Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 702 - Chương 702: Chuyện Gì Thế?

Chương 702: Chuyện Gì Thế? Chương 702: Chuyện Gì Thế?

Lý Tu nhìn Hạ Tiểu Bạch ở khoảng cách gần, không thể không bội phục thần công của thượng đế, nhan sắc của cô gái này gần như là hoàn mỹ, làn da tuyết trắng không hề có chút tì vết nào.

Đặc biệt là khí chất băng thanh ngọc khiết toát ra từ trong xương cốt, mỗi một động tác của cô đều làm cho nhịp tim của Lý Tu tăng nhanh lên mấy phần.

Chẳng lẽ đây chính là thần nữ mà mình mơ tưởng?

Lý Tu khẩn trương nhìn mỹ nhân, tuy vậy trên mặt vẫn giữ vững sự trấn định.

"Ông nội của tôi rất thích tranh, cũng rất thích bức tranh về hoa mai."

"Trong sân nhà tôi còn trồng mấy cây hoa mai. Vào đông, khi hoa mai nở rộ sẽ hấp dẫn không ít chim hỉ thước."

Hạ Tiểu Bạch nhìn ra được câu nói của đối phương là nửa thật nửa giả, có lẽ anh ta thật sự muốn mua bức tranh này để lấy lòng ông mình.

Nhưng mà dùng 500.000 tệ để mua một bức tranh của một người không có danh tiếng như cô thì có hơi qua loa.

E là anh ta càng muốn cua mình hơn.

Hạ Tiểu Bạch nhìn là biết mấy nam sinh này đang suy nghĩ chuyện gì.

Có điều, người con trai này thật sự khá đẹp trai...Có lẽ cũng không thiếu người thích?!

Hơn nữa, những người xung quanh cũng không dám đối nghịch với anh ta, e là lai lịch không đơn giản.

Quen biết một chút cũng không sao, mở rộng nhân mạch.

Hạ Tiểu Mạch đi tới bàn, chậm rãi cuộn bức tranh lại, đưa nó tới trước mặt Lý Tu.

"Ra là công tử muốn tặng cho ông mình. Làm người lấy hiếu làm đầu. Bức tranh này, tôi tặng cho công tử."

"Tiền tài chỉ là vật ngoài thân, tôi không nhận."

(Khi nói lời này, Hạ Tiểu Bạch vô cùng đau lòng, may mà số mỡ dưới ngực đủ dày để sưởi ấm tim cô, 500.000 tệ...)

Nếu như không phải vì thiết lập nhân vật, thì cô chắc chắn sẽ không nỡ.

Những cô gái xung quanh cũng âm thầm nói.

"500.000 mà cũng không cần? Cô ta chắc chắn là đang giả bộ, nhất định là vì để giành lấy hảo cảm của nam thần Lý Tu."

"Tôi cũng cảm thấy thế, 500.000 bằng tiền tiêu vặt một tháng của tôi đấy. Có thể mua được thêm một cái túi xách xinh đẹp."

Lý Tu cũng có hơi bất ngờ, anh nhìn bức tranh mà mỹ nhân đưa tới, bàn tay kia cực kỳ xinh đẹp. Thon dài, trắng trẻo, làm cho người ta không nhịn được mà muốn nắm lấy.

"Chuyện này...Thật sự rất ngại..."

Hạ Tiểu Bạch dùng đầu ngón tay vén vài sợi tóc lộn xộn trên trán.

"Nếu như công tử cảm thấy ngại, cảm thấy bản thân không thiếu tiền..."

"Hay là như thế này đi."

"Công tử quyên tặng 500.000 tệ đó cho những trẻ em nghèo khó trên núi đi."

Lý Tu ngẩn người...hảo cảm của anh đối với Hạ Tiểu Bạch lập tức tăng vọt.

Việc này không chỉ xuất phát từ nhan sắc của cô, mà còn là vì phẩm chất cao đẹp của cô.

Quần chúng hóng chuyện xung quanh cũng bị phẩm chất của Hạ Tiểu Bạch mê hoặc.

Cô gái vừa mới nói sẽ dùng 500.000 tệ để mua túi xách cũng xấu hổ cúi đầu, quyết định rảnh rỗi sẽ đi làm một chút việc thiện.

Lý Tu vô cùng nghiêm túc gật đầu:

"Tôi biết rồi...Khi nào có thời gian rảnh, tôi sẽ quyên tặng 500.000 này cho trẻ em khó khăn vùng núi."

"Cô thật sự là một người có tâm địa rất thiện lượng, không chỉ có vẻ ngoài hoàn mỹ như một thiên sứ, tâm cô cũng như thế."

Gương mặt thanh nhã tuyệt trần của Hạ Tiểu Bạch xấu hổ ửng đỏ.

(Cô bị khen tới mức chính bản thân cũng cảm thấy hổ thẹn...quá hổ thẹn)

Ngu Tiểu Ngọc càng thêm sùng bái Hạ Tiểu Bạch.

"Nữ thần của chúng ta đúng thật là thượng thiên nhược thủy, chúng ta phải học hỏi nhiều hơn từ cô ấy, mỗi ngày làm một việc thiện."

Mặc dù người ở đây đều là tiểu thư, nhưng không phải tất cả mọi người đều là người siêu giàu.

Đối với Ngu Tiểu Ngọc mà nói, 500.000 tệ tuyệt đối không phải là một con số nhỏ, nhà cô cũng chỉ là một xí nghiệp cỡ nhỏ vừa.

Tuy rằng Vương Thiến Thiến rất muốn đem bức tranh đó về cho ông mình giám định, nhưng dù sao nó cũng là do Hạ Tiểu Bạch vẽ ra, cô ấy muốn tặng cho người khác, cô cũng không thể nào ngăn cản được.

Dưới cái nhìn của cô, Hạ Tiểu Bạch có lẽ muốn cua Lý Tu, dù sao thì Lý Tu cũng là một trong ba hotboy của trường, còn là đối tượng thầm mến của vô số đại tiểu thư, bao gồm cả Vương Thiến Thiến.

Hạ Tiểu Bạch xinh đẹp như thế, hai người họ đứng cạnh nhau quả thực vô cùng xứng đôi, có thể nói là trai tài gái sắc.

Vương Thiến Thiến âm thầm hâm hộ, nhưng cũng chỉ có thể hâm mộ mà thôi.

Bản thân cô không phải là mỹ nữ, sao có thể cua được người đẹp trai như Lý Tu.

Nhưng mà, cô vẫn đi tới trước mặt Lý Tu và Hạ Tiểu Bạch, đôi mắt dưới lớp kính dày nhìn về phía Lý Tu nói:

"Lý thiếu, tôi có một việc muốn nhờ anh, không biết anh có thể nói chuyện với tôi một chút được không."

Lý Tu nhìn Vương Thiến Thiến, cười nói:

"Chuyện gì thế?"

Vương Thiến Thiến nắm chặt tay...Nói chuyện ở khoảng cách gần với một người đẹp trai như thế làm cho cô có hơi khẩn trương.

May mà mái tóc xốc xếch của cô giúp cô che lại gương mặt lo lắng của mình.

"Chuyện là tôi cũng cảm thấy rất thích bức tranh này."

"Lý thiếu nếu có thời gian, có thể đưa bức tranh này tới nhà tôi cho ông tôi giám định thử."

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment