Sau khi nhìn thấy lá cờ đen ở phía sau họ cũng không hoảng sợ, vì số lượng pháo trên tàu có hạn, thuyền trưởng không ra lệnh chống trả khi đối mặt với đạn pháo, mà đợi cho đến khi bọn cướp biển lên tàu rồi mới đấu tay đôi với nhau, kết quả là các thủy thủ cầm lao và lưới bắt cá đã đánh cho những tên cướp biển được trang bị súng kíp và dao rựa sợ đến tè ra quần.
Cuối cùng, họ lại bắt được tàu cướp biển làm tù binh, chuyển thuốc súng và vũ khí trên đó đi, đợi khi tình hình đã ổn định, họ rạch họng những tên cướp biển đã đầu hàng, rồi ném xác chúng lên boong tàu, muốn dùng cách này để dọa cho những tên cướp biển đằng sau rút lui.
Cách làm này thực sự đã mang lại hiệu quả nhất định, một số tên cướp biển thực lực không đủ mạnh đã rút lui khi nhìn thấy hàng đống xác chết và vết máu trên boong.
Nhưng đám hải tặc với thực lực hùng mạnh lại càng ngày càng hưng phấn, bởi vì điều này chứng tỏ trên tàu của đối phương quả thực có hàng hóa giá trị, nếu không thủy thủ sẽ không liều mạng như vậy, chỉ là một con tàu săn cá voi đơn thuần còn chưa đủ sức khiến họ sợ hãi rút lui.
Hàn Nha do Trương Hằng dẫn đầu cũng không rút khỏi cuộc đua này.
Với chuyến đi đầu tiên thắng lợi Hàn Nha lại hoàn thành một đợt tuyển dụng nhân sự mới, số lượng thuyền viên tăng lên 62 người, lần này chất lượng nhân sự tuyển được cao hơn hẳn so với trước đây, đặc biệt là mảng pháo thủ, Billy trực tiếp đào được pháo thủ trưởng của một nhóm cướp biển lâu năm khét tiếng, người đầu bếp mới do Dufresne tìm được cũng rất giỏi, hắn ta vốn là bếp trưởng của một khách sạn trên đảo, trong nửa tháng ra khơi này tài nghệ nấu nướng của hắn đều được mọi người khen ngợi, cuộc sống trên biển vốn tẻ nhạt và buồn chán trên biển cũng không còn phải khổ sở chịu đựng như trước nữa.
Mà quan trọng nhất chính là, cho dù thuyền viên mới hay cũ giờ đây đều tràn ngập tin tưởng vào vị thuyền trưởng Trương Hằng này.
Có thu hoạch trước làm cơ sở, lần này khi rời cảng thậm chí Billy còn không cần phát biểu động viên tinh thần trên tàu vẫn tràn đầy sĩ khí, nửa đường gặp phải tàu cướp biển bị tàn sát cũng không có ai cảm thấy sợ hãi.
Đây cũng là lý do khiến Trương Hằng cảm thấy có thể tiếp tục truy đuổi, lúc này có thể diễn ra một hoặc hai trận chiến cam go thích hợp để nâng cao sự đoàn kết và tăng kinh nghiệm chiến đấu thực tế cho Hàn Nha.
Cuộc đọ súng trước đó với tàu Hạnh Phúc không được xem là một trận chiến tử tế chút nào, bởi vì sự chênh lệch thực lực giữa hai bên quá lớn.
Nó giống như một trận tập bắn hơn, tàu Hàn Nha ngoại trừ trúng một vài phát pháo như gãi ngứa lúc đầu, thì về mặt cơ bản đều trong tiết tấu ấn tàu Hạnh Phúc xuống đất chà xát, dó là lý do tại sao Annie - thủy thủ trưởng của con thuyền, gặp nguy hiểm khi bị tấn công bởi các học viên hải quân trong khoang tàu.
Mà lần này, đối phó với Nữ Thần Chi Mâu chắc chắn sẽ không dễ dàng như vậy nữa.
