"Ngươi nói, nơi này, bên trong thành phố ta đang sống, trong thế giới hiện thực có một con quái vật tồn tại?"
Cho dù Trương Hằng rất tỉnh táo, hơn nữa mấy tháng gần đây vẫn luôn tiếp xúc hiện tượng siêu tự nhiên, nhưng mà lúc nghe được chuyện thế này, cảm giác vẫn có chút khó có thể tin.
"Ừm. . . Chi tiết không quá chuẩn xác, nhưng đại khái chính là như vậy."
Ông lão lại lấy ra một gói QQ Gummy Candy từ trong túi, miệng của hắn giống như không bao giờ rảnh:
"Nhưng mà không cần lo lắng, sau khi mất đi sự sùng bái của người Alquez, nó trở nên suy yếu. Ở thời kỳ toàn thịnh của ta, đối phó loại này chỉ cần một cái búng tay."
"Vậy hiện tại thì sao?"
"Hiện tại. . . Ta không phải mới vừa tìm được giúp đỡ sao?"
". . . Nghe thấy thật khiến người khác yên tâm nhỉ."
Trương Hằng dựa theo sự chỉ dẫn của ông lão lái Audi A6 rẽ sang đường khác.
"Thả lỏng chút, mặc dù sức mạnh của ta đã suy giảm rất nhiều, nhưng chúng ta có hai người, mà nó chỉ có một, về mặt nhân số, chúng ta chiếm cứ ưu thế tuyệt đối."
Ông lão khích lệ nói, đồng thời nhanh chóng ăn hết kẹo trong tay, chiếu theo cách ăn của hắn, Trương Hằng rất nghi ngờ hắn có thể mắc bệnh tiểu đường hay không.
"Ta vẫn không rõ, một con quái vật ở Papua New Guinea vì sao sẽ vượt vạn dặm chạy đến nơi đây?"
"Tín đồ ban đầu của nó, những người Alquez đều chết hết, dùng bây giờ dùng thuật ngữ kinh tế học tương đối lưu hành để giải thích, mặc dù nó từ trong thời gian lao tù chạy ra ngoài, thế nhưng thị trường Papua New Guinea hiện tại đã bị chia cắt sạch sẽ, nó lăn lộn ngoài đời không nổi, nghĩ muốn khôi phục lực lượng, phải tìm được tín đồ mới, thế là chỉ có thể rời xa quê hương, theo một cặp tình nhân Trung Quốc tới đây."
"Ta đụng phải nó tại sân bay quốc tế Hồng Kiều Thượng Hải, thứ ngu xuẩn này bị giam quá lâu, đã tách rời xã hội, khả năng nó cảm thấy nơi nào nhiều người, muốn thử độ may mắn. Nhưng người đi sân bay 99% cũng sẽ không dừng lại ở nơi đó, hơn nữa với bộ dạng của nó lừa thổ dân 20 nghìn năm trước thì được, hiện tại đã sớm quá hạn. Chờ nửa tháng ở đó chỉ lừa gạt được 2 bà lão làm nhân viên quét dọn, có một người hiến tế thời gian còn lại của bản thân cho nó, còn một người khác đang do dự thì nó nhìn thấy ta, đành nhanh chân chạy trốn." Lão nhân xê dịch phần mông một tẹo, đổi tư thế ngồi dễ chịu:
"Sau lần gặp mặt trước, ta vẫn luôn xử lý chuyện này, ta theo đuổi nó đã sắp hai tháng, đêm nay có ngươi trợ giúp có lẽ có thể giải quyết phiền toái này, bằng không thì sớm muộn nó cũng sẽ tìm tới ngươi."
"Vì sao?"
"Bởi vì 【 thời gian dị thường 】trên người ngươi có trí mạng lực hấp dẫn đối với nó, cũng bởi vì ngươi là người đại diện của ta, trải qua hai tháng này đuổi bắt "tình cảm", ta xác định 100% vật kia muốn báo thù ta." Ông lão nói tiếp:
"Con đường phía trước phiền ngươi rẽ trái, đi đường phụ, không muốn lên cầu vượt."
Trương Hằng yên lặng, hắn đang cấp tốc tiêu hóa lời nói của ông lão, một lát sau mở miệng nói:
"Cái thế giới này là sau khi ngươi tìm tới ta mới bắt đầu trở nên điên cuồng, hay vốn là điên cuồng như vậy."
Người sau lộ ra một nụ cười ý vị thâm trường:
"Ngươi là người thông minh, lập tức liền ý thức được chỗ tồn tại vấn đề, chỉ cần tiếp tục trò chơi rất nhanh sẽ có được đáp án. Có một số việc, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy rất khó thực sự tin tưởng. . . Phía trước dừng xe, ta có thể cảm giác được nó đang ở gần đây." Trương Hằng đạp thắng xe, Audi A6 chậm rãi ngừng lại ở đầu một đường hầm nhỏ.
