Thời Gian Chi Chủ (Bản Dịch)

Chương 181 - Chương 181: Đối Mặt Thực Tế

Chương 181: Đối Mặt Thực Tế Chương 181: Đối Mặt Thực Tế

-Các vị, có chuyện gì sao?

Trương Hằng chỉ vào trong hố đất:

-Tên kia hẳn còn thoi thóp.

Tay giám sát đáp:

-A, xương mũi của gã đã bị bể, lại có một con mắt bị mù, sau này không thể tiếp tục biểu diễn trên sàn đấu được nữa, nuôi tiếp cũng chỉ lãng phí lương thực, với lại thương tổn quá nặng, để chữa khỏi cũng cần rất nhiều tiền thuốc men, cho nên Malcolm tiên sinh đã dặn ta xử lý hết.

-Nếu các người đã không còn cần hắn, chi bằng đưa hắn cho ta đi.

Con ngươi của tên giám sát đảo một vòng, ngay sau đó, một túi tiền nhỏ bay đến trong tay gã. Gã mở ra đếm, phát hiện bên trong có tới hai mươi đồng bạc, không khỏi mừng thầm, chẳng hề do dự nữa, mở miệng nói:

-Từ giờ trở đi hắn thuộc về ngài, thưa tiên sinh.

Nói xong, gã lại nhìn về phía hai tên nô lệ người da đen:

-Còn đứng đực mặt ra đó làm gì, mang người đến xe ngựa của vị tiên sinh này.

Nhưng mà lần này, hai tên nô lệ người da đen vẫn đứng bất động, liếc mắt nhìn nhau.

Tên giám sát lập tức sầm mặt, giơ lên roi da trong tay.

Trong mắt hai tên nô lệ người da đen toát ra vẻ sợ hãi, hẳn là nhớ lại hồi ức không quá tốt đẹp, vì vậy rốt cuộc chuyển động, vận tên dũng sĩ da đen vốn đã chôn đến một nửa tới chỗ xe ngựa Billy thuê.

Annie và Billy đều không suy nghĩ nhiều, chỉ cho là Trương Hằng thấy đối phương đáng thương nên thuận tiện cứu một phen, nhất là người sau, lúc này vẫn còn đang suy nghĩ về những lời Malcolm nói tối nay, trong suốt dọc đường về đều có vẻ lo lắng:

-Liên minh Hắc Thương xem ra là định ra tay với Karina, chúng ta làm sao bây giờ?

-Các ngươi cảm thấy thế nào?

-Ta không thích tên kia. – Annie hừ lạnh một tiếng, thẳng thừng nói – Cái bộ lập luận về trật tự kia hẳn sẽ được hoan nghênh ở thuộc địa, nhưng nơi này là Nassau, Thành phố của Tự Do, chúng ta cũng không phải là đám nô lệ da đen trong miệng hắn, tùy tiện bị hắn điều khiển.

Billy cười khổ:

-Mặc dù nói như thế, nhưng mà Liên minh Hắc Thương đúng là một thế lực khổng lồ ở trên đảo. Những Hải Tặc có thực lực đều đứng về phía hắn, mà bên ta chỉ có vài Hải Tặc nhỏ lẻ ủng hộ. Ta hiểu cực rõ đám kia, số lượng bọn hắn mặc dù không ít, nhưng tác dụng có hạn, vào thời điểm mấu chốt chẳng làm được gì ra trò. Một khi Karina không chống đỡ được, chúng ta cũng sẽ mất đi con đường thanh khoản duy nhất. Đến lúc đó, ngoại trừ cúi đầu trước Liên minh, thì không còn con đường thứ hai.

-Cho nên hiện tại chúng ta càng không thể bỏ rơi cô ấy đi hợp tác với Liên minh Hắc Thương. – Trương Hằng cuối cùng cũng mở miệng – Dã tâm của Malcolm không hề đơn giản như vậy. Gã thành lập Liên minh Hắc Thương không chỉ là muốn thành lập một hệ thống mậu dịch thống nhất theo tiêu chuẩn, nâng cao lợi nhuận, mà còn muốn lợi dụng cái này để chưởng khống Hải Tặc trên đảo. Nếu như gã thật sự thành công, sau này, các thuyền trưởng trên tất cả con thuyền do ai đảm nhiệm đều chỉ cần một câu nói của gã. Tới lúc đó, không một ai trên hòn đảo này có thể phản kháng gã.

