Thông Thiên Đại Thánh

Chương 636


- Ai, không ngờ gia hỏa này có thực lực cao như vậy.

Biểu hiện của quái thú này, làm cho Tiểu Báo Tử liên tưởng tới Địa Sát Hỏa Kỳ Lân trong Địa Tâm Hỏa Mạch. Con Địa Sát Hỏa Kỳ Lân có thực lực phi thường khủng bố, đạt tới Thông Huyền Bí Cảnh, nhưng bởi vì không có kinh nghiệm chiến đấu, chỉ hiểu được một ít kỹ xảo nguyên thủy. Cho nên mới phải bị Tiểu Báo Tử đánh trọng thương, đạt được thiên đại chỗ tốt, kinh nghiệm chiến đấu của đầu quái thú này cao hơn Địa Sát Hỏa Kỳ Lân một chút, có lẽ đã trải qua chiến đấu trên hòn đảo này, nhưng cũng có hạn, bởi vì nó chưa từng gặp qua kiếm chiêu trải qua thiên chuy bách luyện của tuyệt thế kiếm khách được, căn bản không biết nên ngăn cản thế nào, cho nên không qua bao lâu, toàn thân có vết thương chồng chất, chỉ có thể chống đỡ mà không thể hoàn thủ.

Chỉ thấy lôi điện toàn thân của nó loạn bạo, cho dù tốc độ vung ba cái đuôi của nó không thể nhìn thấy bóng dáng, nhưng cho dù nó có làm cái gì cũng không thể làm cho Bích Du Kiếm bị tổn thương, mà Bích Diễm Âm Lôi không ngừng nổ tung làm cho Bích Du Kiếm sử dụng Thanh Ngọc Kiền Nguyên Cương bổ sung năng lượng.

Khiến Tiểu Báo Tử càng đánh càng thuận tay. Rốt cục, sau đó có một đạo kiếm ngân vang lên, Bích Du Kiếm phá vỡ bích quang hộ thân của quái thú, chém lên người nó.

Cho dù toàn thân quái thú cứng như mình đồng da sắt, bị Bích Du Kiếm chém một kiếm cũng không chịu nổi, huống chi trong thời gian ngắn nó bị chém tới mười bảy mười tám kiếm.

Trên người của nó xuất hiện mấy miệng vết thương sâu thấy xương, máu chảy không ngừng, Thanh Ngọc Kiền Nguyên Cương khí cũng xông đi lên, Bích Du Kiếm Thanh Ngọc Kiền Nguyên Cương dẫn động Cửu Thiên Lôi Sát luyện thành, có thể nói nó là cương khí Lôi thuộc tính có phẩm chất cao nhất thiên hạ, so với Lôi thuộc tình bình thường mạnh hơn gấp trăm lần, mà Thanh Ngọc Kiền Nguyên Cương khí vô khổng bất nhập, vừa chạm vào máu của con quái thú, liền nổ bung ra, lôi sát theo miệng vết thương xâm nhập vào trong thân thể, khiến nó gào thét không ngừng!

Cương khí màu xanh chớp động, ẩn ẩn có sấm sét, Bích Du Kiếm nhanh như điện, thế như bôn lôi, áp chế con quái thú đến mức nó không còn cơ hội phản kháng.

- Yếu a, đúng là yếu quá, cho dù có một thân tu vi, nhưng lại không biết cách phát huy, đúng là không còn ý nghĩa.

Tiểu Báo Tử đứng ở bên ngoài động lộ ra thần sắc không hứng thú, thở dài.

Mà đối với thái độ nhàm chán thở dài của Tiểu Báo Tử, đó là thái độ mèo khóc chuột, trong lòng Thanh Linh thầm hừ một tiếng thật dài, nếu như hắn có hình thể của riêng mình, chắc hiện tại hắn đã nhíu mày.

Bi ai, con yêu thú này quá bi ai!