Trên thực tế, Trương Hằng quan tâm đến tình hình của một số đối thủ cạnh tranh lớn khác hơn là tàu săn cá voi, sau khi rời cảng chưa đầy một tuần họ đã gặp phải một con tàu cướp biển, hơn nữa cách đây không lâu họ lại chạm trán với một con tàu cướp biển khác, hai bên cùng lúc giương cao lá cờ đen, sau đó người cầm lái của tàu đối diện đã đi qua đây trên một chiếc thuyền nhỏ và có một cuộc trao đổi ngắn, sau khi trao đổi được thông tin xong, cuối cùng hai bên đã đạt được nhận thức chung, cả hai đều duy trì sự kiềm chế, rồi chia tay trong âm thầm.
Điều này không phải vì tình hữu nghị giữa những người cùng ngành với nhau, mà bởi vì phe đối diện sợ hỏa lực của Hàn Nha, cả hai bên đều chưa thu hoạch được gì, cho nên mới lựa chọn giải pháp hòa bình nhất.
Trương Hằng hơi sững sờ nhìn hướng tàu đang đi, hắn không biết hiện tại ở Nassau Karina như thế nào rồi, trước khi đi, nữ thương nhân đã thảo luận sơ qua kế hoạch tiếp theo với hắn, Trương Hằng cũng đã bỏ ra 100 đồng tiền vàng để đầu tư, giúp Karina giảm bớt phần nào áp lực về tiền mặt, Trương Hằng làm điều này để nữ thương nhân có thể yên tâm hơn và củng cố mối quan hệ đồng minh giữa hai bên.
Ngoài ra, hắn còn hứa sau này sẽ đầu tư thêm 800 đồng vàng nữa, cứ như vậy thì hai bên sẽ gắn kết với nhau, Karina không còn lo bị đá ra ngoài cuộc bất cứ lúc nào, mà Trương Hằng lại có thể hưởng lợi nhuận 20%, việc chia phần này không chỉ đề cập đến thu nhập do Hàn Nha mang lại, nếu trong tương lai Karina có thể thu hút thêm tàu hợp tác, thì Trương Hằng cũng có thể nhận được thêm tiền mỗi khi bọn họ thắng lợi trở về.
Billy cũng hơi dao động, nhưng vì còn phải nuôi gia đình, không có nhiều tiền lắm, nên cuối cùng chỉ đầu tư 30 đồng vàng thôi, còn Annie thì vì tạm thời không cần mua nhà, đã theo Trương Hằng cùng đầu tư 40 đồng tiền vàng, cuối cùng hai người đều trở thành cổ đông nhỏ.
Ngoài ra Laeri cũng bắt đầu nghĩ cách liên lạc với tộc nhân của các bộ lạc trong trang viên Terrance theo kế hoạch.
Trương Hằng chỉ thất thần trong chốc lát rồi trở về thực tại, lúc này lo lắng cũng không có ích lợi gì, nếu đã ra khơi thì hắn cũng không có cách nào kiểm soát được trên bờ xảy ra chuyện gì, chỉ có thể lựa chọn tin tưởng vào năng lực của đồng minh, suy cho cùng, là một tên cướp biển, trọng tâm của hắn vẫn là biển, nếu không phải vì liên minh hắc thương, hắn đã không tốn nhiều sức lực như vậy trên đất liền.
Hàn Nha càng sớm càng trở nên mạnh mẽ, đứng vào hàng ngũ hải tặc hàng đầu, thì hắn sẽ càng có thể tự chủ vận mệnh của mình, cho nên mỗi lần ra khơi đều rất quan trọng đối với hắn, lần này Trương Hành cũng muốn bắt được con mồi.
So với những tên cướp biển khác, hắn có [Sự chúc phúc của thợ săn] và [Chân thỏ may mắn] trên người, không bị manh mối sai trái nào quấy nhiễu, hai thứ này có thể phát huy tác dụng trong cuộc rượt đuổi lần này, ngoài ra, hắn đã nhận được lời nhắc của hệ thống cách đây vài ngày, kỹ năng chèo thuyền của hắn cũng đã được nâng cấp lên lv2.