Thời Gian Chi Chủ (Bản Dịch)

Chương 216 - Chương 216: Lối Rẽ Nguy Hiểm

Chương 216: Lối Rẽ Nguy Hiểm Chương 216: Lối Rẽ Nguy Hiểm

Ròng rã hơn hai trăm người trên cả hai con thuyền đều bị hắn lặng lẽ dẫn người đến tàn sát sạch sẽ không một tiếng động, không còn bất cứ một người nào sống sót.

Khi tia nắng sáng sớm đầu tiên đáp xuống, ngư dân ra biển đánh cá nhìn thấy thi thể của Wilton ở trên bờ cát thì mới ý thức được rằng đã có chuyện gì xảy ra.

Sau đó toàn bộ Nassau đều sôi trào.

Trước đây, giữa các hải tặc trên đảo không phải là không có xung đột nhưng phần lớn chỉ dừng lại ở giai đoạn cãi cọ và chỉ trích lẫn nhau. Nếu như nghiêm trọng hơn thì sẽ có thuyền viên đánh nhau nhưng nghiêm trọng nhất vẫn là khi các thuyền trưởng quyết đấu. Tuy nhiên trước nay chưa từng có trường hợp toàn bộ một nhóm hải tặc bị một nhóm hải tặc khác tiêu diệt hoàn toàn.

Đương nhiên, sau khi ra biển lập tức lại là chuyện khác. Ở phía trên biển rộng mênh mông, bất cứ chuyện gì cũng đều có khả năng xảy ra ở dưới tình huống không cần có người chính mắt trông thấy.

Tuy nhiên hiện tại cảnh tượng này lại xảy ra ở bến cảng của Nassau.

Sắc mặt Honegger vô cùng khó coi, chỉ trong thời gian một đêm ngắn ngủi mà diễn biến của sự việc đã hoàn toàn vượt ra khỏi tầm kiểm soát của ông ta. Tối hôm qua, thoạt nhìn giống như Trương Hằng đã tiếp nhận lời cảnh cáo của ông ta và chuẩn bị bỏ qua khúc mắc với Wilton. Dưới sự hòa giải của Hắc Vương Tử Sam, hắn đã đồng ý sẽ để sự việc dừng lại ở đây.

So với Trương Hằng và Hàn Nha Hào của hắn thì thứ mà Honegger thật sự lo lắng hơn chính là nhóm người trên Khô Lâu Hào kia. Đặc biệt là Wilton, hắn ta chính là một kẻ tàn nhẫn và ngang ngược vô cùng hiếm thấy trong số những tên hải tặc.

Mà mọi người tụ tập theo loại nên tất nhiên đám thuyền viên sẽ cùng theo hắn kia cũng không phải là ngọn đèn đã cạn dầu (*) nên Honegger không biết nhóm người này sẽ còn gây ra phiền toái gì ở Nassau trong tương lai. Ngược lại lúc ấy người có vẻ Trương Hằng vô cùng an tĩnh lại được Honegger không để ý đến theo bản năng.

Honegger lại nhìn thi thể Wilton trên cây gỗ lần nữa. Hiển nhiên người này cũng đã nhìn sai, bằng không trước đó hắn ta nhất định sẽ giết chết Trương Hằng trước khi hắn ta mất đi kỳ hạm đại giới trên bãi cát.

-Hiện tại hắn đang ở đâu?

Honegger quay đầu lại hỏi thuộc hạ đằng sau lưng mình. Tên hải tặc già có chút thẹn quá hoá giận bởi vì cách làm của Trương Hằng đã ngang nhiên khiêu chiến quyền uy của ông ta. Đối phương căn bản không hề để lời cảnh cáo của ông ta ở trong lòng nên ngay sau khi ông ta vừa rời đi, Trương Hằng đã lập tức dẫn người trực tiếp leo lên Khô Lâu Hào rồi làm thịt sạch sẽ tất cả những người ở trên đó mà không hề để lại một chút thể diện nào cho ông ta.

Tuy nhiên thuộc hạ của ông ta nghe vậy lại có chút chần chừ, nhìn thấy vẻ mặt của Hắc Ni Cách càng ngày càng xấu đi, lúc này tên thuộc hạ không thể không mở miệng nói.

