Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1197


Bất quá điều kiện tiên quyết là, cả hai có thể hợp nhất thành công.

Đã lấy được sự ủng hộ của năng lượng cuồng mãnh trong Vạn Kiếp Lôi Trì, tinh quang của Đại Tinh Túc Cung đã ngưng tụ thành từng đạo tinh quang tinh thể, ở dưới tình huống như vậy, cho dù là Vu Cổ Hậu này muốn công kích cũng là một chuyện thập phần khó khăn, muốn chạy trốn, cũng không thể nào, tuy rằng không gian của Lôi Đế hành cung đã bị tan vỡ, hắn có thể tùy thời chạy trốn vào trong hư không, nhưng lấy trạng thái hiện giờ của hắn, coi như trốn vào hư không, cũng chạy không thoát khỏi sự đuổi giết của Chí Tôn Tiên Khí.

Đại Tinh Túc Cung hợp nhất với Vạn Kiếp Lôi Trì sẽ kinh khủng cở nào, hắn hết sức rõ ràng, ngay khi hắn cảm thấy có chút bó tay, trong nội tâm đang nghĩ nên ứng phó như thế nào thì dị biến sinh ra.

Một đạo khói đen thập phần đột ngột hiện ra trong không gian này, vậy mà đã phá vỡ tinh quang tinh thể và Lôi Đình đầy trời kia, đánh thẳng tới.

- Hậu gia không cần phải lo lắng, thuộc hạ Vu Cổ Thiên Vạn đến đây tương trợ!

Một đạo thần niệm từ bên trong khói đen, xuyên thấu qua tinh quang tinh thể và Lôi Đình truyền tới.

PHỐC! !

Cơ hồ đồng thời khi thần niệm này bị truyền lại, đoàn khói đen đó rơi xuống tinh thần hoàn, phát ra một tiếng cháo sôi quá mức, ầm ầm, vậy mà thoáng cái ăn mòn hơn phần nữa nhưng tinh thần cái này tiếp cái khác kia, thiếu một ít đã bị đoạn thất lạc rồi.

- Thiên Ma Thực Thần!

Chứng kiến cục diện quỷ dị này, Vạn Kiếp Lôi Trì và Ngọc Thái Hư đều cả kinh, tất cả đều đã minh bạch vừa rồi xảy ra chuyện gì.

Đây là một chiêu sau khi Thái Cổ Ma Đầu hoàn toàn thiêu đốt tánh mạng của mình phát ra. "Thiên Ma Thực Thần" là một chiêu đồng quy vu tận của Thái Cổ Ma Đầu, một chiêu này thi triển ra, cho dù là đối mặt với tu vi mạnh hơn mình mấy giai vị, cũng sẽ tạo thành cho đối phương cự đại phiền toái, thậm chí trọng thương địch thủ, Tinh thần hoàn tuy rằng đã là cấp bậc Tiên Khí, nhưng dưới một chiêu này, cũng bất lực, thoáng cái nhận lấy trọng thương.

Gia hỏa tự xưng là Vạn Cổ Thiên Vạn này không biết từ nơi nào chui ra, vừa xuất hiện đã dùng một chiêu này, hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của bọn hắn, Tinh thần hoàn mỗi lần bị trọng thương, Ngọc Thái Hư bên này thì phiền toái, năng lượng Vạn Kiếp Lôi Trì đưa tới thoáng cái bị đoạn hơn phân nữa, mà Tinh thần hoàn mới còn chưa tạo thành, cơ hội tốt như vậy, Vu Cổ Hậu sao lại không nắm bắt lấy chứ?

- Tốt, Vu Cổ Thiên Vạn, ta nhớ kỹ ngươi rồi, chờ ta và ngươi thoát thân, ta nhất định sẽ cho ngươi thiên đại chỗ tốt!

So sánh với Ngọc Thái Hư và Vạn Kiếp Lôi Trì, Vu Cổ Hậu này liếc mắt liền nhìn ra chân thân của khói đen, chính là do Ma Thai biến thành, trong nội tâm cuồng hỉ, tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, phẫn nộ quát một tiếng, đôi đại thủ tử sắc đồng thời giơ lên, Yên vân màu tím lượn lờ dưới đầu ngón tay của hắn.

- Thiên Ma Thực Thần, Ma Bá Thái Cổ!

Chỉ thấy song chưởng của hắn một phen, hình cầu màu tím cự đại do song chưởng tạo thành, mãnh liệt thoáng một phát thẳng áp xuống.

- Không tốt!

Chứng kiến hai luồng hình cầu màu tím cự đại kia áp xuống, bên trong Vạn Kiếp Lôi Trì nhấc lên gợn sóng mãnh liệt, một đạo Ngân Quang từ trong lôi trì chui ra ngoài, hóa thành hình người, thay vì nói hắn là hình người, chẳng bằng nói hắn là một Thiên Lôi vô cùng cường tráng thì đúng hơn, đây chính là khí linh của Vạn Kiếp Lôi Trì, thoáng cái liền chui vào trong Đại Tinh Túc Cung.

