Mắt thấy Trương Hằng buông xuống súng kíp trong tay, lão hải tặc nhếch miệng:
"Cử chỉ sáng suốt." Sau đó hắn quay đầu nhìn về trước người Malvin:
"Ta cũng không để ý đứng ở chỗ này trò chuyện, nhưng nếu như vừa đúng có người từ trên hành lang đi qua, các ngươi dự định giải thích thế nào?"
Lúc này tên mập đã bởi vì sợ hãi đánh mất năng lực suy nghĩ cơ bản nhất, hắn quay đầu vô thức nhìn về phía Trương Hằng, thấy người sau nhẹ gật đầu, hắn mới tranh thủ thời gian xê dịch thân thể mập mạp, nhường ra đường đi.
"Vô cùng cám ơn." Lão hải tặc lấy mũ xuống, nghiêng người đi vào trong phòng, về sau còn thuận tay đóng lại cửa phòng:
"Vì cam đoan chúng ta có thể thuận lợi giao lưu, trước đó tuyên bố, ta cùng tên trong thùng gỗ không phải bạn, trên thực tế ta bản thân cũng rất không thích hành vi của hắn, nhưng chúng ta tới biển làm cướp, không phải tới kết bạn, ngươi không có khả năng thích tất cả người trên thuyền, đúng không."
"Ngươi là thế nào phát hiện?" Trương Hằng lại là dẫn đầu hỏi ra vấn đề muốn biết nhất.
"Ngươi rất tỉnh táo, rõ ràng tuổi không lớn lắm, nhưng lại giống như đã trải qua rất nhiều chuyện, đời này ta chỉ gặp qua hai người trời sinh đã tỉnh táo như vậy, một người là ngươi, còn có một người nha. . ." Lão hải tặc dừng một chút, lại không có ý nói tiếp:
"Chỉ là bạn của ngươi không được như vậy, nhất là thười gian ngươi say sóng, hắn vẫn luôn chăm sóc ngươi, rất để cho người cảm động, thế nhưng mỗi ngày tới thăm ngươi bảy tám lần, cái này có điểm không bình thường, nhất là nhìn dáng vẻ hắn mỗi ngày sứt đầu mẻ trán, ta đều nhịn không được hỏi bản thân, là cái gì để cho một cái đầu bếp khẩn trương như vậy đâu, thực đơn ngày mai sao?"
Malvin nghe vậy sắc mặt trở nên trắng bệch, hắn nhìn giống như sắp khóc, đột nhiên quỳ rạp xuống đất:
"Ngài không nên tin hắn, chuyện này không có quan hệ với ta, ta cũng là bị bức hiếp, từ đầu tới đuôi đều không động tay, vết thương sau lưng cũng là tên kia thêm. . ."
Lão hải tặc hơi kinh ngạc liếc Trương Hằng, phát hiện đối phương chỉ đứng đó, mắt lạnh nhìn Malvin đang quỳ xuống cầu khẩn. Con trai chủ nông trường ôm ống quần lão hải tặc khóc một hồi sau cũng phát hiện bầu không khí có điểm không đúng, lúng túng ngẩng đầu lên, người sau vỗ vỗ bờ vai của hắn hiền lành nói:
"Đừng lo lắng, nếu như ta thực định chủ trì chính nghĩa cho Wilker, ngươi cảm thấy lúc nãy ngoài cửa sẽ chỉ có một mình ta sao?"
"Ngươi muốn cái gì?"
Trương Hằng không muốn tiếp tục nhìn Malvin vụng về biểu diễn, chủ động mở miệng nói, đem chủ đề một lần nữa dẫn về quỹ đạo.
"Rất đơn giản, một chút thiện ý cùng mấy chuyện nhỏ mà thôi." Lão hải tặc nói:
"Như ngươi thấy, tuổi của ta đã rất lớn, lần này sau khi trở về ta không có ý định lại ra biển, muốn bắt đầu chuẩn bị về hưu, bởi vậy ta cần có người giúp ta đòi nợ bị thiếu trước đó."
"Chẳng qua là loại chuyện này sao?" Trương Hằng nhíu mày.
"Ta không phải một người thích được một tấc lại muốn tiến một thước, huống chi đúng lúc các ngươi xử lý tên ta ghét, cho nên đúng vậy, chính là chuyện đơn giản như vậy."
"Trên thuyền có lẽ ngươi có không ít bạn, vì cái gì không tìm bọn họ hỗ trợ?"
