Nhưng mà những hải tặc còn sống sót của năm chiếc thuyền khác thì lại trái ngược hoàn toàn. Lần ra khơi này bọn hắn đã thua sạch sẽ, chẳng những không được gì, mà thuyền của mình cũng bị hải quân đánh chìm. Thế nhưng, so với đồng bạn đã chết, bọn hắn lại là may mắn, chí ít còn sống sót trở lại Nassau một lần nữa.
Sau khi thuyền cập bến, Brook và một thuyền trưởng khác vội vàng xuống thuyền. Bọn hắn có một đống việc cần phải xử lý tốt, lại còn phải đi chiêu mộ thủy thủ, tìm kiếm thuyền mới một lần nữa. Sau đó, Eric cũng đến chào tạm biệt Trương Hằng.
Trương Hằng sai người chèo thuyền nhỏ chở bọn họ vào bờ trước, sau đó mới bắt đầu chỉ huy người trên Hàn Nha Hào tháo dỡ hoàng kim. Mặc dù có hơn 1,800 pound vàng còn nằm sau dưới đáy biển (về sau chắc sẽ rơi vào tay hải quân hoặc thợ săn hải tặc), nhưng lần này bọn hắn vẫn kiếm được một món hời khổng lồ, nhất là khi xét thấy năm thuyền hải tặc kia đều từ bỏ quyền sở hữu.
Chỉ dựa vào lần thu hoạch này là đã đủ để hải tặc trên thuyền rửa tay gác kiếm, tuyệt đại đa số cả đời cũng không nhìn thấy nhiều vàng như vậy. Nhất là khi Hàn Nha Hào dỡ hàng, toàn bộ Nassau đều lại lần nữa chấn động.
Từng núi vàng thỏi tạo nên hiệu quả thị giác cực kỳ ghê gớm.
Ngoài những người đảm nhận công việc chuyển vàng ra, những người còn lại cũng được Trương Hằng tập hợp phân phát vũ khí, đi duy trì trật tự ở bến tàu, phòng ngừa bất trắc.
Nhưng mọi người còn chưa quên vụ tàu Khô Lâu lần trước, hiện tại ai nấy đều biết bọn người Hàn Nha Hào không dễ trêu chọc, dẫn đến không ai bị đống hoàng kim lóa mắt đến mất cả lý trí.
Trương Hằng gọi người đi thông báo cho nữ thương nhân Karina, bảo cô dọn ra một căn nhà kho, tạm thời dùng để cất giữ hoàng kim. Lần này thu hoạch phong phú, có thể đủ phân cho toàn bộ thuyền viên, mà như vậy thì tính an toàn sẽ trở thành vấn đề lớn. Mặc dù trên đảo ở bề ngoài không ai dám gây sự với người của Hàn Nha Hào, nhưng sau lưng đã có không thiếu đám hải tặc ăn trộm vặt đang chực chờ cơ hội ra tay.
Ngoài ra, chuyện có tên thuyền viên nào đó tại sòng bạc thua 20 đồng vàng chỉ trong một đêm cũng đã cho Trương Hằng một lời nhắc nhở. Dù rằng trên nguyên tắc, Trương Hằng sẽ không can thiệp vào cách tiêu pha của mỗi người, cũng sẽ không quan tâm mọi người sau khi cầm được tiền sẽ làm gì, nhưng chí ít cũng phải đi suy xét vấn đề nếu đưa cho thuyền viên nhiều vàng như vậy thì có thể bị người khác nhằm vào hay không.
Cho nên hắn dự định phân phát trước một phần, còn lại một phần thì tập trung lại bảo quản, tạo một cái sổ con, người nào cần thiết thì có thể đi lấy ngay.
Sau một lát, Karina dẫn người chạy tới bến tàu, nhưng mà Trương Hằng để ý thấy sắc mặt của cô có chút không dễ nhìn, lại vì còn có người ngoài nên hai bên không ai mở miệng hỏi han.