- Cửu Thiên Lôi Đình, nghe ta hiệu lệnh, cấp cấp như luật lệnh! !

Đồng thời khi Tiểu khí linh chui vào trong Đại Tinh Túc Cung, gầm lên, theo một tiếng gầm lên này của hắn, từng đạo tinh quang lại một lần nữa kết làm tinh thể, mãnh liệt đụng vào hai luồng hình cầu màu tím kia.

Oanh! ! ! !

Không gian chấn động, nghiền nát, Lôi Đình Phong Bạo và Tinh quang Phong Bạo vô tận cuốn lên ở khắp mọi nơi, trong Lôi Đình Phong Bạo và Tinh quang Phong Bạo, còn kẹp lấy một tia yên khí màu tím, những yên khí màu tím này quỷ dị vô cùng, đến mức, chỉ cần là vật chất chúng đụng phải, tất cả đều bị ăn mòn thành không, hết thảy hết thảy đều biến mất vô tung vô ảnh, so với Vạn Độc Phiên của Chu Báo không kém bao nhiêu, thậm chí còn có khi còn hơn nữa.

Đại Tinh Túc Cung bị lực lượng cường đại liên tiếp chấn lui về sau, liên tiếp lui xa mấy trăm dặm, tinh quang tinh thể hiện ra một đạo vết rạn, thoáng như tùy thời đều có thể vỡ ra vậy, mà Vu Cổ Hậu cũng không khá hơn chút nào, khuôn mặt vốn tử khí dạt dào đã trắng bạch rất nhiều, trong Huyết Quang hai mắt cũng mờ đi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Trong Đại Tinh Túc Cung, cả người Ngọc Thái Hư đều úp sấp trên mặt đất, thoáng như bị một cổ lực cự lớn đè ép, thất khiếu đều phún ra một chút vết máu, một đôi mắt cũng biến màu đỏ bừng, trong vòng đỏ bừng này, còn mang theo vẻ hưng phấn vô cùng.

Một kích này, nhìn như lưỡng bại câu thương, nhưng vẫn là Đại Tinh Túc Cung chiếm được thượng phong.

- Lôi Trì tiền bối, chúng ta tiếp tục hợp làm một thể, hảo hảo giải quyết hắn!

Cưỡng ép thúc dục pháp lực trong thể nội, Ngọc Thái Hư mãnh liệt đứng lên từ mặt đấu, bỏ qua thương thế toàn thân, hưng phấn kêu lên.

- Tốt, giải quyết hắn!

Tinh thần hoàn mới hình thành bên trong tinh quang, đã bắt đầu chính thức hợp nhất với Vạn Kiếp Lôi Trì, vừa lúc đó, trong mắt Vu Cổ Hậu kia hiện lên một tia cực độ dữ tợn, vô số huyết vụ màu tím từ trong lỗ chân lông trên thân thể hắn xuất ra ngoài, tạo thành một tầng đám sương nhàn nhạt, một đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Đại Tinh Túc Cung, thoáng như muốn dùng ánh mắt giết chết nó vậy.

- Cẩn thận, hắn muốn liều mạng rồi, nhanh, Tinh thần diệt thế quang!

Khí linh của Vạn Kiếp Lôi Trì chứng kiến tình hình này liền cả kinh, rống to một tiếng, tinh quang của Đại Tinh Túc Cung lại một lần nữa ngưng tụ, Tinh thần diệt thế quang cơ hồ trong nháy mắt phóng ra ngoài, Tinh thần diệt thế quang lúc này so với Tinh thần diệt thế quang phá vỡ Đại Ngũ Hành luyện giới lôi trận còn muốn rộng, còn muốn ngưng thực, còn mạnh hơn nhiều.

Đồng thời khi Tinh thần diệt thế quang bắn ra, động tác của Vu Cổ Hậu cũng đã bắt đầu, hai tay của hắn ôm trước người, tập trung toàn bộ sương mù tím phun ra từ trên người mình lại một chỗ, pháp lực, huyết khí, tinh phách quán chú vào trong, sau đó sương mù tím vốn hình tròn bắt đầu kéo dài, vậy mà biến thành một cây xà mâu tử kim sắc. Xà mâu tử kim sắc này toàn thân đều có được một loại đường vân hình thành tự nhiên huyền diệu khó giải thích, mũi thương sắc bén, thoáng như răng nanh Thái Cổ Hung Thú, mà ở phần đuôi của mũi thương, vậy mà sinh ra hai cái tử dực nho nhỏ, tạo hình kỳ cổ, chất phác, lộ ra một loại áp lực vô biên.

