-Cậu cũng nói hắn ta đã bị đoàn đội của hắn vứt bỏ, điều này chứng minh năng lực của hắn ta có vấn đề, không phải hắn ta chưa từng tìm đoàn đội khác, mà là không tìm được...
Nói đến đây Bruno đột nhiên dừng lại.
Bởi vì anh ta cũng ý thức được vấn đề trong đó, hiện tại chỉ là đầu tháng, nếu như Giả Lai thật sự bị thành viên trong nhóm cũ vứt bỏ vào lúc này, vậy hắn vẫn còn một tháng để đi tìm tổ đội mới, không có lý do gì khi tháng này mới bắt đầu đã không còn chí cầu tiến, cứ vậy mà bắt đầu vòng tiếp theo của trò chơi.
Đáy lòng Bruno sinh ra một cảm giác bất an vô cùng mãnh liệt.
Cùng lúc đó Trương Hằng cũng mở cửa phòng, nhìn thấy Giả Lai đứng ngoài cửa.
Trên mặt người thứ hai còn mang theo vẻ cái sợ hãi rụt rè kia, thò đầu vào trong phòng nhìn một chút.
-Tốt quá, ngươi đúng thật là ở đây.
Sau đó hắn lại quay đầu nhìn Trương Hằng, khách khí nói:
-Là ngươi đến trước hay là ta đến trước?
Trương Hằng nghiêng người, để Giả Lai đi vào trong phòng, người sau lại nói cảm ơn.
-Nancy đâu?
Nhìn Giả Lai đi về phía mình, sắc mặt Bruno trở nên hơi khó coi.
-Ngươi nói Chân Hư sao? Bây giờ cô ấy đang ở với thú cưng nhỏ của mình.
Giả Lai lại lộ ra nụ cười thật thà, nhưng lần này khi Bruno nhìn thấy nụ cười này, thì trái tim liền trầm xuống.
Giả Lai lại không vội vàng nói gì với hắn, quay đầu nói với Trương Hằng:
-Ngươi có biết động cơ của ngươi vì sao lại tắt máy không?
-Tại sao?
-Nancy có một đạo cụ cấp C, có thể liên thông với một đàn động vật nhỏ trong khu vực, phát ra một ít mệnh lệnh đơn giản, cô ấy bảo đàn chim phụ cận lúc đó tụ tập trên đường bay của cậu, nhưng mà đáng tiếc là tính toán lần này là cô ấy muốn tập kích tôi, số lần sử dụng hiệu quả của thứ đó đã đến.
Giả Lai tiếc nuối nói, anh ta rút ra hai tờ khăn giấy từ bàn làm việc, lau vết máu trên nắm đấm.
-Ngươi giết cô ấy rồi?
Bruno nuốt nước bọt.
-Không không không, mặc dù phải thừa nhận ý niệm này trong đầu đích xác rất hấp dẫn tôi, nhưng tôi không muốn gây phiền toái, người của NASA trong khoảng thời gian này đã rất khổ não, tôi không muốn tăng thêm khối lượng công việc cho bọn họ nữa.
Giả Lai rất hiểu lòng người.
Bruno nghe vậy chẳng những không buông lỏng xuống, ngược lại thần sắc trên mặt càng thêm khó coi, thậm chí còn có một chút kinh hoảng.
Giả Lai chú ý tới dáng vẻ của hắn:
-Ta không giết đồng bọn của ngươi, nhìn mặt ngươi cứ hệt như đưa đám vậy.
Bruno giật giật khóe miệng, tươi cười trên mặt lại có chút miễn cưỡng.
-Bởi vì ta đã nhận ra một điều khi ta ra tay, hiện tại chỉ còn lại bốn người chúng ta, nếu như ta giết chết Chân Hư, cũng chẳng khác nào nói nhất định phải lưu lại tính mạng của ngươi, ta không chắc đây có phải là lựa chọn chính xác hay không.