Mãi đến khi đi vào nhà kho, nhìn từng rương vàng được vận đi vào, Trương Hằng mới cùng nữ thương nhân tìm một chỗ yên tĩnh, mở miệng hỏi:
-Sao rồi, trong lúc ta không ở trên đảo, phía ngươi ổn cả chứ?
Người sau treo trên mặt một nụ cười có chút miễn cưỡng:
-Tình hình... không mấy tốt đẹp cho lắm.
-Hửm?
Chuyện này còn phải nói từ hai tháng trước, lúc Trương Hằng rời Nassau, bởi vì vụ việc của tàu Khô Lâu Karina rốt cuộc cũng thoát ra được cục diện bế tắc. Thuận theo thế phát triển không thể ngăn cản của Hàn Nha Hào, thị trường hàng secondhand cũng dần dần đứng vững gót chân trên đảo.
Rốt cuộc, chẳng những đám thuyền trưởng từng âm thầm hợp tác với Karina quay lại tìm cô, mà còn có những con thuyền khác rời khỏi Liên minh Hắc Thương, công khai bày tỏ lập trường, đồng ý xây dựng mối quan hệ hợp tác trường kỳ.
Điều này đối với Malcom, người muốn lũng đoạn triệt để con đường giao dịch chợ đen ở Nassau, hoàn toàn là một cú trời giáng khiến người choáng váng. Mà cái ngày chỉ mới là bắt đầu, sau đó ngày càng nhiều người lộ ra ý đồ muốn hợp tác với Karina.
Việc này đối với người đang bị Liên minh Hắc Thương bao vây – Karina mà nói thì đúng là trời hạn gặp mưa. Nữ thương nhân nhìn thấy được cơ hội đánh bại Malcolm và Liên minh Hắc Thương trong tay gã, gần như không do dự gì mà đi ký kết hợp đồng với những con thuyền hải tặc kia.
Vì để có thể ăn nhiều thị trường như vậy, Karina tăng thêm một chiếc thuyền vận tải, cộng với hai cái ban đầu thành ba chiếc, rồi chiêu mộ nhiều người hơn, thế là cô gần như ném toàn bộ lợi nhuận mà mình đã kiếm được trước đó vào việc này.
Nhưng mà sự tình phát triển sau đó lại hoàn toàn thoát khỏi sự khống chế của cô.
Vấn đề lớn nhất của Karina là ở chỗ cô ấy thật ra vẫn chưa hoàn toàn trở thành một thương nhân chợ đen kinh nghiệm. Lúc cô lên đảo thì gặp phải biến cố, Liên minh Hắc Thương chuẩn bị thành lập, lại vì cha mình vào tù nên những đồng bọn hợp tác trước đó đều bị chia cắt sạch sẽ, mãi cho đến khi tìm được Hàn Nha Hào, Trương Hằng đồng ý hợp tác với cô, mới có thể giúp cô tiếp tục sống sót ở Nassau. Nhưng mà sau đó, Karina vẫn luôn đối mặt áp lực từ Liên minh Hắc Thương.
Chính vì thế, Karina khác với những thương nhân chợ đen ở chỗ ngoại trừ Hàn Nha Hào ra thì cô chưa từng hợp tác với tàu thuyền bên ngoài. Trước đó dù cũng đã từng lén lút trốn tránh Liên minh Hắc Thương làm vài đơn mua bán hàng hóa với một vài thuyền trưởng khác, nhưng trên căn bản đều là làm một cú*, chân chính hợp tác phức tạp hơn rất nhiều so với loại mua bán này.
*Chỉ một lần giao dịch, không cần để ý hậu mãi.
Mặc dù Karina có thiên phú dị bẩm về mặt kinh thương, nhưng đối với lĩnh vực chưa quen thuộc, cô cũng cần có thời gian học tập và tích lũy. Nếu như không có áp lực từ Malcolm, cô ngược lại sẽ có đầy đủ thời gian trưởng thành, nhưng mà hiện tại Karina giống như mầm khoai tây, bắt buộc phải dùng hết sức lực đẩy lên lớp đất đá ở trên người mới có thể sống tiếp được.