"Ngươi phải hiểu được, một khi liên lụy đến vấn đề tiền tài, tình huống cuối cùng sẽ biến phức tạp. . . Người mới thì khác, nếu như các ngươi dám nuốt tiền của ta, ta tự nhiên có cách để các ngươi lại phun ra." Lão hải tặc nói: "Ta thích lúc ngươi thể hiện kỹ thuật bắn súng trên boong thuyền, hợp tác giữa chúng ta sẽ trở nên vui vẻ."
"Xem ra chúng ta giống như không có lựa chọn khác."
"Ngươi là người thông minh, cùng người thông minh giao lưu đều rất bớt lo. Nhưng vì lý do cẩn thận, ta vẫn còn muốn làm bảo hiểm giữa hợp tác của chúng ta." Lão hải tặc nhìn thùng gỗ:
"Ta đã hiểu rõ phiền phức của các ngươi, không bằng giao cho ta xử lý thế nào?"
"Có ý gì?"
"Ta biết các ngươi đang lo lắng cái gì, ngày mai chúng ta sẽ đến Nassau, lúc đó sẽ có người kiểm kê vật phẩm trên thuyền, bao gồm đồ ăn dự trữ trước đó, nếu như đêm nay các ngươi không xử lý đồ vật trong thùng, như vậy đến lúc đó sẽ không giữ nổi bí mật, trừ phi. . ." Lão hải tặc dừng một chút:
"Trừ phi có người quen biết phụ trách kiểm kê vật phẩm, để cho hắn không cần kiểm kê đồ vật phòng bếp, sau đó lại tìm người kéo thùng gỗ vụng trộm xử lý, người trên thuyền có thể làm được việc này không nhiều, may mắn hiện tại trước mặt các ngươi có 1 người."
"Về sau ngươi có thể dùng đồ vật trong thùng gỗ uy hiếp chúng ta cả một đời." Trương Hằng thản nhiên nói.
"Giống như ta từng nói, ta đã là người dự định về hưu, lần này về sau liền sẽ không lại tới tìm các ngươi, có lẽ so với một lão già vô hại các ngươi càng nên cẩn thận đề phòng những người khác trên thuyền."
"Tỷ như?"
"Tỷ như người bạn da đen Goodwin nhiệt tình của chúng ta, hắn làm cho người khác cảm thấy rất yêu thích phải không, rõ ràng có quá khứ bất hạnh như vậy, nhưng vẫn có thể sống tích cực, loại thái độ lạc quan kia cảm nhiễm mọi người trên thuyền, hơn nữa đều xuất hiện lúc ngươi cần nhất." Lão hải tặc cười cười:
"Ta không thích châm ngòi ly gián, nhưng ta đích xác có nghe được tin tức, người bạn pháo thủ người gặp người thích của chúng ta nghĩ muốn thay thế Orff trở thành người cầm lái mới của Sư Tử Biển, hắn đã lung lạc được một nhóm người, nếu như chuyện này thuận lợi đến giai đoạn bỏ phiếu, hắn sẽ cần phiếu bầu của ngươi, ân, còn có ba người khác, các ngươi với tư cách người còn sống sót, rất có thể sẽ lựa chọn cùng nhau tiến lùi, như vậy may mắn 1 lần hắn có thể tranh thủ 4 phiếu bầu, mà cái giá phải trả chẳng qua là vài câu nói hiểu lòng người, cuộc mua bán này thấy thế nào đều không lỗ."
Trương Hằng lần này rốt cuộc có chút ngoài ý muốn:
"Vì cái gì nói cho ta những thứ này?"
"Trước khi các ngươi thực hiện xong ước định ta có lý do bảo đảm an toàn của các ngươi, mặt khác cá nhân ta khuyên nhủ một câu, các ngươi tốt nhất đừng cuốn vào chuyện này, bởi vì thuyền trưởng của chúng ta quá mức tài giỏi rất nhiều người cảm thấy Orff cầm lái lâu năm như vậy mà chẳng làm được việc gì để người khác nhất trí khen hay, nhưng trên thực tế lại tương phản, Orff là cái người rất thông minh, hắn biết rõ nên thực hiện chức trách của mình thế nào trước một người thuyền trưởng quyền thế, bất kỳ ai xem nhẹ hắn cuối cùng đều trả giá đắt."
"Ngài đến tột cùng là ai?"Malvin nhịn không được nói.
"Cái này vốn cũng không phải bí mật, bây giờ ta chỉ là một lão già chuẩn bị về hưu, còn trước đó nha." Lão hải tặc một lần nữa đội cái mũ rách rách rưới rưới mũ lên đỉnh đầu :
"Ta từng làm thuyền trưởng của Sư Tử Biển một đoạn thời gian, trên thực tế chiếc thuyền kia vốn chính là của ta."