-Trước đó có người đã nhìn thấy những người trên Hàn Nha Hào tại nơi giao dịch hàng secondhand của nữ thương nhân kia. Dường như lần này thu hoạch của bọn họ khi ra biển cũng thật sự không tệ, hiện tại lúc này chắc chắn đang chia tiền rồi.

Honegger hừ một tiếng rồi không nói gì nữa mà đi về phía nơi giao dịch hàng secondhand.

Nhóm thuộc hạ của ông ta liếc mắt nhìn nhau, trong đó một người lanh lợi vội vàng chạy về thành lũy thông báo cho Domingo, còn những người còn lại thì kiên nhẫn đi theo sau Honegger.

Tên hải tặc già nhìn thấy Trương Hằng đang nói chuyện với Karina ở trước cửa kho hàng từ phía xa nên quả quyết bước đi nhanh hơn.

Trương Hằng cũng chú ý đến Honegger đang nổi giận đùng đùng bởi vì Honegger là hải tặc có lý lịch già nhất ở trên đảo, hơn nữa dáng dấp của ông ta lại khẳng khái và hào phóng vào thời điểm còn làm thuyền trưởng khi thường xuyên đưa thuyền cướp được cho th hạ của mình. Có tin đồn cho rằng gần một nửa số thuyền trưởng ở trên đảo dù ít dù nhiều đều có chút quan hệ với ông ta. Mặc dù loại thuyết pháp này có phần hơi khoa trương nhưng cũng từ khía cạnh này đã chứng minh được sự giao thiệp của ông ta ở trên đảo.

Chính vì vậy Trương Hằng vẫn vô cùng khách khí với ông ta. Hắn chủ động đi tới rồi lễ phép nói.

-Honegger thuyền trưởng, có chuyện gì sao?

Vốn dĩ Honegger muốn chất vấn chuyện tối hôm qua ở trước mặt Trương Hằng nhưng khi gặp lại người này thì lại không thể không trở nên trầm mặc được.

Sau khi chứng kiến cảnh tượng trên hai chiếc thuyền hải tặc kia và thi thể Wilton trên bờ cát, không biết nguyên nhân chính có phải là do định kiến của Honegger hay không mà vào thời điểm ông ta nhìn Trương Hằng thì có cảm giác trên người đối phương dường như phát sinh một chút biến hóa.

Mặc dù thời gian gần đây Hàn Nha Hào cực kỳ nổi danh ở trên đảo nhưng rốt cuộc thời gian nổi dậy lại quá ngắn, mà một phần lớn nguyên nhân nổi danh là bởi vì nó có mâu thuẫn với Liên Minh Hắc Thương, thiếu hụt tích lũy đầy đủ nên có rất nhiều lão già giống như Honegger ở trên đảo thật ra cũng không hề để Trương Hằng ở trong lòng.

Nhưng sau những chuyện đã xảy ra tối hôm qua, hiện tại Honegger đã theo bản năng xem Trương Hằng là tồn tại ngang cấp với ông ta.

Ngoài ra, Honegger còn chú ý tới những thủy thủ đang xếp hàng lĩnh kim tệ kia ở cách đó không xa. Từ trọng lượng của túi tiền thì hiển nhiên lần này thu hoạch của bọn họ cũng có chút phong phú, những đồng kim tệ màu vàng óng ánh khiến cho đám hải tặc đang vây xung quanh xem chúng đều phải nuốt nước miếng.

Trương Hằng lại chứng minh được năng lực dẫn dắt đám người kiếm tiền của hắn lần nữa. Chính vì vậy thứ mà Hàn Nha Hào thiếu để trở thành hải tặc đỉnh cấp chỉ còn lại mỗi thanh danh, chứ không phải là sự chú ý của Liên Minh Hắc Thương dẫn đến những bát quái (*), mà là thanh danh thật sự bọn họ đã tích lũy được. Vốn dĩ chuyện này không có bất cứ một đường tắt nào cả nhưng lần này nhược điểm cuối cùng của ông ta cũng bị bổ sung.

Bình Luận (0)
Comment