Trước khi châm điếu xì gà, Trương Hằng đã chuẩn bị tâm lý đầy đủ, với thực lực hiện tại của hắn, về cơ bản không cần lo lắng gì đến những thử thách tương tự, hơn nữa theo lời của cô pha chế, chủ nhân ban đầu của đạo cụ đã chết được một thời gian, sức mạnh còn lại không nhiều.
Điều này mặc dù ám chỉ Trương Hằng có thể sẽ không nhận được quá nhiều nhưng cũng không có nghĩa là chuyến đi này của hắn sẽ không có nhiều nguy hiểm. Dù sao hắn còn từng gank cả Tứ kỵ sĩ Khải huyền, một vị thần cổ đại đã chìm vào lịch sử không thể gây ra quá nhiều phiền phức cho hắn.
Khi khói thuốc tản đi, cảnh tượng u ám đổ nát hiện ra trước mắt Trương Hằng, điều này đúng là trùng khớp với tiền tố của series Bóng tối, chỉ là khi Trương Hằng nhìn rõ tòa kiến trúc trước mặt thì hắn đã ngây người ra.
Bởi vì đây chính là thị trấn ven biển mà hắn đã từng đến trong giấc mơ khi ở trong Phó Bản dị tộc cách đây không lâu.
Phản ứng đầu tiên của Trương Hằng là những chuyện xảy ra với hắn sau này là do đạo cụ series Bóng tối gây ra nhưng khi hắn bình tĩnh lại, hắn phát hiện khả năng của phỏng đoán này không lớn, khi ở trong Phó Bản dị tộc, đạo cụ cuối cùng [Bóng Tối Chi Cước] vẫn chưa có, hơn nữa bộ Bóng tối trên người hắn cũng chỉ có [Chìa Khóa Bóng Tối].
Rất khó tin một đạo cụ trò chơi phẩm chất E có thể gây ra nhiều chuyện kỳ quái như vậy.
Hơn nữa, nói một cách nghiêm ngặt, cơ thể hắn thực sự bắt đầu xuất hiện bất thường còn phải truy ngược đến lúc hắn xử lý vấn đề [Tử Vong Mộng Cảnh], hắn đã bị dịch bệnh chạm vào trong tình trạng không biết gì, lúc đó tình hình rất nguy hiểm, trực tiếp được đưa vào phòng cấp cứu, tuy nhiên bác sĩ cũng không có cách nào với hắn.
Tim hắn đúng là đã ngừng đập trong thời gian ngắn, Trương Hằng thậm chí còn có thể cảm nhận rõ ràng cái chết đang đến.
Nhưng hắn đã mất đi ký ức ngắn ngủi sau đó, đến khi hắn mở mắt ra lần nữa thì mấy loại dịch bệnh mà ngay cả y học hiện đại cũng bó tay đều biến mất một cách kỳ diệu, tim hắn lại đập trở lại, thậm chí còn mạnh mẽ hơn trước.
Sau đó Hàn Lộ cũng đã nói với Trương Hằng, khi nhìn thấy chủ nhiệm Khang đã cảm thấy sợ hãi vô cớ trong chốc lát, cô vẫn luôn cho rằng nỗi sợ hãi đó là do chủ nhiệm Khang mang lại nhưng trên thực tế thời điểm đó vừa vặn cũng là lúc Trương Hằng mất trí nhớ trong vài giây.
Đặc biệt là liên hệ đến những chuyện xảy ra trên sân thượng, Trương Hằng cũng nhận ra, nỗi sợ hãi mà Hàn Lộ cảm thấy có lẽ không phải đến từ Dịch bệnh, một trong Tứ kỵ sĩ Khải huyền, mà là hắn.
Vì vậy, có lẽ có thể đổi một góc độ khác để suy nghĩ về hoàn cảnh hiện tại của hắn.
Có thể khẳng định rằng trên người hắn đang ẩn chứa một số bí mật, còn cô pha chế đã nói, công thức thuốc lá mà cô pha chế có nguồn gốc từ người Maya, dùng để giao tiếp với thần linh, Trương Hằng đã tháo hết những đạo cụ khác trên người, chỉ giữ lại bốn món bộ Bóng tối, lẽ ra khi hắn hít vào khói thuốc thì người giao tiếp với hắn cũng phải là chủ nhân ban đầu của bốn món bộ Bóng tối này.
Nhưng sự thật là loại thuốc lá đó không giúp hắn liên lạc được với chủ nhân ban đầu của bộ Bóng tối, ngược lại dường như lại vô tình giúp hắn mở ra một phong ấn nào đó trên người, đưa hắn trở về giấc mơ kỳ lạ trước đó mà hắn còn chưa kịp khám phá.
Trương Hằng không biết nguyên nhân gây ra sự cố này là gì, có lẽ là sức mạnh mà chủ nhân ban đầu của bộ Bóng tối để lại quá yếu so với bí mật trên người hắn, có lẽ là sau chuyện trên sân thượng, cơ thể hắn lại xảy ra một số thay đổi mà không thể quan sát bằng mắt thường, hoặc là một số nguyên nhân khác không ai biết, tóm lại thì sự việc đã đến nước này, đối với hắn mà nói kết quả này cũng không tệ lắm, dù sao thì so với việc kế thừa một phần nhỏ sức mạnh trong bộ Bóng tối, việc làm rõ bí mật trên người hắn rõ ràng được ưu tiên hơn.
Trước đây có thể thử lại sau nhưng sau này lại không có quy luật nào cả, hơn nữa Trương Hằng còn để ý thấy, mặc dù đã trở lại giấc mơ kỳ lạ này nhưng lần này bộ Bóng tối trên người hắn vẫn còn, không biến mất cùng với những đạo cụ khác, vì vậy thành thật mà nói Trương Hằng cũng không rõ mình đang ở trong quá trình đánh giá của bộ Bóng tối hay là trong giấc mơ trước đó.
Chỉ mất nửa phút để sắp xếp lại hoàn cảnh của mình, Trương Hằng quyết định đến thì an phận, tiếp tục việc mình chưa hoàn thành trước đó - khám phá thị trấn nhỏ đầy u ám và điềm gở này.
Bởi vì nơi này rất có thể liên quan đến thân thế của hắn.
Hắn đi dọc theo phố, không khí khắp nơi đều là mùi tanh của cá khiến người ta buồn nôn, những ngôi nhà xuống cấp nghiêm trọng nằm san sát hai bên đường, một số thậm chí đã sụp đổ, mọi thứ ở đây trông đều đổ nát và mục nát.
Nhưng Trương Hằng để ý thấy không giống lần trước, lần này trên phố rõ ràng có nhiều người hơn.
Mặc dù so với những ngôi nhà ở đây vẫn ít đến đáng thương nhưng ít nhất không còn tình trạng đi ra ngoài một dặm mà không thấy bóng người, tuy nhiên rất khó để nói rằng sự xuất hiện của những cư dân này cuối cùng là khiến tình hình trở nên tốt hơn hay tệ hơn.
Mặc dù một số cư dân thực sự trông chẳng khác gì người bình thường nhưng đây chỉ là số ít, hơn nữa hầu hết đều là thanh niên, còn những người lớn tuổi thì giống như bị một lời nguyền khủng khiếp nào đó, khiến họ trông vô cùng dị dạng và xấu xí, giống như ông già mà Trương Hằng gặp trước đó, có vầng trán hẹp kỳ lạ, mũi tẹt, mắt lồi, da đóng vảy và nếp nhăn, đồng thời mang lại cho người ta cảm giác kỳ lạ nhớp nháp, giống như quái vật do ếch và cá giao phối sinh ra.