Nói xong, hắn cũng bước sang một bên như Takeuchi.
Yamada đã nóng lòng chịu không được, thậm chí không cần cúi chào, ngay lập tức chĩa kiếm tấn công Koyama Akane.
Đêm qua đánh nhau ở chợ đêm trên trấn, Koyama Akane đã biết tay trái của Yamada rất nhanh, thế công mạnh mẽ. Vừa vào nàng đã bắt đầu phòng thủ ngay cánh phải tránh cho Yamada tấn công, nhưng hai người vừa mới chạm nhau Koyama Akane đã có cảm giác xấu, Yamada ngày hôm nay hoàn toàn khác với Yamada say xỉn không biết gì trên trấn ngày hôm qua.
Lần này, Yamada đang cố gắng hết sức để trả thù cho những gì đã xảy ra đêm qua, áp lực nặng nề không những không làm cho hắn khó chịu mà còn giúp hắn đạt được trạng thái tâm thần bất định. Đạt được trạng thái tốt nhất, một kiếm của hắn xuất ra vô cùng đáng sợ, chẳng những tốc độ rất nhanh không thể nhìn thấy mà khí thế này trước nay cũng chưa từng thấy, đem tinh túy phong cách Oishi Shinkage phát huy đến cực hạn.
Ở phía bên kia, Koyama Akane dù đã cố gắng hết sức chống cự nhưng lực bất tòng tâm, xung quanh lọt gió, cảm giác vô lực. Koyama Akirashin là kiếm pháp nghiêng về thủ thế, coi trong mắt tinh bản tâm, kiếm ý từ tâm mà ra.
Nhưng trong tình huống này, ánh kiếm đầy trời, cô cũng không biết tâm kiếm của mình đang ở đâu.
Mặc dù Koyama Akane đã cố gắng hết sức để chống lại, nhưng chưa đến mười chiêu cánh tay của cô đã bị tachi của Yamada làm bị thương. Trong mắt người khác, trận tỷ thí này đã phân rõ thắng thua, thế nhưng dường như Koyama Akane không muốn chịu thua như vậy, cắn răng đổi tay cầm kiếm.
Ở phía đối diện, Yamada có chút hối hận. Nếu vừa rồi Koyama Akane né chậm một chút thì tay cô không chỉ có một vết thương đơn giản như vậy rồi. Nói vậy nhưng hắn lại âm thầm cảm thấy may mắn, mục tiêu lần này của hắn không chỉ là đánh bại Koyama Akane mà còn phải giết đối phương. Chỉ một cánh tay không thể nào rửa sạch nỗi ô nhục của võ sĩ Choshu được.
Sau một vài hiệp đấu Yamada đã hiểu rõ thực lực của Koyama Akane , xác nhận rằng giữa đối thủ và bản thân thực sự có một khoảng cách lớn, trong lòng cũng hoàn toàn thoải mái. Koyama Akane không chịu thua cũng hợp với ý của hắn, nhưng hắn biết nếu có một lần nữa thì cho dù Koyama Akane có cứng rắn cỡ nào cũng sẽ không ứng chiến với hắn lần nữa.
Vì vậy, hắn lặng lẽ thay đổi chiến thuật của mình. Không tiếp tục áp sát đối phương nữa, tốc độ của hắn chậm lại một chút. Đổi lại, quỹ đạo của thanh kiếm càng trở nên thanh thoát biến ảo hơn. Áp lực của Koyama Akane nhìn có vẻ ít đi nhưng lại nguy hiểm hơn bao giờ hết.
Yamada tạm thời che giấu nanh vuốt, chỉ để kiếm một đòn chí mạng, nhưng rất ít người có mặt có thể nhìn ra ý định thực sự của Yamada.
Khi Matsuo và Takahashi nhìn thấy Koyama Akane vừa mới đánh đã bị thương, họ không thể không cổ vũ cho Yamada. Mà sau khi hai người lao vào triền đấu bọn họ lại không khỏi lo lắng cho Yamada... Tương phản với những đứa trẻ trong võ đường kia, lúc đầu còn có chút lo lắng nhưng sau lại hy vọng từng chút một.
Bởi vì Koyama Akane đã từng dạy họ rằng chỉ cần Koyama Akirashin có thể đỡ được đòn tấn công của đối thủ, bước tiếp theo là nắm bắt điểm yếu của đối thủ và tìm cơ hội phản công.
Thế nhưng cùng là cao thủ với nhau, Takeuchi biết rất rõ Yamada đang nghĩ gì, cười khẽ một tiếng.
- Còn nói ta giả dối, chính mình cũng không tốt hơn là bao.
Trận chiến kết thúc nhanh hơn mọi người tưởng tượng. Một giây trước Koyama Akane và Yamada vẫn còn có qua có lại, giây tiếp theo Yamada đột ngột tăng tốc trở lại mà không hề báo trước. Hơn nữa thay đổi tay trái đột kích theo thói quen, đến khi Koyama Akane nhận ra được phương hướng tấn công của đối phương thì chỉ vừa kịp đưa kiếm lên đỡ, đồng thời lui về sau nửa bước. Cô đã đánh giá thấp sức mạnh một kiếm này của Yamada, ngay lập tức bị đánh bật ngửa trên mặt đất, kiếm ở tay trái cũng bị đánh văng ra.
Tỷ thí đến lúc này, cho dù Koyama Akane có không cam lòng đi chăng nữa cũng chỉ có thể nuốt hận vào trong lòng. Nhưng Yamada thắng rồi vẫn không thu kiếm, còn muốn tiến thêm một bước, trong mắt hắn hiện lên sát ý rét lạnh, thét lên một tiếng vung kiếm trong tay.
Khuôn mặt Koyama Akane hiện lên vẻ trống rỗng, hôm nay cô sẽ chết ở đây sao? Võ đường Koyama cha để lại phải làm sao đây? Những đứa nhỏ này vẫn còn đang rèn luyện cơ bản, còn chưa nhập môn, Koyama Akirashin phải thất truyền trong tay mình sao?
Trái ngược với sự bàng hoàng của Akane là sự phấn khích trong mắt Yamada. Trận chiến đêm qua đã làm hắn mất sạch danh dự. Tên Takeuchi kia còn cố tình đến xem trò cười, dọc đường đi không ít lần âm dương quái khí trào phúng hắn. Bây giờ rốt cục hắn đã có thể vẽ lên một dấu chấm tròn cho câu chuyện này rồi.
Chỉ cần hắn chém xuống thanh kiếm này, những gì hắn đã mất sẽ lần nữa quay lại.
Tuy nhiên, ngay sau đó, một chuyện bất ngờ đã xảy ra, đòn chí mạng không thể tránh khỏi của Yamada đã bị chặn lại bởi một thanh kiếm khác.
Thép gặp thép, lưỡi gặp lưỡi, đao phong cùng đao phong giao nhau!
Miệng hổ của Yamada tê dại một hồi, hắn suýt chút nữa không nắm được thanh kiếm trong tay, nhưng nhìn thanh kiếm kia lại không một chút sứt mẻ.
- Thắng bại đã phân, các hạ không nên chém tận giết tuyệt.
Thật vất vả mới có cơ nội giết chết Koyama Akane vậy mà lại bị bỏ lỡ, trong lòng Yamada không khỏi giận dữ. Đợi đến khi hắn nhìn kỹ người xuất thủ là tên lãng nhân kia, lửa giận trong lòng lại càng khó kìm nén.
Biến cố trước mắt vượt ngoài dự liệu của tất cả mọi người.
Đầu tiên là Yamada, trong tình huống đã phân định được thắng thua vẫn không chịu buông tha, chém xuống một nhát đao này, thề sẽ lấy mạng Koyama Akane, mà vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc này, không ai biết Trương Hằng làm sao lại đột nhiên xuất hiện trước mặt Koyama Akane, đỡ thay cho cô ấy một đòn chí mạng này.