Hayase Asuka đối với Trương Hằng rất hiếu kì, chủ yếu là bởi vì nàng tới Trung Quốc lâu như vậy, rất khó gặp phải người Trung Quốc nói tiếng Nhật tốt như vậy, hơn nữa còn là khẩu âm Tokyo chính tông, để cho nàng cảm thấy rất thân thiết.
Khả năng đứa bé xui xẻo này đã lâu không được nói chuyện với ai, sau khi đoạt được điện thoại cũng không vội rời đi, ở bên Trương Hằng hỏi lung tung này kia.
Trần Hoa Đống đẩy bả vai Ngụy Giang Dương, liếc mắt ra hiệu. Người sau lập tức hiểu ý, mở miệng nói:
"Tiếu Tiếu vừa tìm ta có việc gấp, ta muốn đi trước một bước."
Trần Hoa Đống nói theo:
"Ta đi cùng ngươi, ta cũng phải trò chuyện cùng Từ Tĩnh trên QQ."
Chỉ có Mã Nguy còn mờ mịt, hắn vẫn đang chìm trong dư vị của chuyện vừa xong, theo hắn nghĩ lúc này mỗi người nên gọi thêm 2 chai bia, tại sao lại đột nhiên giải tán.
Ngụy Giang Dương ho khan hai tiếng:
"Lão Mã, không phải ngươi còn chưa thuộc Toefl hom nay sao?"
Lần này Mã Nguy cuối cùng cũng hiểu, vừa rồi lực chú ý của mọi người đều đặt ở trên hai người du học sinh da đen kia, chưa nhìn kỹ Hayase Asuka, hiện tại lại nhìn mới phát hiện em gái này rất xinh đẹp, hơn nữa có vẻ đẹp khác nữ sinh Trung Quốc, khuôn mặt nho nhỏ, ngũ quan xinh xắn, còn có một mái tóc ngắn màu nâu. Cái gọi là anh em, chính là muốn vì nhau sáng tạo cơ hội! Mã Nguy lập tức gật đầu phụ họa nói:
"Đúng đúng đúng, ta phải trở về học thuộc từ đơn ấy nhỉ, sắp thi cấp sáu."
Ba người nói xong cũng nhanh như chớp chạy mất tăm, tốc độ kia còn doạ ông chủ tưởng rằng có người trốn đơn. ... ... Trương Hằng thanh toán, dù sao cũng không có chuyện gì, liền đưa Hayase Asuka về trường học của nàng, trùng hợp chính là vị trí Đại học Ngoại ngữ của nàng vậy mà ở ngay cạnh trường Trương Hằng.
Trông Hayase Asuka rất hào hứng, đứng ở dưới tầng ký túc xá du học sinh:
"Về sau ta có thể tới tìm ngươi đi chơi không?"
Yêu cầu này Trương Hằng rất khó từ chối, thế là hai người lại trao đổi số điện thoại trước khi chia tay.
Chờ Trương Hằng trở lại ký túc xá, phát hiện bầu không khí bên trong có chút kỳ dị, ba người đều ở, hơn nữa Trần Hoa Đống còn đặc biệt đặt một cái bàn mạt chược ở chính giữa, vỗ một tấm mạt chược lên bàn:
"Phái người, thăng đường, mang nghi phạm!"
"... ..."
"Tới đây, Trương công tử, là chính ngươi chủ động thẳng thắn hay là chúng ta gia hình tra tấn sau lại chủ động thẳng thắn."
Ánh mắt Trần Hoa Đống đố kị đến đỏ:
"Đáng ghét nha, ta nói ngươi tại sao vẫn luôn không nói yêu đương, hóa ra vụng trộm học tiếng Nhật muốn tán tỉnh em gái Nhật Bản ấy nhỉ, thế nào, nàng có phải lấy thân báo đáp hay không, về sau các ngươi dự định sống ở đâu, Trung Quốc hay Nhật Bản, muốn sinh con trai hay con gái?"
Ngụy Giang Dương cũng mong đợi nói:
"Con gái Nhật Bản có phải đều dịu dàng ấm áp hay không?"
"Các ngươi suy nghĩ nhiều, chúng ta chẳng qua là kết bạn mà thôi." Trương Hằng nói.
"Ngươi sờ lương tâm của mình hỏi một câu, làm như vậy xứng đáng với Thẩm Hi Hi đau khổ chờ đợi ngươi nhiều năm sao?" Trần Hoa Đống vô cùng đau đớn nói.
"... ..."
Nói đến Thẩm Hi Hi, vẻ mặt Ngụy Giang Dương lại trở nên có chút kỳ quái, hắn suy nghĩ một chút vẫn là hỏi Trương Hằng:
"Gần đây ngươi có nói chuyện cùng Thẩm Hi Hi không?" Trương Hằng nhíu lông mày:
"Như thế nào?"
"Gần đây nổi lên một số tin đồn không tốt liên quan đến nàng..." Ngụy Giang Dương ấp a ấp úng nói:
"Đoạn thời gian trước sau khi ký túc xá tắt đèn có người thấy được nàng ở bên ngoài trường lên một chiếc Mercedes màu đen ở bên ."