Giả Lai nghiêm túc nói.
-Tuy rằng cô ấy vẫn luôn lừa gạt ta, dùng ta làm vỏ bọc, che dấu mối quan hệ hỗn loạn giữa cô ấy, ngươi và Mike, nhưng dẫu sao thì cô ấy cũng là phụ nữ, không phải sao? họ vốn là động vật thiện biến, ngươi không thể vì bản tính của họ mà trách tội các nàng, không phải sao?
Giả Lai mang tới một cái ghế khác, ngồi xuống trước mặt Bruno, sau đó thở dài:
-Nói đến cũng kỳ quái, lúc trước cô ấy và tất cả mọi người các người mặt tới mày lui, thậm chí ngay cả học sinh trung học lông cũng không mọc đủ, cũng từng có lúc mập mờ với cô ấy, nhưng đối với đồng minh như ta, cô ấy hết lần này tới lần khác ngay cả tay cũng không cho ta sờ một chút, nhưng cô ấy càng đối với ta như vậy, tôi càng cảm thấy hưng phấn.
-Ta đã nhiều hơn một tưởng tượng về sự xuất hiện của ngày này, khi những bí ẩn được tiết lộ, và khi ta đứng trước mặt cô ấy, nhìn vào biểu hiện vô cùng kinh ngạc trên khuôn mặt của cô ta, nhìn cô ta quỳ xuống dưới chân ta, khóc lóc và cầu xin ta tha thứ cho cô ấy, cô ấy sẵn sàng trả tất cả mọi thứ vì điều này ... Nhưng khi ngày này thực sự đến, ta đột nhiên không còn hứng thú với cô ấy nữa.
Giả Lai dừng lại một chút:
-Sau đó ta bỗng nhiên ý thức được, ta cũng không có hứng thú với cô ấy, chỉ là ta đang hưởng thụ quá trình này.
Hắn ta vừa nói vừa đưa tay vỗ vỗ bả vai Bruno:
-Ta biết trong xã hội hiện nay có vài người chỉ coi trọng kết quả, đương nhiên, ta cũng không phản đối, kết quả rất quan trọng, dù sao ta cũng cần phải có mặt trong danh sách ba người cuối cùng, nhưng mà... Tuy ta thích nhưng, nhưng ta nghĩ rằng đôi khi tất cả mọi người vì áp lực quá lớn mà đã bỏ bê để tận hưởng quá trình này, đây đúng là một chuyện đáng tiếc, phải không?
-Rốt cuộc ngươi muốn nói cái gì?
Bruno bị đối phương làm cho choáng váng, hoa mắt sau một chuỗi dài chuyện tâm linh cánh gà bất ngờ này.
-Rất đơn giản, dù sao ta cũng từng là bằng hữu của Chân Hư một lần, tuy rằng cô ấy cũng không đầu tư nhiều tình cảm, nhưng vào thời khắc cuối cùng tôi vẫn nguyện ý cho cô ấy một cơ hội khác.
Giả Lai vừa nói vừa lấy từ trong túi ra một cây bút bi và một tờ giấy trắng đẫm máu:
-Cục diện hiện tại là như vậy, trên phi thuyền còn có một danh ngạch, nhưng còn lại hai người các ngươi, chúng ta phải lựa chọn trong hai người các ngươi, ta muốn tận lực làm cho nó công bằng, cho nên ta cho cô ấy mười lăm phút đồng hồ, làm ra một chuyện có thể giết chết ngươi. và không làm cho NASA nghi ngờ chương trình, và bây giờ ... Ta đến bên này, cũng dự định cho ngươi năm phút thời gian, làm ra một phương án có thể tiêu diệt nàng, sau đó ta cùng vị bằng hữu bên cạnh này vẫn một mình lui sẽ ở trong hai phương án này đưa ra lựa chọn, quyết định các ngươi ai có thể sống sót, ngươi đối với chuyện này còn có thắc mắc gì nữa không?