Đường hầm này dài 2. 8 km, ở trong trung tâm thành phố, cân nhắc xây dựng thành kiểu đóng kín vì không mang đến tiếng ồn cho xung quanh. Hiện tại, xe trong đường hầm không nhiều, Trương Hằng tạm thời không nhìn được vật khả nghi nào, đang muốn mở miệng hỏi thăm, đã thấy ông lão đem một ngón tay đặt lên môi của mình.
Trương Hằng tắt xe, thế giới hoàn toàn yên tĩnh trở lại, ước chừng qua nửa phút đồng hồ, từ đỉnh đường hầm truyền tới tiếng bước chân lộc cộc, từ xa đến gần, đến gần chỗ hắn thì dừng.
Cứ như vậy qua năm phút đồng hồ, hai người trong xe đều vẫn duy trì bình tĩnh, chẳng hề nói một câu, ngay tại thời điểm Trương Hằng cho rằng vật kia đã biến mất không thấy, trần xe đột nhiên bị vật nặng nện vào, tấm thép trên đỉnh đầu Trương Hằng hiện ra hình 2 bài chân.
Sau một khắc một gương mặt kỳ dị từ trên kính chắn gió thò xuống.
Đó là một thứ nhìn giống con khỉ, thế nhưng mắt cực kỳ lớn, chiếm cứ khoảng một phần ba khuôn mặt, trên mặt cũng không có lông tóc gì, chỉ có một đống nếp nhăn giống người già. Trương Hằng nhìn ra được sự tham lam trong đôi mắt màu vàng kia, nhưng sau khi nó nhìn thấy người ngồi đằng sau, mặt liền biến sắc, nghiêng đầu chạy vào sâu đường hầm.
"Đuổi theo nó!"
Ông lão cuối cùng cũng mở miệng nói.
Không kịp hỏi kỹ, Trương Hằng khởi động xe, đạp chân ga, chiếc xe rít lên một tiếng, hướng về phía trước đi lao vùn vụt .
Trương Hằng mở đèn pha, dưới ánh sáng đèn xe, quái vật Moresby nhảy vọt chạy nhanh ở trên vách đường hầm, tốc độ di chuyển của nó rất nhanh, hơn nữa giống như hoàn toàn bỏ qua trọng lực. Nếu như không phải tận mắt thấy, Trương Hằng sẽ không tin tưởng trên thế giới còn có dạng sinh vật này, hắn cuối cùng cũng hiểu vì sao ông lão đuổi theo cái thứ này gần 2 tháng mà vẫn chưa có thu hoạch.
Kỹ năng lái xe Lv2 của hắn, cũng chỉ là miễn cưỡng có thể theo đuổi đối phương, cũng bởi vì chạy trong đường hầm, một khi rời đi không gian chỉ có hai đầu bịt kín như thế này, với thuộc tính nhanh nhẹn của nó, tùy tiện tìm tòa nhà chui vào, kỹ thuật lái xe của hắn có tốt hơn gấp mười cũng không có khả năng đuổi kịp.
Cũng may lúc này ông lão ngồi ở phía sau rốt cuộc cũng có động tác, hắn mở cái túi du lịch cũ vẫn ôm nãy giờ, từ bên trong lấy ra vài đoạn đồ sắt rỉ sét loang lổ, đem chúng nó lắp lại với nhau theo một trình tự, cuối cùng trở thành một cái trường thương loang lổ rỉ sét.
Chỉ từ nhìn từ mặt ngoài, cái này không giống như là vũ khí ngược lại càng giống đồ cổ mới đào được.
"Cái đồ chơi này là ta mượn từ một người bạn, tạm thời dùng một chút." Ông lão giải thích, hắn cầm trường thương, mở mui xe ra, từ trên chỗ ngồi đứng lên.
Rõ ràng vóc dáng hắn không cao, nhưng tại khoảnh khắc này lại đem cho người ta cảm giác hùng vỹ, thật giống như hòa cùng trời đất.
Trương Hằng cố hết sức giữ nguyên tốc độ của Audi, giảm bớt lắc lư, nhưng mà ông lão lại không có ý định ngắm chuẩn, chẳng qua là tùy ý ném trường thương ra ngoài.
Mà thanh trường thương kia vừa mới rời tay, liền vạch ra một vệt sáng trên không trung! Giống như là một tia sấm sét.
Quái vật Moresby dường như ý thức được nguy hiểm, lại lần nữa tăng lên tốc độ, đồng thời bắt đầu điên cuồng nhảy vọt trong đường hầm, nhưng mặc kệ nó lẩn tránh như thế nào, thanh trường thương kia tựa như là lắp đặt hệ thống chỉ đạo, từ đầu đến cuối vẫn luôn tập trung vào thân thể của nó.
Cuối cùng nó chỉ có thể tăng tốc độ bản thân lên đến cực hạn, mắt thấy sắp trốn thoát khỏi đường hầm, nhưng mà sau một khắc, thanh trường thương kia đâm vào giữa lưng nó, đâm xuyên bộ ngực của nó.
Đột nhiên giống như mất tất cả sức lực, Moresby rơi xuống trên đường cái ở cửa đường hầm.