Trương Hằng dưng lại một chút, rồi tiếp tục nói:

-Thật ra, Liên minh Hắc Thương không phải không có nhược điểm. Chúng ta vẫn luôn xem nó là một chỉnh thể, mới có thể thấy nó là một con quái vật khổng lồ cực kỳ đáng sợ. Nhưng thật ra, kết cấu bên trong của nó cũng không phải chắc chắn như chúng ta tưởng. Nòng cốt của Liên minh Hắc Thương là hai người Malcolm và Raymond, trong đó, Raymond là vị thương nhân chợ đen có tư lịch lâu nhất và cũng là người có tài sản hùng hậu nhất.

-Bởi vì có ông ta ra mặt nên mới có thể đem tất cả thương nhân trên đảo tập hợp lại, cuối cùng thảo luận ra một bản phương án khiến mọi người đều hài lòng. Nhưng mà Raymond đã già, mặc dù ông ta đảm nhiệm chức hội trưởng Liên minh Hắc Thương, nhưng thật ra chỉ tham dự hệ thống xây dựng và nhiệm vụ hòa giải mâu thuẫn. Kẻ đứng thứ hai, Malcolm, mới là người nắm quyền thực sự. Nhưng gã nổi lên quá nhanh, trong lúc đó còn đắc tội không ít người, nên khi xây dựng Liên minh Hắc Thương gã phải mượn uy vọng của Raymond.

Trong lòng Billy hơi động:

-Hai bên có mâu thuẫn à?

Trương Hằng thẳng thừng nói:

-Ta không biết.

-A?

-Hai người kia là nhân vật số một, số hai trong Liên minh Hắc Thương. Ít nhất, tại bên ngoài là chắc chắc cần giữ mối quan hệ hòa hợp. Nhưng mà bên trong ra sao thì người ngoài không thể biết được. Tuy nhiên, qua mấy ngày tìm hiểu, theo ta được biết, Raymond vốn đã quen Malcolm khi gã còn chưa lên đảo.

Billy cười khổ:

-Nói thế thì hai người hẳn có quan hệ rất tốt.

-Không, ta nghĩ là hoàn toàn trái ngược mới đúng. Malcolm và Raymond đều là những thương nhân cực kỳ thành công. Khi đã lên được vị trí ngang bọn họ, thì sẽ rất ít gặp người nào làm theo cảm tính. Đêm nay sau khi gặp được Malcolm, về cơ bản cũng đã chứng minh những suy đoán trước đây của ta đối với gã là đúng. Gã là một kẻ vô cùng lý tính, lại cực tự tin. Mặc dù gã không thích chúng ta, nghĩ rằng chúng ta mang lại phiền phức cho Liên minh Hắc Thương, nhưng trong lời nói không hề toát ra một phần chán ghét nào, hơn nữa vì muốn nhanh chóng loại bỏ những ảnh hưởng trái chiều do chúng ta đem lại, gã đồng ý lựa chọn bỏ qua hiềm khích lúc trước. Cùng lý, khi gã đang xử lý một việc nào đó sẽ ít suy xét đến việc ảnh hưởng tình hữu nghị, vì vậy trong nhiều năm hợp tác với nhau, gã không thể không từng làm qua những chuyện có lỗi với Raymond. Điều chúng ta cần làm là tìm ra chúng nó.

-Ngươi muốn ly gián Malcolm và Raymond, đốt lên ngọn lửa mâu thuẫn giữa bọn hắn?

-Khi đối phó với thứ quái vật khổng lồ như Liên minh Hắc Thương, sẽ rất khó đánh bại nó từ bên ngoài. Nhưng cũng giống như ta đã nói, nội bộ của nó không phải bền chắc như thép. Một khi quan hệ giữa Malcolm và Raymond biến xấu, Liên minh Hắc Thương sẽ mất đi tính ổn định để vận hành. Thế nhưng chỉ như vậy không thôi vẫn chưa đủ, ngoại trừ tạo ra hỗn loạn từ bên trong, chúng ta còn phải giữ nguyên tính xâm lược từ bên ngoài, thế thì mới có thể khiến nó tan rã.

Bình Luận (0)
Comment