Gia Cát Vân nóng lòng chờ đợi câu trả lời, nếu như cô ấy không đồng ý thì làm sao bây giờ?
Hắn càng nghĩ càng hối hận, cảm giác mình đã quá vội vàng rồi.
Đối phương cũng không phải là những cô gái hám tiền ở bên ngoài kia.
Chỉ cần có tiền thêm chút ép buộc là có thể tùy tùy tiện dỗ người ta lên giường ngủ.
Nhưng hơn mười phút sau, đối phương vẫn không có trả lời.
Gia Cát Vân trong lòng lại cảm thấy thất vọng.
Hắn đã lấy điện thoại ra và nhìn chằm chằm vào màn hình suốt nửa giờ. (Có vẻ như hắn đang rất mong chờ câu trả lời từ người mình thích.)
Lịch sử trò chuyện của hai người trên WeChat cũng chẳng có bao nhiêu.
Hai người mỗi lần nói chuyện, Hạ Tiểu Bạch chưa bao giờ nói vượt qua ba chữ.
Nhiều nhất chính là một câu trả lời đơn giản như ừm, ồ, không rảnh, tôi đi tắm …v.v
Nửa ngày nữa đã trôi qua ......... .
Gia Cát Vân chờ Hạ Tiểu Bạch trả lời đã gần nửa ngày trôi qua rồi.
Cả người nằm trên giường như cá ướp muối mất đi hy vọng.
Hai mắt hắn có chút vô thần nhìn ra ngoài cửa sổ ngắm mặt trời lặn.
Hoàng hôn mùa thu trong phòng trông vô cùng thê lương dị thường.
Trong hoàn cảnh này, trong lòng Gia Cát Vân chỉ nghĩ tới một bài thơ.
Cây khô, cành cỗi, quạ chiều
Chiếc cầu nho nhỏ, nước reo bên nhà
Gió tây đường cũ ngựa già
Chiều buông, ruột đứt, người xa góc trời.
Nhưng mà so sánh với sự kiên trì chờ đợi của Gia Cát Vân.
Hạ Tiểu Bạch cũng vui vẻ hơn nhiều, sau khi cô trở về Hạ gia, lại trải qua cuộc sống điền viên rất bình dị.
Tuy rằng cũng là cá ướp muối, nhưng cô là một con cá ướp muối hạnh phúc.
Và còn có một cô gái xinh đẹp cùng bầu bạn.
"Chị Tiểu Bạch tới đây bắt em đi, nếu như chị Tiểu Bạch bắt được em, tùy cho chị xử lý."
Tiếng cười của Lý Tư Tư như chuông bạc khi nhìn Hạ Tiểu Bạch bịt mắt chơi trốn tìm.
Hạ Tiểu Bạch vốn là đang chơi trò chơi “The Great Immortal Simulator”, thì Lý Tư Tư đột nhiên đề cập với hắn nói muốn chơi trốn tìm.
Suy nghĩ chơi cùng cô gái nhỏ chơi trốn tìm dường như cũng không tệ lắm.
Thậm chí còn có thể chiếm chút món lời nhỏ, huống chi nhà gỗ nhỏ của cô cũng không lớn, lập tức liền bắt được người rồi.
Hạ Tiểu Bạch bị khăn lụa bịt mắt, mặc dù cái gì cũng không nhìn thấy, nhưng mà Lý Tư Tư vẫn luôn phát ra âm thanh câu dẫn người.
"Chị Tiểu Bạch, em ở chỗ này ~ tới bắt đi."
Hạ Tiểu Bạch dọc theo phương hướng âm thanh trực tiếp liền nhào tới.
Chỉ cảm thấy trên người truyền đến một trận nhuyễn ngọc Ôn Hương, cô đã đem một thân thể mềm mại đánh gục.
Điều khiến cô cảm thấy bàn tay ngọc của mình run rẩy hơn nữa là việc cô đang cầm trong tay hai vật thể mềm lớn..
Hạ Tiểu Bạch còn theo bản năng nhéo nhéo.
Xúc cảm này thật quen thuộc! Dù sao lúc cô tắm rửa thường xuyên chơi của mình.
Hạ Tiểu Bạch đã biết mình bắt được cái gì!
"Chị Tiểu Bạch thật đáng ghét, nắm em làm gì, nhưng mà cảm giác này thật thoải mái."
Chỉ nghe thấy Lý Tư Tư truyền đến âm thanh ưm nũng nịu.
Hạ Tiểu Bạch nhanh chóng lấy tay kéo tắm khăn lụa xuống.
Đập vào mi mắt là khuôn mặt xinh đẹp của Lý Tư Tư một mảnh đỏ bừng, nhưng mà khóe miệng đỏ anh đào lại tràn ngập niềm vui.
"Chị Tiểu Bạch ...... Chị bắt nạt em. Nắm người con thỏ của em ~~~ "
Hạ Tiểu Bạch cúi đầu, bàn tay khác của mình đang chộp vào trên người Lý Tư Tư.
Cô sợ đến mức vội vàng buông tay ra, thế nhưng trong lòng lại không nỡ buông tay.
Dù sao, ở trên người người khác so với trên người mình khác hơn nhiều.
"Xin … Xin lỗi em gái Tư Tư, tôi không phải cố ý."
Khuôn mặt nhỏ đỏ bừng của Lý Tư Tư ngượng ngùng lắc đầu, đôi mắt to nhìn khuôn mặt thanh tú của Hạ Tiểu Bạch đều tràn đầy ẩn ý đưa tình.
"Không sao hết ~ chúng ta đều là con gái mà."
"Chị Tiểu Bạch so với em còn đẫy đà hơn đấy, chị Tiểu Bạch cho em trả lễ lại là được rồi."
Hạ Tiểu Bạch trả lễ lại cô còn không phản ứng lại!
Đôi tay trắng nõn của Lý Tư Tư đã hướng về phía cô mà đánh lén, thân thể yểu điệu mềm mại trực tiếp nhào tới trên người cô.
"Không nên ~~~ cũng ~ be be ~ cha.”
"Em gái Tư Tư buông tay, chân tôi run."
"Chị Tiểu Bạch quả nhiên so với em cảm giác của chính mình xịn hơn."
Hai cô gái cứ như vậy em tới tôi đi đùa giỡn một khoảng thời gian, mới không kịp thở nằm ở trên giường.
Khuôn mặt tuyết trắng của Hạ Tiểu Bạch trên mặt nổi lên đỏ hồng, đôi mắt ngấn nước, cuối mắt vẫn còn có một chút đỏ tươi, giống như một Thiên sứ đến Nhân Gian câu hồn tâm hồn.
Khuôn mặt xinh đẹp của Lý Tư Tư dường như có chút không vui, hai má phồng lên giận dữ.
"Chị Tiểu Bạch, chị không thể cho em chơi với chị một lúc sao! Quỷ hẹp hòi" (ˇ﹏ˇ)
"Nếu như chị Tiểu Bạch thích, khắp toàn thân từ trên xuống dưới của em tùy chị chơi."
Hạ Tiểu Bạch rất may mắn vì thể lực của cô đã tốt hơn trước rất nhiều, vì vậy mình mới có thể thủ thân Như Ngọc như vậy được.
------
Dịch: MBMH Translate