Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 731 - Chương 731: Đây Là Nước Hoa Có Mùi Trà Xanh Đào Trắng

Chương 731: Đây Là Nước Hoa Có Mùi Trà Xanh Đào Trắng Chương 731: Đây Là Nước Hoa Có Mùi Trà Xanh Đào Trắng

Ngu Tiểu Ngọc hít một hơi thật sâu để cho mình bình tĩnh lại.

"Xin hỏi ... Xin hỏi cô muốn gia nhập câu lạc bộ của chúng tôi phải không?"

Vương Thiến Thiến tức giận nhìn cô nói: "Tôi là Vương Thiến Thiến, Hội trưởng của các cô."

"Bạch công tử đến chưa?"

Lần này Ngu Tiểu Ngọc cũng là kinh sợ đến miệng nhỏ mở ra thành hình chữ O.

"Cô ... Cô là hội trưởng của chúng tôi!"

Vương Thiến Thiến liếc mắt nhìn cô một cái: "Lẽ nào không nhận ra tôi sao!" Thầm nghĩ chẳng lẽ là cô trang điểm khiến cho họ kinh diễm đến thế!

Trong lòng cô vui vẻ ... Không biết Bạch công tử nhìn thấy có thích không.

Phải biết đây chính là thành quá suốt một đêm của cô trang điểm ra được.

Ngu Tiểu Ngọc thò đầu ra ngoài cửa nhìn xung quanh, sau đó trực tiếp kéo Vương Thiến Thiến vào trong câu lạc bộ rồi đóng cửa lại.

Vương Thiến Thiến có chút ngơ ngác, cô đẩy cặp kính dày lên: "Làm sao vậy?"

Khuôn mặt xinh đẹp của Tống Cầm khẽ co giật mà hỏi.

"Hội trưởng ... Cô đây đang làm gì, lẽ nào định đi biểu diễn ở gánh xiếc à?"

Trong câu lạc bộ không chỉ có Tống Cầm, Ngu Tiểu Ngọc mà còn có hai nam sinh khác cũng ở đó.

Bọn họ nhìn Vương Thiến Thiến trực tiếp không nhịn được cười ra tiếng.

"Tôi nói này Hội trưởng, buổi tối cô cũng đừng có ra ngoài dọa người như vậy chứ, cô đây là muốn học trang điểm sao?"

Vương Thiến Thiến ... Cô vốn là còn chút tự tin, nhưng bị mấy người cười lập tức cúi đầu xuống.

Lại bắt đầu có chút tự ti sợ hãi: "Khó coi vậy sao ... . Lẽ nào tôi trang điểm nhìn không đẹp sao ..."

Ngu Tiểu Ngọc cùng mọi người liếc mắt nhìn nhau một cái, vẫn là trung thực nói.

"Hội trưởng không phải tôi đả kích cô, mặt của cô thực sự là cực kỳ giống đít khỉ, má đỏ không phải dùng như vậy."

"Trong tình huống bình thường chỉ cần đánh nhẹ một chút là được rồi, còn có son môi của cô bôi quá nhiều, tôi đề nghị cô nên dùng son bóng."

Tống Cầm rất là tò mò hỏi: "Hội trưởng, cô vì sao đột nhiên lại muốn trang điểm vậy?"

Vương Thiến Thiến đã hèn mọn ngồi xổm ở góc che mặt.

"Không được ... . . Không thể để cho Bạch công tử nhìn thấy bộ dạng này của tôi được."

Ngu Tiểu Ngọc vuốt tay nhỏ trắng noãn: "Còn cần nghĩ nữa sao, nhất định là có hẹn với Bạch công tử nên mới học trang điểm."

"Nhưng mà ... Trang điểm nói đơn giản cũng không đơn giản, nói khó khăn cũng không khó khăn."

"Không phải chuyện trong thời gian ngắn có thể làm tốt được."

"Nếu như Hội trưởng cần tôi có thể giúp một tay."

