Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 730 - Chương 730: Vương Thiến Thiến Lần Đầu Tiên Trang Điểm.

Chương 730: Vương Thiến Thiến Lần Đầu Tiên Trang Điểm. Chương 730: Vương Thiến Thiến Lần Đầu Tiên Trang Điểm.

Lý Tu trông giống như ông chủ: "Tuy rằng em không phải người Yến Kinh."

"Thế nhưng cũng ở trấn Hải Tân hai năm, thường xuyên không có việc gì thì lại tới Yến Kinh chơi."

"Anh họ, em nói cho anh biết một bí mật, con gái ở Yến Kinh rất là xinh đẹp nha."

Gia Cát Vân cũng là gật đầu: "Nói đến anh không có hứng thú với con gái ở Yến Kinh, đều là mắt chó nhìn người."

"Lần trước anh tham gia một bữa tiệc. "

"Những đại tiểu thư ở Yến Kinh này căn bản chướng mắt chúng ta tới Thục Xuyên, còn nói khẩu âm của anh như người nhà quê."

Lý Tu cũng là có chút bất đắc dĩ: "Ai bảo Yến Kinh là thủ phủ của Trung Quốc chứ."

"Đại tiểu thư ở đây quả thật có chút kiêu ngạo, nhưng là ngoại hình không tệ."

Gia Cát Vân như có điều suy nghĩ hỏi: "Đúng rồi, em có quen thuộc với Hạ gia ở Yến Kinh không?"

Lý Tu lắc đầu: "Không quá quen thuộc."

Trong đầu của hắn đột nhiên hiện lên vẻ đẹp thịnh thế của Hạ Tiểu Bạch, nụ cười đó mới trong trẻo và đẹp đẽ làm sao.

Thực sự là tú sắc yểm kim cổ, hà hoa tu ngọc nhan.

Hắn khẽ thở dài một tiếng, một người phụ nữ như vậy nếu như không cưới làm vợ thật sự là một điều tiếc nuối lớn trong đời, cho dù chết cũng không cách nào ngủ yên.

Lý Tu tò mò hỏi: "Anh họ lần này tới tìm Hạ gia là có chuyện gì?"

Gia Cát Vân khoát tay chặn lại: "Mà thôi, mà thôi, vẫn là đưa anh đi chơi ở Yến Kinh trước đi."

Vương Thiến Thiến bên này.

Để được hẹn hò đi xem phim với mỹ nam như Bạch Tiểu Hà, cô sẵn sàng làm mọi giá.

Suốt đêm gọi chân chạy vặt mua một bộ mỹ phẩm với mấy bộ váy.

Mở trang beauty blogger học kỹ thuật trang điểm suốt cả một buổi tối.

Mãi cho đến khoảng hơn sáu giờ sáng, không chịu nổi mới ngủ thiếp đi.

Khi cô mở mắt ra lần nữa thì trời đã sáng.

Nhìn xem thời gian trên điện thoại đã hai giờ chiều rồi.

Vẫn còn ba tiếng nữa là đến thời gian hẹn Bạch Tiểu Hạ xem phim.

"Ôi, sắp hết thời gian rồi!"

Vương Thiến Thiến vội vã đứng trên đôi chân trắng như tuyết chạy vào phòng tắm, tắm rửa sạch sẽ.

Sau khi xem xét những chiếc váy mới mua, cuối cùng chọn một cái có vẻ phù hợp nhất.

Quan trọng nhất là trang điểm.

Vương Thiến Thiến ngồi trước bàn trang điểm, mở video của beauty blogger trên điện thoại di động.

Khi nhìn thấy chiếc gương trang điểm bên cạnh cô lại có chút do dự.

Cô thậm chí còn không biết rằng mình đã không nhìn vào gương một cách nghiêm túc trong nhiều năm.

Bình thường cô chỉ nhìn lướt qua, trên mặt không có vật bẩn là được.

Sau gần nửa giờ đấu tranh tư tưởng.

Trong đầu không ngừng hiện ra ngoại hình đẹp trai của Bạch Tiểu Hạ, còn có sự dịu dàng của hắn đối với cô.

"Vì Bạch công tử cũng không quản được nhiều như vậy, Vương Thiến Thiến cô không được tự ti!"

Cô cắn răng một cái, dựng thẳng gương trang điểm lên, bắt đầu trang điểm cho mình.

Sau gần hai tiếng mày mò, cuối cùng cũng đã hoàn thành xong công cuộc trang điểm giống beauty blogger trong video.

Vương Thiến Thiến buộc mái tóc rối bù của mình lên, vẫn như cũ có không ít tóc rối với tóc mái che trên mặt.

Cô nghiêm túc nhìn mình trong gương trang điểm.

Tuy rằng Vương Thiến Thiến đối với lần trang điểm thành công này rất là hài lòng, nhưng mà tại sao cô trông có vẻ hơi thấy lạ?

"Kem nền có dày quá hay không?"

"Lông mày vẽ có cong không?"

"Son môi có phải là quá đậm rồi không?"

Vương Thiến Thiến lắc đầu: "Quên đi, thời gian không còn sớm, chí ít mình cũng đã trang điểm rồi mà?"

"Không thể để cho Bạch công tử đợi lâu được."

Cô xỏ đôi giày vải màu trắng vào, cầm túi xách lên và trực tiếp đi ra ngoài.

Vương Thiến Thiến có chút thiếu tự tin chạy ra khỏi ký túc xá, dọc theo đường đi cô đều là lén lén lút lút.

Nhưng vẫn là bị không ít người nhìn thấy.

Gương mặt của bọn họ đều là ngơ ngác, còn có một số cô gái trực tiếp đặt mông ngồi ở trên mặt đất.

"Cô ấy ... . Các cậu có nhìn thấy gì không?" Cô gái ngã xuống đất nắm lấy bàn tay nhỏ của bạn thân run rẩy nói.

"Tôi ... Tôi nghĩ là tôi đã nhìn thấy, nhưng lúc này mặt trời đang chiếu sáng rực rỡ, lẽ nào ký túc xá của chúng ta thật sự có chuyện ma quái!" Nhưng tôi trông giống một con khỉ trốn thoát khỏi rạp xiếc hơn!

Vương Thiến Thiến cũng không hề cẩn thận lắng nghe những người này đang nói chuyện gì, bởi vì thời gian hẹn sắp đến.

Khi cô nắm lấy cánh cửa câu lạc bộ bằng một tay đã là thở hồng hộc, trên trán lấm tấm mồ hôi ngay cả khi đang là mùa thu.

Lúc này đám người Ngu Tiểu Ngọc vừa mới thu dọn đồ của câu lạc bộ, đang chuẩn bị đóng cửa rời đi.

Đột nhiên nhìn thấy một bóng người đang đứng thở hổn hển trước cửa câu lạc bộ.

Ngu Tiểu Ngọc chạy tới, vừa định nói chuyện, khi cô nhìn thấy rõ mặt của đối phương ... Cô gần như không nói nên lời.

Cô chỉ là che miệng nhỏ theo phép lịch sự, bật cười đến suýt chút nữa chảy nước mắt.

Xin hỏi con khỉ này là ở đâu ra! (=°Д°=)

Hai bên má đỏ như đít khỉ vậy, lông mày cong vẹo, son môi như miệng xúc xích.

Tống Cầm cũng là đi tới nhìn xem, cả người đều ngơ ngác, miệng nhỏ hình chữ O bị sốc. (⊙o⊙)

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment