Lo lắng lớn nhất của Ria chính là việc Malcolm vẫn ngồi đợi trong thư phòng cho đến tận thời gian quét dọn.
Tuy nhiên có tin tốt là dường như hôm nay Malcolm có chuyện nên sáng sớm đã rời khỏi trang viên.
Chờ đến buổi chiều, Ria vẫn rời khỏi thư phòng giống như thường ngày rồi mỉm cười bắt chuyện với hộ vệ ở cổng và đến khi cửa phòng khép lại sau lưng, Ria cũng thở phào một hơi. Tuy nhiên sau khi dọn dẹp thư phòng xong thì cũng không còn nhiều thời gian cho cô ta hành động.
Ria bước nhanh đến trước một chiếc tủ sách rồi kéo ngăn kéo ở phía dưới ra nhưng bên trong lại không có cái gì cả. Ria thầm giật mình bởi vì những bức thư kia rõ ràng vẫn còn ở trong đó khi cô ta quét dọn vệ sinh vào tuần trước.
Chẳng lẽ là do bầu không khí căng thẳng trong khoảng thời gian gần đây bởi vì chuyện của Nadea và Daisy liên tục xảy ra nên Malcolm đã sai người dọn tất cả đồ quan trọng trong thư phòng đi hết rồi?
Nhưng xét từ cách lưu trữ và trưng bày những bức thư kia đã cho thấy Malcolm cũng không quá coi trọng những vật kia.
Ria ép bản thân mình trấn định lại khỏi sự bối rối để tự hỏi về các loại khả năng, đồng thời bàn tay cũng không ngừng lật tung cả thư phòng lên mấy lần nhưng từ đầu đến cuối đều không phát hiện ra bóng dáng của những bức thư kia.
Trong lòng Ria cũng bắt đầu trở nên càng lúc càng căng thẳng hơn bởi vì lúc này cô ta lại phạm sai lầm hết lần này tới lần khác trong sự bận bịu của mình. Lúc cô ta đang lùi lại thì không cẩn thận đụng phải một ngăn tủ hơi thấp một chút ở bên cạnh làm cho chiếc bình sứ có hai quai cầm được trưng bày ở phía trên rơi xuống.
Lúc Ria quay đầu lại để đỡ lấy thì đã quá muộn, chiếc bình sứ rơi xuống đất nhưng cũng may trên mặt đất lại được phủ thảm nên chiếc bình sứ chưa hoàn toàn bị vỡ nát, tuy nhiên vẫn bị nứt mất một bên quai cầm.
Sắc mặt Ria trắng bệch bởi vì cô ta biết đây là chiếc bình sứ mà Malcolm thích nhất, là thứ được một nhà thám hiểm đến từ một quốc gia cổ đại xa xôi và thần bí nào đó ở phương Đông mang về, có giá trị liên thành nên riêng giá bán đã gấp mấy trăm lần cô ta. Chính vì vậy trước kia khi quét dọn cô ta đều vô cùng cẩn thận.
Nhưng lần này do bị phân tâm bởi những lá thứ kia mà Ria không chú ý đến phía sau lưng nên mới tạo thành một sai lầm lớn.
Mà Ria còn chưa nghĩ ra biện pháp bù đắp thì đã nghe được tiếng bước chân truyền đến từ bên ngoài thư phòng.
Đó chính là tiếng bước chân đặc biệt của Malcolm với tần suất nhanh hơn một chút so với người bình thường nhưng mỗi một bước đều cực kỳ ổn định, hơn nữa dường như khoảng cách thời gian khoảng cách chúng giống nhau giống như chính bản thân hắn ta, hiệu suất cao, nghiêm túc và tỉnh táo.
Hộ vệ ngoài cửa đẩy cửa phòng ra cho Malcolm. Hắn ta nhíu mày lại khi nhìn thấy Ria một tay vịn vào chiếc bình sứ kia, tay còn lại đang lau kệ tủ bên cạnh.
Dường như hôm nay tâm trạng của Malcolm rất tốt, hắn ta nói với Ria.
-Trước tiên đừng quét dọn gì cả mà hãy đi xuống phòng bếp nướng chút bò bít tết đi.
-Được rồi, ngài vẫn chưa ăn cơm trưa sao?
Ria xoay người lại, dùng cơ thể che đi hai bên tay cầm của chiếc bình sứ rồi cố gắng nở một nụ cười trên mặt.
-Ừ, ta đã ăn hai quả táo trên đường nhưng hương vị không ngon lắm.
Cũng may Malcolm không hề nhìn về phía bên này, cầm bình rượu lên, Ria vội vàng đi tới rót cho hắn ta nửa chén rượu đỏ, Malcolm thấm giọng một cái.
-Ta nghe Wallace nói quan hệ giữa ngươi và Daisy không tệ.
Ria nghe vậy thì trong lòng giật mình, cô ta nghĩ là Malcolm đã bắt đầu nghi ngờ cô ta nhưng kết quả lại nghe được người này nói tiếp.
-Vậy ngươi biết cô ta qua lại tương đối gần với ai không?
-Chuyện này...
Ria chần chừ nói.
-Làm sao vậy, ngươi lo rằng sau khi nói cho ta biết thì ngươi sẽ bị những người khác xa lánh sao? Thế nhưng bây giờ không phải ngươi đã bị những người khác xa lánh rồi sao?
Ria hơi kinh ngạc bởi vì cô ta không nghĩ rằng ngay cả chuyện này mà Malcolm cũng biết.
-Không có gì là bất ngờ cả bởi vì ưu đãi ta dành cho ngươi tự nhiên sẽ gây nên sự bất mãn cho những người khác, mà bọn họ cũng không dám căm hận ta nên rốt cuộc đành phải chuyển phần căm hận này sang người thân thiết nhất với ta là ngươi. Tuy nhiên cứ như vậy ta cũng có thể biết trong trang viên có những phần tử không ổn định nào nên yên tâm đi, ta sẽ không để cho bọn họ tổn thương đến ngươi. Chẳng lẽ ngươi không phát hiện ra rằng trong những năm qua những ngươi có mối quan hệ ác liệt nhất với ngươi đều đã biến mất sao?
Malcolm uống một hơi cạn sạch rượu đỏ bên trong chén rượu.
-Hơn nữa ngươi còn làm việc cho ta nên ta cũng có thể yên tâm.
Ria nghe vậy chẳng những không có cao hứng mà ngược lại trong lòng dâng lên một cảm giác lạnh lẽo thấu xương.
Thật ra trước đó khi Laeri để cô ta nhìn trộm thư của Malcolm thì trong lòng cô ta vẫn còn một tia áy náy. Mà mặc kệ những nô lệ da đen khác trong trang viên cảm thấy Malcolm thế nào, chí ít người này đối xử cũng không tệ với cô ta, hơn nữa trải qua rất nhiều năm mưa dầm thấm đất đi theo Malcolm, mặc dù Ria vẫn có làn da màu đen như cũ nhưng trên thực tế suy nghĩ của cô ta cũng đã gần gũi hơn với những người da trắng ở trên đảo.
Điều này cũng làm cho cô ta trở thành một chủng loại đặc biệt bên trong bầy đàn, thậm chí đôi khi Ria còn cảm thấy Malcolm có thể hiểu rõ cô ta hơn cả đồng bào của cô ta. Người này đóng một vai trò giống như một người cha và một người hướng dẫn trong quá trình trưởng thành của cô ta, Ria thật sự hoàn toàn cảm nhận được sự dịu dàng ở trong đó.
Nhưng kết quả lại chứng minh rằng vốn dĩ chuyện này chỉ là ảo giác của cô ta. Malcolm đối xử khác biệt với cô ta không phải do cô ta đặc biệt mà là do hắn ta cần một người có vẻ hơi "đặc biệt" như cô ta.