"Không thể nào, nhìn nàng không giống người như vậy, tình huống gia đình của nàng không phải rất tốt sao, có lẽ không thế nào thiếu tiền tiêu "
Quả nhiên hóng chuyện vẫn hấp dẫn người ta nhất, Trần Hoa Đống rất nhanh đã rời sự chú ý khỏi việc của Trương Hằng:
"Trước đó thái độ của nàng với Trình Thành không phải rất lãnh đạm sao?"
"Chuyện này ta cũng nghe nói, có người nói nàng giả vờ, vì dục cầm cố túng."
Mã Nguy gãi đầu nói, mặc dù sức lực của hắn chủ yếu đều tập trung vào học tập, nhưng cũng không độc lai độc vãng như Trương Hằng, Thẩm Hi Hi là hoa khôi của khối, là tình nhân trong mộng vô số nam sinh, tin tức ngầm liên quan đều lưu truyền rất nhanh.
"Cũng có thể là bạn bè hoặc người thân mà."
Trương Hằng cùng Thẩm Hi Hi không tính quen, đối với chuyện này không tiện đánh giá, thế nhưng lần cắm trại trước nàng để lại cho hắn ấn tượng quá sâu, là một cô gái thông minh, hắn cũng không quá tin tưởng loại chuyện này.
"Ai biết được."
Trần Hoa Đống thấy ép không ra tin tức gì có giá trị từ Trương Hằng, đành phải trả lại bàn mạt chược cho phòng ngủ bên cạnh, hậm hực đi chơi game, thế là những người khác cũng đều trở lại giường mình.
Trương Hằng dự định đi tắm, mở cửa tủ ra lại nhìn thấy tượng gỗ trong góc, vật này là bốn ngày trước người ta gửi lại hắn qua bưu điện.
【 Tên: Cái bóng 】
【 Phẩm chất: D 】
【 tác dụng: Có thể khiến người sử dụng chuyển đổi thành trạng thái cái bóng, liên tục 3 phút đồng hồ, cần ở dưới điều kiện có thể sinh ra cái bóng, số lần có thể sử dụng 3 】
Đây là vật phẩm siêu tự nhiên thứ hai mà Trương Hằng đạt được, trên thực tế số lần có thể sử dụng chỉ còn lại 2 lần, không có cách nào, dù sao hắn cũng phải dùng thử một lần xem hiệu quả ra sao.
Khác với [Bàn chân thỏ], [Cái bóng] thuộc về chủng loại đạo cụ trò chơi chủ động kích hoạt, cần khắc lên tên của mình dưới đáy pho tượng, đồng thời tập trung lực chú ý ở trong lòng tưởng tượng quạ đen mới có hiệu lực, Trương Hằng sau khi kiểm tra xác định được người sẽ biến mất không thấy chỉ còn lại cái bóng.
Còn điều kiện hạn chế phía sau càng dễ hiểu, nói đơn giản chính là nhất định phải tại thời điểm bản thân có cái bóng mới có thể sử dụng.
Cho nên phương pháp phá giải cũng rất đơn giản, chiếu đèn vào hắn hiện thân trở lại, hoặc là ở gian phòng bốn góc đều lắp đặt đèn Led, vật này sẽ mất đi hiệu quả.
Cứ việc có rất nhiều hạn chế, nhưng hiệu quả cũng rất rõ ràng, sau khi trở thành trạng thái cái bóng rất khó bị tổn thương, cái bóng có thể đến nơi mà người bình thường không đến được, cũng có thể dùng ở thời khắc quan trọng tránh đi tai mắt...
Cho nên Trương Hằng dự định giữ lại vật này cho bản thân, trừ cái đó ra trên người hắn còn có một mảnh xương của Moresby, bởi vì không có cách nào giải thích nguồn gốc, hắn tạm thời không nhờ nữ bartender hỗ trợ giám định.
Rất nhanh đã đến giữa tháng 12, Trương Hằng cảm giác mình kiểm tra cấp sáu cũng không tệ lắm, loại trình độ này với hắn mà nói rất đơn giản, đọc hiểu cùng phiên dịch cũng làm rất nhanh, duy nhất cần tốn chút sức là đọc điền từ và viết, đây cũng là phần hắn luôn củng cố kiến thức trong 2 tuần gần đây.
Viết xong một chữ cuối cùng, Trương Hằng nhìn đồng hồ, còn một giờ, hắn không muốn biểu khác người, khiến cho bạn bè cùng phòng thi áp lực tâm lý, cho nên chờ nửa giờ , kiểm tra lại bài hai lần mới giao bài thi.
Cho dù như vậy, thời điểm hắn đứng lên vẫn khiến cho Từ Tĩnh đang ngồi vò đầu bứt tai ở phía sau nhịn không được hít vào một ngụm khí lạnh.
Nàng mới làm được hai phần đọc, dịch còn không kịp viết một chữ.