Trương Hằng đến nhà hàng, Holmes đã ngồi đó từ sớm, bắt đầu thưởng thức bánh mì nướng và cà phê của mình, hai người chào nhau, sau đó Trương Hằng cũng ngồi xuống đối diện.
Holmes liếc nhìn thứ trên tay Trương Hằng: "Ồ, vụ án này khá thú vị, mặc dù không có gì khó khăn nhưng vì lúc đó tôi mới làm thám tử không lâu nên mất ba ngày mới hoàn thành cuộc điều tra, còn bây giờ thì chỉ cần một buổi sáng là xong."
Trương Hằng cười cười, hắn không ghét sự tự tin của Holmes, hay nói đúng hơn, chính sự tự tin đó mới tạo nên hình tượng nhân vật có tính cách cực kỳ đặc sắc của Holmes, được vô số độc giả yêu thích và ủng hộ và thực ra trong cuộc sống hàng ngày, Holmes là một người rất khiêm tốn, chỉ khi liên quan đến lĩnh vực chuyên môn của mình, ông ta mới giống như một con sư tử kiêu hãnh tuần tra lãnh thổ của mình.
Trương Hằng uống xong sữa, lúc này dưới lầu đột nhiên có tiếng gõ cửa.
Bà Hudson mở cửa, thấy Gregson đứng bên ngoài, vẻ lo lắng bất an trước đó của ông ta đã biến mất, cả người trông rất đắc ý, như một làn khói bay vào, kéo giọng nói: "Các người có đọc báo sáng chưa?"
"Chưa kịp." Holmes nhìn ông ta với vẻ thích thú.
Gregson đưa tờ "Echo." trên tay cho ông ta: "Có thể xem thử, mới ra lò."
Trương Hằng nghe vậy cầm lấy tờ báo, lật đến trang nhất đọc một bài báo, từng chữ từng câu.
Đầu tiên, phóng viên giới thiệu về vụ phát hiện ra một xác phụ nữ vô danh trên sông Thames hôm qua, sau đó nói về việc cảnh sát trưởng Gregson đã thông minh tìm ra nhà máy nơi xác phụ nữ ở, từ đó xác định được danh tính của xác phụ nữ, trong bài báo cũng có đề cập đến việc cảnh sát được sự hỗ trợ của ngài Holmes nhưng toàn bộ bài báo chỉ có một câu như vậy, ngược lại còn có một vài đoạn khen ngợi cảnh sát trưởng Gregson thông minh và nhanh trí.
Gregson nghe đến đây cũng hơi đỏ mặt, biện giải: "Ông đã giúp tôi rất nhiều, đặc biệt là manh mối về nhà máy dệt John nhưng những gì ông nói cũng không hoàn toàn đúng và trước đó, đó không phải là trọng điểm... Xin hãy tiếp tục đọc."
Holmes cười cười, cũng không tức giận, dường như ông ta đã quen với điều này, thực tế đây cũng là lý do tại sao những cảnh sát ở Scotland Yard này lại thích tìm ông ta giúp đỡ, ông ta không mấy quan tâm đến danh lợi, cũng không vì cảnh sát phá án cuối cùng cướp mất hết công lao mà tức giận, ngược lại ông ta còn hứng thú với những vụ án kỳ lạ đó hơn bất cứ điều gì.
Trương Hằng tiếp tục đọc, bên trong có nói đến việc Gregson sau khi có được manh mối đã lập tức dẫn người đến nhà máy dệt, rất nhanh đã xác định được danh tính của xác phụ nữ vô danh, tên cô ta là Molly, một năm trước từ quê lên London nương nhờ một người dì, cũng chính người dì này đã giúp cô ta tìm được công việc ở nhà máy dệt.
Vì không phải là công nhân lành nghề nên tiền lương của Molly rất ít ỏi nhưng khối lượng công việc hàng ngày lại không hề ít, cô ta làm việc cật lực, số tiền kiếm được chỉ đủ hồ khẩu mà thôi, vì nhà người dì cũng có bốn đứa con cần nuôi, số tiền có thể giúp cô ta có hạn, Molly ở thành phố này chỉ có thể dựa vào chính mình.
Cho đến khi cô ta gặp Paul, Paul lớn hơn cô ta một tuổi nhưng đến London sớm hơn cô ta ba năm, làm việc trong nhà máy hóa chất bên cạnh, tuổi không lớn nhưng trong nhà máy hóa chất đã là một tay già đời, thường xuyên gây chuyện, phóng viên miêu tả Paul là một tên lưu manh gian xảo, lười biếng, dùng lời ngon tiếng ngọt lừa gạt Molly chưa từng trải, sau đó cuối cùng vào tối hôm kia đã không nhịn được mà lộ ra đuôi cáo.
Gregson điều tra sơ qua đã phát hiện ra rằng tối hôm đó sau khi Molly tan làm là đi tìm Paul, sau đó ông ta dẫn người đột kích vào nơi ở của Paul, ở đó phát hiện ra quần áo của Molly, qua nhận dạng của nhân chứng thì chính là quần áo mà Molly mặc tối hôm đó, như vậy là bằng chứng xác thực, khiến Paul không thể chối cãi được nữa.
Phóng viên trong phần sau đã viết một cách xúc động - cảnh sát Gregson chỉ mất nửa ngày đã phá được một vụ án kỳ lạ như vậy, có một cảnh sát trưởng xuất sắc như vậy, quả thực là may mắn của người dân London, đồng thời còn kêu gọi người dân sau này phối hợp với cuộc điều tra của cục cảnh sát, tích cực cung cấp manh mối liên quan, cùng nhau bảo vệ an ninh thành phố.
Lúc này sắc mặt của Gregson cũng rất phấn khích, ông ta nói với Holmes: "Không phải có ý bất kính với ông nhưng xin thứ lỗi cho tôi được nói thẳng, dù là người thông minh đến đâu cũng có lúc mắc sai lầm, ông đã rất lợi hại rồi, chỉ từ trên thi thể đã có thể nhìn ra cô ta làm việc trong nhà máy dệt John, sau đó trong suy đoán về hung thủ có chút sai sót cũng là chuyện bình thường, cuối cùng thì vẫn phải nhờ đến cảnh sát chúng tôi ra tay."
Holmes nghe vậy không nói gì, hỏi: "Cậu bé tên Paul đó không giống như những gì tôi nói?"
"Có chút khác biệt." Gregson cười nói: "Điểm quen biết thì không có vấn đề gì, điểm có ý đồ xấu thì cũng có thể khẳng định, chúng tôi đến nơi ở của hắn ta, không chỉ phát hiện ra những quần áo đó dưới gầm giường, tên khốn đó đã sớm để mắt đến chuyện đó rồi nhưng điều này cũng không có gì lạ, trong số những vụ án tôi đã giải quyết có không ít là do đàn ông không kiềm chế được hạ bộ, chỉ đáng tiếc cho đứa trẻ tên Molly đó, tuổi còn nhỏ như vậy mà..."
Holmes ngắt lời cảm thán của cảnh sát trưởng: "Những phương diện khác thì sao?"
"Chiều cao không khớp, tên khốn đó không cao sáu feet, nhiều nhất là năm feet năm nhưng hắn ta khá hung dữ, hai chúng tôi đè hắn ta xuống mà hắn ta vẫn vùng vẫy dữ dội, còn muốn cắn tai một cảnh sát, không còn cách nào khác, tôi chỉ có thể cho hắn ta một đòn mạnh để hắn ta ngoan ngoãn nhưng về sức mạnh thì chỉ có thể nói là bình thường, mạnh hơn Molly thì chắc chắn rồi nhưng so với người bình thường thì cũng không có gì nổi bật, ngoài ra trên người hắn ta có khá nhiều vết thương, là do trước đây đánh nhau để lại nhưng trên cánh tay thì không có vết xước."