"Nếu như vẫn chưa hài lòng có thể tìm thợ trang điểm và tạo mẫu chuyên nghiệp , chỉ cần cô có tiền là có thể tìm một người chuyên nghiệp."

"Có lúc tôi lười trang điểm đều là đến tiệm thẩm mỹ để người ta trang điểm."

Đôi mắt của Vương Thiến Thiến cũng là có chút toả sáng, đúng vậy, bản thân mình không biết trang điểm có thể để người ta hỗ trợ!

Sau này mình từ từ học cũng được.

Điều cô sợ bây giờ là ngay cả thợ trang điểm chuyên nghiệp cũng không thể giúp gì được cho ngoại hình của cô ...... .

Vương Thiến Thiến trực tiếp đứng dậy che mặt chạy ra ngoài.

"Đúng rồi. .. Đợi khi nào Bạch công tử đến, thì nói với hắn tôi hôm nay không khỏe, hẹn qua ngày mai!"

Nói xong liền trực tiếp liền chạy đi.

Nhưng cô còn chưa chạy hai bước, mũi liền trực tiếp va phải một cơ thể mềm mại.

Vương Thiến Thiến ôm cái mũi đau nhức, nước mắt cũng chảy ra.

Cô vừa định nói xin lỗi, ngước mắt lên nhìn thì sững người.

"Bạch ... Bạch công tử ..." (╥﹏╥)

Hạ Tiểu Bạch vừa đến cửa câu lạc bộ liền phát hiện có người lao ra, cô dùng đôi tay trắng như tuyết che lấy ngực đau đớn vốn được mảnh vải quấn lại.

Mà khi cô nhìn rõ khuôn mặt của đối phương ... Khóe miệng liền không nhịn được khẽ co giật.

Từ giọng nói của người đó đại khái đoán được đối phương là người nào ......

Không thể cười ... Thật sự không thể cười ... Nếu không, Vương Thiến Thiến sẽ càng tự tin hơn, nhiệm vụ cũng khó hoàn thành...

"Học ... Học tỷ ... Là chị sao?"

Vương Thiến Thiến lắc đầu như trống, một đôi tay nhỏ bụm mặt.

"Tôi ... . . Tôi không phải Vương Thiến Thiến ... . Tôi không phải Vương Thiến Thiến."

"Cậu nhận lầm người rồi......"

Hạ Tiểu Bạch đặt tay lên vai cô: "Học tỷ ... Dừng lại, mọi người đều đang chế giễu đấy. "

Vương Thiến Thiến một lúc lâu sau mới nhìn về phía Hạ Tiểu Bạch, nước mắt lưng tròng.

"Bạch ... Bạch công tử, tôi có phải rất xấu không..."

Khuôn mặt tuấn mỹ ôn nhu của Hạ Tiểu Bạch khẽ mỉm cười, lắc đầu, chỉ có thể che giấu lương tâm, dù sao mỡ trên ngực cũng sẽ không đau.

"Học tỷ sao có thể xấu chứ ... Chỉ là trang điểm không được tốt lắm ... Con gái lần đầu tiên trang điểm chính là như vậy."

Vương Thiến Thiến chớp đôi mắt to, tự ti ít đi mấy phần, trong lòng ấm áp mà hỏi.

"Thật sao?"

Hạ Tiểu Bạch khẽ gật đầu: "Đúng rồi học tỷ, tôi còn chuẩn bị quà cho cho chị đấy."

Nói xong cô lấy ra một chai nước hoa đưa cho Vương Thiến Thiến.

"Học tỷ đã nói thích nước hoa có mùi tươi mát."

"Đây là nước hoa có mùi trà xanh đào trắng."

"Nó có mùi trà xanh đào trắng tươi mát, hương cuối có chút mùi bạc hà, khiến người ta ngửi được mùi rất là dễ chịu."

Vương Thiến Thiến cẩn thận cầm lọ nước hoa Hạ Tiểu Bạch đưa cho cô.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment