Trong lúc tất cả mọi người đều nghĩ rằng Hạ Tiểu Bạch đã vẽ xong, thì mỹ nhân chỉ dừng lại một lúc, môi anh đào khẽ hé, duỗi cái lưỡi nhỏ thơm tho liếm liếm ngòi bút.
Đôi mắt xinh đẹp nhìn bức tranh một lúc, tay ngọc một lần nữa hạ bút.
Trên hàn mai cô độc được vẽ thêm hai chú chim Hỉ Thước, sự tô điểm này làm cho bức tranh tăng thêm sự vui mừng.
Mỹ nhân khoác lên người một chiếc đầm dài màu xanh nhạt, ngồi đấy vẽ tranh, gió nhẹ lay động mái tóc đen, một người một bút, dáng người yểu điệu mảnh khảnh kiên cường, di thế độc lập.
Mùi mực thơm ngát quanh quẩn xung quanh, dù cách xa cũng làm cho người ta không khỏi chấn động.
"Hoa mai mang một sự cô độc, không cùng muôn hoa đua thắm."
"Hoa mai vừa mang phẩm tính cứng cỏi, ngạo cốt, vừa mang ngụ ý ngũ phúc cát tường. Xưa nay không chỉ được mọi người vô cùng yêu mến, mà còn là một trong những đề tài mà văn nhân thường vẽ."
"Bức tranh hoa mai hỉ thước chính là một kiểu phối hợp kinh điển, ngụ ý là vui mừng, song hỷ lâm môn."
"Mời mọi người xem tranh, nếu có chỗ nào không tốt, có thể chỉ ra, hy vọng mọi người sẽ chỉ điểm cho tôi."
"Cảm ơn."
Hạ Tiểu Bạch còn kéo váy, hơi khom người tỏ vẻ xin chỉ giáo.
Cảnh tượng này được Lý Tu bắt trọn.
Mỹ nhân ngồi phía xa xa vẽ tranh trông y hệt như tiên nữ, không khỏi làm cho Lý Tu ngơ ngẩn cả người.
Mái tóc đen của mỹ nhân nhảy múa trong gió, cô có làn da trắng như tuyết, xinh đẹp như hoa đào nở rộ ngày xuân.
Vương Thiến Thiến cũng đẩy mắt kính, quan sát bức tranh thủy mặc của Hạ Tiểu Bạch.
Mặc dù chỉ là một bức tranh hoa mai và hỉ thước đơn giản, nhưng cô hoàn toàn không thể nhìn ra bất cứ khuyết điểm nào trong bức tranh này cả.
Phải biết rằng, bức tranh của những người trong câu lạc bộ dùng mắt thường cũng có thể nhìn ra được sự thiếu sót.
Thậm chí khi ngắm nhìn một số bức tranh của một vài nhà thư pháp nổi tiếng trong nước, cô cũng có thể nhìn ra một chút tì vết.
Nhưng khi nhìn bức tranh thủy mặc do một cô gái xấp xỉ tuổi mình vẽ ra, dù cho cô có quan sát tỉ mỉ cỡ nào cũng không tìm thấy một chút tì vết nào cả.
Thậm chí còn xuất hiện suy nghĩ cô ấy vẽ có khi còn tốt hơn cả ông nội...
Trong bức tranh, hoa mai giống như mỹ nhân vậy, vừa mang sự băng thanh ngọc khiết, lịch sự tao nhã, vừa lộng lẫy như ánh bình minh, vừa như tuyết lành ngày đông.
Chúng đón bông tuyết tung bay đầy trời, vẫn có thể ngạo nghễ đứng thẳng trong gió lạnh thấu xương.
Quần chúng hóng chuyện xung quanh và những người trong câu lạc bộ cũng nhao nhao vây xem. Không biết là muốn thưởng thức mỹ nhân, hay là thưởng thức bức tranh của mỹ nhân.
Ngu Tiểu Ngọc vừa định cầm lấy bức tranh, đã bị Vương Thiến Thiến cản lại:
"Chị vẫn chưa xem xong."
Ngu Tiểu Ngọc lè lưỡi.
"Mặc dù em chỉ mới nhập môn, nhưng mà ánh mắt thưởng tranh của em không tồi đâu."
"Trong mắt em, bức tranh này có thể nói là một tác phẩm tuyệt vời, hội trưởng chị thấy có đúng không."
Quần chúng hóng chuyện xung quanh gật đầu lia lịa.
Mặc dù bọn họ không hiểu tranh, nhưng bức tranh này thật sự rất đẹp.
Hoa mai trong tranh sinh động như thật, hỉ thước cũng rất có linh tính.
"Bức tranh thủy mặc này không tệ, bao nhiêu tiền, bổn công tử muốn mua!"
"Bổn công tử ra giá 100.000 tệ!"
Hạ Tiểu Bạch choáng váng!!!
Cô chỉ tiện tay vẽ một bức tranh thôi, vậy mà lại có người ra giá 100.000 tệ!
Cô vừa định mở miệng nói thành giao, cách đó không xa lại có người báo giá khác:
"500.000!"
Những người có mặt ở đây cũng vô cùng kinh ngạc.
Mặc dù những người ở đây đều là người không thiếu tiền, nhưng mà dùng 500.000 để mua một bức tranh do một nữ sinh không có tên tuổi vẽ ra, thật sự có hơi qua loa.
Đương nhiên cũng có nam sinh muốn tiếp tục tăng giá, đánh cược một lần để xâm nhập vào trong tim của mỹ nhân!
Nhưng mà trực tiếp bị người đi tới trừng trở về.
"Người anh em, cậu muốn nếm thử quyền karate của bổn công tử không!"
Người tới không ai xa lạ chính là Lý - chuẩn bị tới gây chuyện - Tu.
Người xung quanh cũng nhận ra người đến là một trong ba hotboy của trường - Lý Tu.
Mặc dù đối phương chỉ là con riêng của Nhị gia Lý gia, nhưng cũng không phải là người mà gia tộc bình thường có thể đắc tội được.
Tuy rằng Lý gia không bằng năm gia tộc lớn, nhưng cũng có vị trí gần bằng năm gia tộc lớn. Ít nhất cũng nằm trong top 10 gia tộc ở Hoa Hạ.
Huống chi người này còn là cao thủ karate.
Nghe bảo đã từng có người thách đấu anh ta, bị đánh tới cha mẹ cũng nhận không ra, suýt nữa đã bị quyền của Lý Tu đánh chết.
Hạ Tiểu Bạch vừa định đồng ý, nhưng mà nếu nói thế thì có hơi...Hành động đó hoàn toàn không phù hợp với thiết lập nhân vật bạch liên hoa cao thượng của cô.
Hôm nay có nhiều người như thế, là cơ hội tốt để thiết lập tính cách nhân vật của cô.
Cô cắn răng, âm thầm đưa ra quyết định.
Hạ Tiểu Bạch xoay gót, nhẹ nhàng đi tới trước mặt Lý Tu, gương mặt thanh nhã tuyệt trần nở một nụ cười nhẹ.
"Công tử thích bức tranh thủy mặc của tôi?"
------
Dịch: MBMH Translate