Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1198


Thương Hải Niên Dạ Đế cuồng tiếu, bỗng nhiên thủy tiễn biến mất và hóa thành dòng nước chảy xiết, đem Niên Dạ Tinh Túc Cung vây vào, thế còn chưa tính, vừa rồi những những thủy tiễn nho nhỏ kia đã tạo thành thương tổn cực lớn không thể thừa nhận đối với Niên Dạ Tinh Túc Cung, tuy vòng bảo hộ tinh quang xung quanh Niên Dạ Tinh Túc Cung cũng mở ra vô số lỗ nhỏ trên tinh quang, mà tinh quang cũng không thể chữa trị những lỗ nhỏ này, lúc này Niên Dạ Tinh Túc Cung bị sóng dữ xoáy lên, dòng nước theo những lỗ nhỏ này chảy vào bên trong Niên Dạ Tinh Túc Cung, mà dòng nước này bao phủ lấy tinh thần của Niên Dạ Tinh Túc Cung.

- Không xong, lúc này Thương Hải Niên Dạ Đế thật sự động thủ thì chúng ta không thể là đối thủ hắn.

Cảm thấy chuyện này không ổn, khí linh của vạn kiếp lôi trì kêu lên.

- Ngọc Thái Hư, ta lập tức rót Huyền Lôi Chi Lực vào Niên Dạ Tinh Túc Cung, ngươi thúc dục Niên Dạ Tinh Túc Cung, đánh ra Toái Hư Pháo mạnh nhất của nó, đánh vào vùng biển này, nhưng rốt cuộc có thể thoát ra khỏi vùng biển này hay không, phải nhìn tạo hóa a.

- Cái gì, ngươi điên rồi, những lời như vậy cũng nói được, Niên Dạ Tinh Túc Cung sẽ bị hủy a,

Ngọc Thái Hư kêu lên.

- Dùng lực lượng hiện tại của Niên Dạ Tinh Túc Cung, căn bản không cách nào thừa nhận lực cắn trả của Toái Hư Pháo, đánh ra Toái Hư Pháo, cả Niên Dạ Tinh Túc Cung sẽ sụp đổ.

- Không còn lựa chọn khác, ta sẽ hết sức bảo vệ Niên Dạ Tinh Túc Cung, không cho nó sụp đổ, nếu không, bị lực lượng của Thương Hải rót vào, chúng ta không có một chút cơ hội trốn thoát.

Khí linh của vạn kiếp lôi trì tồn tại từ thời Thượng Cổ tới nay, đương nhiên cũng biết rõ Thương Hải Niên Dạ Đế trong Thượng Cổ Cửu Thập Cửu Đế đáng sợ như thế nào, lực lượng của Thương Hải Niên Dạ Đế, cũng không phải là một kiện Quân Thiên tiên khí như nó và một kiện Chí Tôn tiên khí bị tổn hại có thể so sánh, lại nói, Thương Hải Niên Dạ Đế cũng có Chí Tôn tiên khí của hắn, hắn không lấy ra sử dụng mà thôi.

- Không nên giãy dụa, vạn kiếp lôi trì, ha ha, ta cũng có thu thập vạn kiếp lôi trì, nhưng đều là Thái Hạo tiên khí, không thể ngờ là hiện giờ lại có được một kiện Quân Thiên tiên khí vạn kiếp lôi trì a, chắc có lẽ Lôi Đế cuối cùng cũng lĩnh ngộ được huyền bí của Sinh Tử Vô Thường rồi, mà ta thu phục ngươi, ta muốn nhìn xem ngươi có lực lượng gì để chống lại lực lượng Niên Dạ của ta.

Khi đang nói chuyện, chỉ thấy Vô Tận Hải Vực ngưng tụ mãnh liệt, nước biển rót vào Niên Dạ Tinh Túc Cung giống như có được sự sống, hóa thành từng sợi tơ, nhanh chóng lao tới trói khí linh.

- Thương Hải Niên Dạ Đế, nếu như ngươi cho rằng bằng chút thủ đoạn này có thể thu phục ta, thì Niên Dạ ngươi thật sự sai rồi.

Khí linh phát ra từng đạo điện quang hắc sắc, vờn quanh thân thể của mình, đồng thời rống giận.

- Ngọc Thái Hư, còn không ra tay, nếu không chúng ta đều không đi được.

Ngọc Thái Hư lúc này đã sớm không còn phong phạm của Linh Tiêu Điện Điện Chủ, sắc mặt trắng bệch, nghiến răng nghiến lợi, tóc tai bù xù, nửa khom người, hai tay đặt lên huyền tinh khống chế tiên khí.

