Giết Triệu Quyền thế nào?
"Đại nhân, ngài hỏi cái này có hơi thừa rồi."
"Ồ, ngài hỏi ta thẩm vấn hắn thế nào sao? Ta sai người trói hắn lại rồi đuổi hết người đi, đem đủ loại hình cụ tới dùng trên người hắn một lượt."
“Nói cho hắn biết về thế cục tất yếu suy vong của Phụ Quốc Công, sau đó hỏi hắn có muốn nhận lại đầu của con trai mình không, dù sao hắn vẫn luôn chấp niệm với việc Triệu Thanh Trực không được toàn thây.”
"Ừm, chỉ có vậy thôi, ta nhận tội, ta chịu tội, ta nguyện chịu tội chém đầu cùng Phụ Quốc Công."
Quan thẩm vấn thấy ta nắm chắc phần thắng, chết không hối cải, giận dữ quát: "Ngươi khiến Thiếu khanh tố giác Phụ Quốc Công, không sợ hắn nể tình cha con mà trừ khử ngươi sao!"
Ta cười nhạt: "Đại nhân, còn nhớ Hứa thái phó Hứa Niên chứ?"
Viên quan thẩm vấn nhất thời nghẹn họng.
34
“Trong đám công tử thế gia đồng trang lứa, Kỳ Nghiên tựa hạc giữa bầy gà, lại là kẻ cố chấp có một không hai.”
Hắn coi 《Tống Luật》 như khuôn vàng thước ngọc, không cho phép ai được phép sửa đổi dù chỉ một ly.
Kỳ Nghiên đỗ Trạng nguyên, Bệ hạ vốn định triệu thẳng vào Xu Mật Viện, nhưng đến khi bổ nhiệm, Kỳ Nghiên lại mắc phải một cái bẫy. Từ đó, phạm phải một sai lầm không thể gọi là sai lầm.
"Hứa thái phó từng là dạy dỗ Đế vương, cả đời công tích vô số, Kỳ Nghiên cũng từng chịu giáo huấn dưới trướng.”
"Gần đất xa trời, lúc về hưu lại bị cách chức, đánh hai mươi gậy, gãy đi một chân."
“Mà nguyên nhân ông bị phạt là vì ông tiến cử người tài vào triều, lại nhận một túi trà do người ta tự tay sao.”
"Phụ thân của đệ tử ông sớm qua đời, trong nhà vô cùng nghèo khó, mẹ hắn lấy việc hái trà làm kế sinh nhai."
Hứa thái phó yêu trà, đệ tử của ông lại tôn sư trọng đạo. Túi trà đó được Hứa thái phó dùng để đãi khách, được người ta khen là ngon. Hứa thái phó thuận miệng tiến cử, khiến quan viên trong triều tranh nhau mua về, giải quyết khó khăn cho nhà đệ tử.
Nhưng hành động này nếu xét theo luật pháp, lại có chút không thỏa đáng. Chuyện nhỏ này bị người ta cố ý đưa đến trước mặt Kỳ Nghiên, ý là muốn khiêu khích xem kịch vui. Xem thử với người luôn tuân thủ quy củ như Kỳ Nghiên, rốt cuộc là ân sư nặng, hay luật pháp nặng hơn.
Cuối cùng…
"Cuối cùng, Hứa thái phó vướng vào vạ cuối đời, bao năm lao lực đổ sông đổ biển.”
"Bệ hạ không muốn so đo, cũng từng ám chỉ Kỳ Nghiên chuyện lớn hóa nhỏ, chừa lại chút tình người.”
"Nhưng Kỳ Nghiên thà chịu tiếng xấu vong ân bội nghĩa, bị đuổi đến Đại Lý Tự, cũng không chịu đồng ý."
Ta thong dong nhìn quan thẩm vấn.
"Cho nên không cần lo lắng, luật pháp là trên hết, Kỳ Nghiên sẽ không oan uổng bất kỳ người tốt nào…”
"Cũng tuyệt đối không bỏ qua bất kỳ kẻ có tội nào."
35
Sau khi nhận tội, ta ngồi ngay ngắn trong ngục, mặc cho Kỳ Nghiên đã có bài học trước đó, thay hết ngục tốt một lượt, bảo vệ ta nghiêm ngặt.
Vụ án này phức tạp rối rắm. Nhưng cũng bị Kỳ Nghiên điều tra rõ ngọn ngành trong thời gian ngắn .
Khi đối chất trên điện Kim Loan, Kỳ Minh Hiền không còn vẻ nhàn nhã cao cao tại thượng, hai mắt như muốn nứt ra: "Ta nên giết ngươi!”
"Ta không nên giữ lại ngươi!"
Ta cười nhạo: "Nói như mình lương thiện lắm, là ông muốn giữ ta lại sao?”
"Là ta ở bên cạnh Kỳ Nghiên nên mới trốn được êm xuôi, ông không ra tay được cũng không thèm để ý đến ta mà thôi.”
"Thế nào, hai con chó dữ kia của ông, chẳng phải đều chết trong tay ta sao, tức giận không hả?"
Chứng cứ xác thực, Kỳ Nghiên tránh mặt trong lần đối chất này, chỉ để lại Mộc Bạch ở bên cạnh trông nom. Mộc Bạch thấy bộ dạng miệng lưỡi sắc bén của ta, lúc thì muốn cười lúc lại mang vẻ mặt phức tạp, nhỏ giọng nói.
"Khương Tử cô nương, trước kia sao không phát hiện, cô lại sắc sảo như vậy…"
Ta cười cười: "A tỷ ta bảo ta làm rắn độc, ngươi xem, ta đã bắt được con mồi rồi, còn giả vờ yếu đuối làm gì?"
Mộc Bạch muốn nói lại thôi: "Không phải a tỷ cô không tốt với cô sao, vì sao lại nghe lời nàng ta như vậy?"
"Lời của a tỷ với ta như 《Tống Luật》đối với Kỳ Nghiên vậy, chưa từng đảo lộn."
Là lời sấm truyền, là chân lý.
Ngươi xem, nàng nói muốn ta chết trong tay nàng. Chẳng phải là chết trong tay nàng rồi sao?