bạn thân của mình, dự định dùng số lượng khinh người, đấu võ mồm với cô gái kia.

Khi cô tới nơi, phát hiện xung quanh có không ít người vây xem. Anh cô hình như đang nói chuyện với Hạ Tiểu Bạch, nhất định là đang tranh luận.

Lý Hi Manh thấy thế lập tức ngẩng đầu ưỡn ngực, giống một con khổng tước kiêu ngạo đi tới chỗ của Hạ Tiểu Bạch.

Có anh trai ở đây, Đát Kỷ chắc chắn sẽ tiêu đời.

"Anh ơi, anh đừng nói nhảm với cô ta nữa, chúng ta nhất định phải dạy dỗ cô ta một trận nên hồn."

Lý Tu thấy em gái đến mới nhớ ra lý do mình đi tới đây, anh suýt nữa đã quên chuyện này.

Nhưng mà, anh rất nhanh đã phát hiện điểm bất hợp lý.

Bởi vì, Lý Hi Manh đang trợn mắt, nhìn tiểu tiên nữ trước mặt một cách đầy hung dữ.

Lý Hi Manh chỉ vào Hạ Tiểu Bạch, nói:

"Chính là cô ta! Cô ta chính là người đã bắt nạt em gái đáng yêu nhất trên đời của anh!"

"Anh ơi, anh phải dạy dỗ cô ta một trận nên hồn đó, để Đát Kỷ này rời xa nam thần Thiên Vũ của em!"

Nhưng cô còn chưa kịp nói hết, Lý Tu đã trực tiếp cốc vào đầu cô một cái.

"Em nghĩ anh là loại người sẽ bắt nạt con gái à?"

"Chúng ta là người văn minh hiểu lý lẽ."

Hạ Tiểu Bạch cũng không ngờ cậu trai anh tuấn trước mặt mình lại là một trong ba hotboy trường - Lý Tu.

Cô khoanh tay, bộ dạng rất thích thú, nhìn Lý Tu.

"Thì ra anh là anh trai của tiểu thư Hi Mộng."

"Tôi có nghe cô ấy nói rằng, nhất định sẽ bảo anh trai của cô ấy tới dạy dỗ tôi một trận."

"Là vậy à? Anh tới đây để ra mặt cho em gái mình à?"

Lý Tu...Anh hoàn toàn không ngờ rằng người phụ nữ ác độc trong miệng em gái anh lại là mỹ nhân bằng lòng quyên tiền cho mấy trẻ em nghèo khổ vùng núi.

Anh khẽ gõ lên đầu Lý Hi Mộng một cái, nói:

"Có lẽ có chút hiểu lầm."

"Tôi tin rằng Hạ tiểu thư không phải là kiểu con gái sẽ bắt nạt người khác."

"Em gái nhà tôi bị tôi chiều hư từ nhỏ, có một chút xíu tính công chúa."

Lý Hi Mộng che đầu mình lại, mặc dù anh trai không dùng bao nhiêu sức để gõ đầu cô, nhưng mà cô vẫn cảm thấy rất đau.

Đau lòng...

Từ nhỏ tới lớn, trừ phi cô phạm phải lỗi gì rất nặng, anh cô mới hung dữ với cô thôi. Không ngờ hôm nay anh trai lại vì Đát Kỷ mà gõ vào đầu người em gái đáng yêu nhất của anh.

Cô dùng bàn tay trắng nõn che đầu mình lại, mắt to tràn đầy tủi thân nhìn Lý Tu.

"Anh! Tại sao anh lại đánh người ta!"

"Chẳng lẽ anh cũng giống như nam thần Thiên Vũ, bị nhỏ Đát Kỷ này mê hoặc tâm thần rồi!"

Gương mặt Lý Hi Mộng tràn đầy sự hoảng hốt, nhìn Hạ Tiểu Bạch.

"Chẳng lẽ, anh lại vì một người con gái xa lạ mà bỏ rơi em gái của mình!"

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment