-Được rồi, ta đói bụng rồi nên nhanh chóng đi xuống phòng bếp nấu cơm đi.
Malcolm nói xong thì dừng lại một chút.
-Đúng rồi, gần đây thời tiết tương đối ẩm ướt nên buổi sáng trước khi đi ta sẽ sai người mang tất cả thư trong thư phòng ra để phơi một chút, đến khi mặt trời lặn thì ngươi hãy thu hồi chúng lại.
-Được rồi.
Ria gật đầu, sau đó rời khỏi thư phòng. ...
Đêm nay nhất định là một đêm không ngủ.
Đợi đến khi đồng hồ trong phòng khách điểm mười hai giờ giờ, Rolla đánh thức một thị nữ khác ở trên giường bên cạnh rồi nói cho cô ta biết rằng bọn họ cần phải chuẩn bị chạy trốn. Cùng lúc đó, chuyện giống vậy cũng xảy ra trong một căn phòng khác, cuối cùng có hơn hai mươi thị nữ người da đen cùng tập hợp ở trong phòng của Ria.
Dường như đây cũng là gần một nửa thị nữ người da đen trong trang viên, ngoại trừ ngươi trong gia tộc của Laeri thì trên cơ bản những người phụ nữ da đen còn lại có ý nguyện chạy trốn đều bị tập trung ở cùng một chỗ. Mà những người đang lo lắng khi chạy trốn sẽ bị bắt lại, sau đó bị trừng phạt thì đã được Rolla dẫn người trói lại rồi bịt miệng để tránh trường hợp bọn họ tố giác. Thứ hai đây cũng là muốn tốt cho bọn họ bởi vì nếu không một khi đám người Ria chạy thoát thì bọn họ nhất định sẽ bị phạt.
Về phần những người nô lệ da đen là đàn ông cũng không ở lại nơi này nữa, có những người khác tổ chức dẫn đầu.
Ánh mắt Ria đảo qua từng khuôn mặt trong phòng, từ trong mắt của bọn họ có thể nhìn thấy được sự thấp thỏm, sợ hãi, còn có cả... Khát vọng tự do. Thế là sau một lúc trong lòng cô ta không còn bất kỳ do dự nào nữa, cô ta mở miệng nói.
-Chúng ta hãy cùng nhau phá vỡ gông xiềng trên cổ thôi nào các chị em.
Malcolm đã rất lâu không lên giường đi ngủ đúng giờ, sau khi biết được người động thủ với hắn là Raymond, phản ứng của Malcolm cũng rất nhanh chóng, gần như ngay lập tức bắt tay vào bố trí phản kích, kỳ thật đối với Malcolm mà nói, phần khó khăn nhất không phải làm thế nào quăng Raymond ra, mà là sau khi quăng Raymond ra, làm sao để duy trì ổn định Liên Minh Hắc Thương.
Ở trong mắt những người khác, Liên Minh Hắc Thương vừa sinh ra đã là một con quái vật lớn, nhưng là một trong những người sáng lập, Malcolm rất rõ ràng bên trong nó có bao nhiêu yếu ớt, hoàn thiện chế độ hợp lý cũng không có cách nào khác giải quyết tất cả phân tranh, mà đây chính là danh vọng của Raymond tạo ảnh hưởng.
Thương nhân chợ đêm cũng có vòng luẩn quẩn và phe phái của mình, trong đó không thiếu phe phái đối lập nhau, để cân bằng thế lực của bọn họ, làm dịu đi mâu thuẫn phía trên của bọn họ, Malcolm lên đảo chỉ có thời gian ngắn ngủi mấy năm tự nhiên sẽ kém Raymond đã kinh doanh ở Nassau lâu như vậy.
Đó cũng là vì sao bây giờ mặc dù Malcolm thực tế là người cầm quyền Liên Minh Hắc Thương, nhưng vị trí hội trưởng phải do Raymond ngồi, chỉ cần cho Malcolm thời gian hai đến ba năm nữa, hắn ta đã có thể hoàn toàn đá văng Raymond ra, cho dù chỉ có một năm, hắn ta cũng có thể nắm chặt khả năng tiêu hóa phần lớn tổn thất Raymond mang đến.
Hiện tại hoàn toàn trở mặt thật sự sớm hơn trong dự đoán của hắn ta quá nhiều.
Có điều tới một bước này rồi, giữa hai người gần như không có khả năng hòa hoãn, chắc hẳn Raymond rất rõ ràng, thời gian kéo dài càng lâu đối với mình càng bất lợi, hơn nữa đột nhiên xuất hiện Karina "đối thủ" của Malcolm, ngược lại hắn ta lặng lẽ động thủ vào lúc này cũng không phải là lựa chọn khiến người ta ngoài ý muốn, chẳng qua đúng là vẫn không giấu diếm được Malcolm, người kia hiện tại đang tự hỏi làm sao đuổi Raymond ra khỏi Nassau, đồng thời để ảnh hưởng rơi xuống thấp nhất.
Malcolm liệt kê tên những thương nhân chợ đêm hiện tại có uy vọng ở trên đảo, tự hỏi chọn người thay Raymond, mãi cho đến đêm khuya mới trở lại phòng ngủ thay quần áo ngủ.
Kết quả hắn ta mới chợp mắt không bao lâu đã bị đánh thức, ngoài cửa khắp nơi đều là tiếng bước chân chạy vội, còn có người lớn tiếng thét to, loại chuyện này vốn nên là nghiêm cấm, Malcolm từ trên giường ngồi dậy, lúc này vang lên tiếng đập cửa.
-Tiến vào.
Quản gia Wallace nghe vậy vội vàng đẩy cửa phòng ra. .
-Bên ngoài xảy ra chuyện gì, ầm ĩ như thế?
Malcolm một bên mặc quần áo một bên nhíu mày nói.
-Có nô lệ da đen bạo động, châm đốt kho thóc, phòng củi lửa, còn có một kho hàng bông vải.
-Có bao nhiêu người?
-Tạm thời thống kê không ra, nhưng xem chừng hơn một nửa người đều có tham dự, trong tay bọn họ còn có vũ khí, ngoại trừ đá nhặt trên mặt đất, còn các loại dao lấy từ phòng bếp, có vẻ như còn có chủy thủ và súng kíp.
Wallace dừng một chút:
-Có điều số lượng rất ít, súng kíp nhiều lắm cũng chỉ hai ba cái, ta đã điều một đội người đến bảo vệ Ngài, mặt khác cũng phái người tới mấy vườn trồng trọt khác gần đây cầu cứu, chờ bọn hắn phái người tới đây thì an toàn.
Malcolm lúc này đã mặc xong quần áo, đi giày lên, hắn đi vào trên ban công, quả nhiên thấy được ánh lửa cách đó không ra, ngoài ra còn có nơi giống như đang giao chiến.
Giống như Wallace nói, nhân số bên nô lệ da đen không ít, có điều trang bị hộ vệ bên này rõ ràng tinh xảo hơn, lấy ít địch chúng, không rơi vào thế hạ phong, cùng lúc đó tiến hành chiến đấu, giám sát trong trang viên cũng gia nhập chiến đấu.
Tiếp tục chống đỡ như thế cho đến khi viện quân đến là không có vấn đề gì, quản lý nô lệ da đen vẫn là một vấn đề làm cho người ta đau đầu, mấy chủ vườn trồng trọt gần đây đều thông qua khí, gặp được loại tình huống này sẽ không ngồi yên, cho nên Malcolm cũng không chú ý thành bại của trận chiến này, quản gia Wallace bên kia đang nhắc tới tổn thất và gì gì đó nhưng hắn ta cũng không chút để trong lòng.