- Thí Thần Thương, là Thí Thần Thương! ! !

Nhìn thấy chuôi xà mâu màu tím này hiện ra, khí linh của Vạn Kiếp Lôi Trì không khỏi gầm nhẹ một tiếng, sau đó, Thí Thần Thương và Tinh thần diệt thế quang lại lần nữa đụng vào một chỗ.

Rầm rầm rầm rầm rầm rầm --

Va chạm lần này, so với lần trước càng mãnh liệt, tinh quang tinh thể hoàn chung quanh Đại Tinh Túc Cung hoàn toàn đổ vỡ, cả tòa Đại Tinh Túc Cung cũng bắn ngược lại, tinh quang nhịp đập lóe lên, tản ra một loại khí tức cuồng bạo, thoáng như tùy thời có thể bạo liệt vậy.

Không gian giữa Đại Tinh Túc Cung và Vu Cổ Hậu cũng bị phá hư, vô luận là tinh quang đầy trời, hay là Lôi Đình cuồng bạo, tất cả đều biến mất trong nháy mắt, bị hút vào trong tinh không vô tận.

Không gian vô cùng kiên cố của Lôi Đế hành cung tại thời khắc này, thương tích đầy mình, thậm chí, ngay cả tốc độ chữa trị cũng trở nên chậm chạp.

Bộ dáng Vu Cổ Hậu thập phần thê lương, thân hình vốn hùng tráng đã bắt đầu héo rút, hai tay và chân trái đã biến mất, chỉ còn lại một nửa thân hình, bồng bềnh ở trên hư không, cùng Lôi Đế hành cung giao giới phía dưới, nếu như không phải bên trong cặp mắt của hắn còn chớp lên ánh sáng màu đỏ thì Ngọc Thái Hư và khí linh của Vạn Kiếp Lôi Trì nhất định sẽ cho rằng vị Thái Cổ Ma Đầu này đã vẫn lạc rồi.

Song phương đều nhận lấy trọng thương, đều vô lực tái chiến, đều đang thở dốc, đều đang nghỉ ngơi lấy lại sức, lúc này đây, ưu thế của Đại Tinh Túc Cung càng thêm rõ ràng.

Đã không có Vu Cổ Hậu đối nghịch, sự kết hợp của Vạn Kiếp Lôi Trì và Đại Tinh Túc Cung dị thường thuận lợi, trong thời gian ngắn ngủi, vậy mà đã dung hợp chín thành, lập tức muốn hợp hai làm một, Vu Cổ Hậu lúc này vô lực ngăn cản, một chút suy nghĩ, không tiếp tục cố kỵ nữa, mãnh liệt uốn éo nửa thân hình tàn tạ mãnh liệt chui vào vô tận hư không, hắn biết, một khi cái Đại Tinh Túc Cung kia khôi phục được chút nguyên khí, như vậy tất nhiên sẽ buông hết thảy để đối phó với mình, hiện giờ hắn có thể làm chỉ là chạy trốn thôi, tuy rằng không nhất định có thể trốn được, nhưng đây là lựa chọn tốt nhất.

- Muốn chạy, không dễ như vậy đâu, đuổi theo, đi lên cho ta!

Chứng kiến Vu Cổ Hậu muốn chạy, Ngọc Thái Hư và Vạn Kiếp Lôi Trì làm sao có thể buông tha hắn, dưới sự tu bổ của năng lượng gần như vô tận của Vạn Kiếp Lôi Trì, Đại Tinh Túc Cung lại một lần nữa mở ra, đuổi tới Vu Cổ Hậu đang đào tẩu.

- Đại Tinh Túc Cung của Bắc Đẩu, Thái Cổ Ma Đầu cấp Phong Hầu, thật sự có ý tứ!

Ngay khi song phương một đuổi một chạy, một thanh âm cổ xưa từ trong hư không truyền tới.

Sóng lớn đầy trời lăng không hiện ra trong hư không, hoàn toàn cuốn thân hình mười vạn trượng của song phương vào trong, phóng mắt nhìn lại, trong tầm mắt, hư không đã sớm bị nước biển này nhồi vào, đúng là một mảnh đại dương mênh mông.

- Vô biên Hải Vực, là Hải Vực Thiên Hoàng!

- Thương Hải Đại Đế! ! !

Ngọc Thái Hư và Lôi Trì khí linh đồng thời kinh hô lên.

Thiên Hoàng của vùng biển!

Thương Hải Niên Dạ Đế!

Bất luận là một chữ gì của hắn, đều có sức chấn nhiếp mọi người trong thiên hạ.