- Chư Thiên Vạn Giới, Tinh Quang Hội Tụ, Phá Toái Hư Không!

Ngọc Thái Hư hung hăng rống giận, khống chế huyền tinh giải phóng tinh quang, Niên Dạ Tinh Túc Cung bắt đầu trở mình, từng đợt tinh quang cuồn cuộn, cuối cùng hội tụ trên đỉnh của Niên Dạ Tinh Túc Cung, hình thành một đạo hồng sắc quang đoàn rất nhỏ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

- Toái Hư Pháo, phá cho ta!

Trong tiếng rống giận, hồng sắc quang đoàn phun ra thật mạnh, hồng sắc quang đoàn kéo lê một đường cong trong hư không, đem hải dương chung quanh xé thành một đạo đường hầm không gian ngăm đen, cùng lúc đó, mà khí linh của vạn kiếp lôi trì quát một tiếng, lôi điện hình thành chung quanh thân thể của nó một quả cầu tia chớp màu đen, nổ bung bên trong Niên Dạ Tinh Túc Cung.

Mà vụ nổ này, tia chớp đã nổ tung toàn bộ nước biển chảy cổ quái chảy vào bên trong Niên Dạ Tinh Túc Cung, rốt cuộc cũng không có hình thành uy hiếp gì tới khí linh cả, chỉ thấy tinh quang chung quanh Niên Dạ Tinh Túc Cung áp súc lại, cấp tốc chui vào thông đạo hư không mà Toái Hư Pháo bắn nát, biến mất trong hư không mênh mông.

- Niên Dạ Đế, vì sao lại thả bọn chúng rời đi.

Bên trong Vô Tận Hải Vực, một chỗ tồn tại thần bí, một gã nam tử rất trẻ tuổi mặc lục bào ngồi trên một tảng đá màu đen, từ từ vuốt khối ngọc thạch phỉ thúy trong tay, mà ở bên cạnh hắn, là một khuôn mặt cực già, thân hình khô gầy, là một lão đầu tử vác trên lưng cái mai rùa màu đen cực nặng, bộ dáng của lão đầu tử này, hoàn toàn giống hệt quy thừa tướng trong phim hoạt hình Tây Du Ký của Chu Báo ở kiếp trước, mà ở khóe miệng có hai chòm râu linh động lên xuống, tròng mắt bóng bẩy, cực kỳ buồn cười.

- Ta cảm nhận được khí tức của Bích Lạc.

- Bích Lạc? Bích Lạc Đại Đế?

Lão đầu tử này cả kinh thật mạnh, trong mắt bắn ra hào quang cực kỳ hoảng sợ.

- Niên Dạ Đế, ngài xác định...

- Ta tuy xác định...

Nam tử mặc lục bào chính là Thiên Hoàng, cũng chính là Thương Hải Niên Dạ Đế thời Thượng Cổ, mà vị trí của bọn họ đang ngồi là một không gian chật hẹp, chính là một cái động quật dưới đáy biển không tới ba mươi mét vuông, động quật này không có nước, không khí thập phần vẩn đục, vừa nhìn là biết vô số năm nay không có thông khí, linh khí cũng mỏng manh tới đáng thương, mà ở phía trước hòn đá đen mà nam tử mặc lục bào ngồi, có một đường nhỏ, mà kế đường nhỏ là ao nhỏ, đường kính không tới mười mét vuông, đá đen, ao nước, hai người, linh khí không sạch sẽ, đây chính là cấu thành của cái động quật này.

- Bích Lạc là bạn tốt của ta, ta cũng biết năm đó hắn có một ít tâm tư xảo diệu, nhưng chỉ là từ đó tới nay ta cho rằng hắn đã chết, không thể ngờ là hắn vẫn còn sống, ít nhất, hắn vẫn còn hi vọng sống sót.

Nam tử mặc lục bào cười nhạt.

- Có lẽ cơ hội của hắn còn lớn hơn ta nhiều, sẽ không giống như ta bị nhốt trong cái động quật này, đã như vậy, thì sao ta không đem cơ hội này nhường cho hắn chứ.

- Ý ngài là...

- Cho dù ta đạt được vạn kiếp lôi trì kia thì có thể thế nào chứ, trừ việc trong tay nhiều ra một món đồ chơi ra, còn không bằng thuận nước đẩy thuyền, chẳng lẽ ta có thể mượn lực lượng của nó để thoát khốn mà ra sao?

Nam tử mặc lục bào cười lạnh.

- Chỉ là một kiện Quân Thiên tiên khí thì bỏ đi, cũng không cách nào giúp ta đánh vỡ trói buộc.

- Thế nhưng mà ít nhất có thể gia tăng ngài lực lượng!

Bình Luận (0)
Comment