Thương Hải Niên Dạ Đế, là một trong Thượng Cổ Cửu Thập Cửu Đế, danh chấn vạn giới, trấn áp vô số tinh vực, là Thiên Hoàng của vùng biển, trong thời đại hiện giờ, chỉ là một truyền thuyết, là một thần long thấy đầu không thấy đuôi, tất cả mọi người biết rõ hắn là Vương của Vô Tận Hải Vực, nhưng không có ai biết rõ thực lực chân chính, thân phận chân chính của hắn, trên thực tế, sau thời Thượng Cổ, sau khi hình thành phân cách của vùng biển và Thất Thần Vực, đã không còn ai biết rõ thực lực chân chính, bộ mặt thật sự của Thiên Hoàng, cũng không ai nhìn thấy, thậm chí còn chưa từng nghe nói vị Thiên Hoàng vùng biển này ra tay lần nào.

Không nghĩ tới hôm nay, thời điểm Chí Tôn tiên khí Tinh Túc Cung và Thái Cổ ma đầu đánh lưỡng bại câu thương, hắn mới ra tay.

Vừa ra tay, đã cuốn song phương vào bên trong Vô Tận Hải Vực, dù là Thái Cổ ma đầu hay Tinh Túc Cung, có thực lực mạnh mẽ, nhưng khi ở trong nước, thực lực toàn thân không có đất dụng võ.

- Thương Hải Niên Dạ Đế, ta với ngươi nước sông không phạm nước giếng, ngươi cần gì phải khó xử ta chứ?

Sắc mặt Thái Cổ ma đầu trầm xuống, kéo tấm thân tàn quát lên.

- Ngươi là hậu nhân của Thái Cổ ma đầu, cũng là kẻ địch vốn có của Thiên Giới chúng ta, ta không làm khó ngươi thì làm khó ai bây giờ?

- Ngươi khó xử ta sao? Ta bị trấn áp một trăm vạn năm, cũng không muốn lại bị trấn áp một trăm vạn năm nữa, Thương Hải Niên Dạ Đế, hôm nay ngươi thả ta ra, ta thề vĩnh viễn không bước vào Thiên Giới một bước, nếu không, sẽ bị ngọc thạch câu phần, tuy ta bị trấn áp một trấn áp một trăm vạn năm, thực lực không còn bao nhiêu, nhưng ngươi muốn bắt sống ta, khó khăn rất lớn.

- Cũng tốt, ngươi là thù gia của Bắc Đẩu và Lôi Đế tử, không có quan hệ gì tới ta, ta thả ngươi cũng không sao!

Thương Hải Niên Dạ Đế làm ra vẻ dễ nói chuyện.

- Nhưng ngươi phải phát hạ Tâm Ma Niên Dạ Thệ, trọn đời không được cùng Thiên Giới ta là địch.

- Đó là tự nhiên...

Thái Cổ ma đầu này thống khoái mà đáp ứng, lập tức phát hạ Tâm Ma Niên Dạ Thệ, chỉ thấy sau khi thề xong, hắn liền phá vỡ hư không và chui vào, biến mất trong vô tận hư không.

- Thương Hải Niên Dạ Đế ngươi không thể thả hắn đi, hắn...

- Chuyện ta làm, còn chưa tới phiên một tiểu khí linh như ngươi xen vào!

Thương Hải Niên Dạ Đế cắt ngang lời nói của khí linh vạn kiếp lôi trì, chỉ thấy sóng biển đầy trời hợp lại, ngưng tụ thành vô số thủy tiễn, mạnh mẽ vọt tới Niên Dạ Tinh Túc Cung.

Nhìn thì thấy thủy tiễn này rất bình thường, nhưng uy lực của nó lại làm cho người ta sợ hãi, mỗi một thủy tiễn nhỏ như tú hoa châm lại truyền ra lực phá hoại tương đương với Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm của Chu Báo.

- Ba ba ba ba ba ba!

Vô số âm thanh va đập vang lên, tinh quang chung quanh Niên Dạ Tinh Túc Cung hoàn toàn ảm đạm xuống, không còn phát ra hào quang, trong thời gian ngắn, cái Niên Dạ Tinh Túc Cung này bị phá thành vô số mãnh nhỏ, mặc dù có năng lượng của vạn kiếp lôi trì trợ giúp, nhưng bởi vì không đủ thời gian chữa trị, mà lộ ra bộ dáng lung lay sắp đổ.

- Hải Vực Thiên Hoàng, chẳng lẽ ngươi quên minh ước với Thất Thần Vực năm xưa rồi sao?

- Ha ha ha ha, ngươi là đồ tiểu bối, nhưng cũng có chút thú vị a, nhưng không ngờ lúc này lại lôi minh ước ra, minh ước chỉ quy định song phương không được xâm phạm lẫn nhau, lúc này các ngươi chạy từ Thất Thần Vực tới vùng biển này gây sự, hơn nữa còn bắt thủ hạ của ta, ngươi cho rằng bằng vào cái minh ước bỏ đi kia mà ước thúc được ta sao?

Bình Luận (0)
Comment