- Những con yêu thú này đều sinh trưởng trong cái Bích Lạc bí cảnh này, dù có nguyên khí vô cùng, làm cho thực lực của chúng nó vô cùng cường đại, nhưng không có người nào dạy chúng phương pháp tu luyện, bọn chúng chỉ có thể tu luyện theo bản năng, thu nạp nguyên khí, nhưng lại không có phương pháp và kinh nghiệm chiến đấu a, cho nên, bọn chúng chính là con mồi tốt như cho tu sĩ nhân loại. Da lông, nội đan, huyết nhục, cốt cách, còn có yêu nguyên, đều trở thành vật trong tay của nhân loại các ngươi.

Thanh Linh nói ra, trong giọng nói, mang theo ý trào phúng không hề che dấu, giống như đang trào phúng Tiểu Báo Tử. Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vn

- Ta nói, đây không phải do ta làm sai, mà là nó ra tay trước.

- Ta hiểu, ta hiểu!

Thanh Linh nói ra.

- Có lẽ thời đại đã biến đổi rồi, có lẽ đây chính là mục đích lớn nhất của mấy tên sáng tạo ra nó a, trừ thiên tài địa bảo ra. Còn có yêu thú tài nguyên vô cùng vô tận, những con yêu thú trong Bích Lạc bí cảnh này, giống như trạng thái sinh tồn lúc đầu của yêu tộc a.

- Lúc đầu yêu tộc sinh tồn thế nào, là dạng gì?

Bỗng nhiên Tiểu Báo Tử hào hứng.

- Hừ, còn có thể thế nào, yêu tộc chúng ta khác với nhân loại các ngươi, vừa ra đời, linh trí chưa mở, tất cả chỉ bằng vào bản năng, may mắn khai mở linh thức. Nhưng cũng không hiểu thiên phú tu luyện, chỉ có thể mượn bản năng, thổ nạp nhật nguyệt tinh hoa, tích lũy ngày tháng, dành dụm lực lượng, giống như yêu thú trong nơi này, tùy ý để nhân loại các ngươi xâm lược, nhưng bây giờ ngươi đã rõ ràng rồi đấy, tu vi thì bất lực, nhưng lại dựa vào một thanh lợi khí, hơn nữa cộng thêm kỹ xảo cường đại và kiêng nhẫn, đã có thể chém giết được yêu thú có thực lực cao hơn mình, đạt được tất cả của yêu thú, đây cũng là nguyên nhân nhân loại các ngươi thích đi chém giết yêu thú.

Tiểu Báo Tử không có tiếp lời hắn, bởi vì hắn không biết nên nói cái gì, trong lúc này không nên tranh luận mới tốt, dùng câu tục ngữ ở kiếp trước của hắn để giải thích, để lòng tham quyết định cái đầu.

Vấn đề yêu tộc gặp phải, cũng giống như nhân loại, từ xưa đến nay, yêu tộc chia làm hai loại, yêu thú và yêu quái, yêu thú giống như trong nơi này, khai mở linh trí, là dị thú có lực lượng cường đại. Mà yêu quái, được gọi là đại yêu, có được phương pháp tu luyện, bỏ đi thú thân, hóa thành nhân hình.

So với yêu thú, yêu quái có trí tuệ và thực lực không thua gì nhân loại, trên thực tế, thậm chí thời kỳ trước Thượng Cổ, nhân tài trong yêu thú xuất hiện lớp lớp, dựa vào ưu thế tiên thiên, yêu tộc cường đại xuất hiện tầng tầng lớp lớp, các loại công pháp vô cùng tinh diệu, không dưới nhân loại.

Nhưng, đó là huy hoàng trước thời đại Thượng Cổ, sau Thượng Cổ là đại kiếp nạn, cả yêu tộc dùng tốc độ cực nhanh mà suy bại, nghe nói chỉ trong một trăm năm ngắn ngủi, những đại yêu nổi danh của yêu tộc biến mất, biến mất theo đó là đủ loại công pháp yêu tộc, từ đó về sau, không còn đại yêu xuất thế, mất đi đại yêu, yêu quái ủng hộ các loại yêu thú, biến thành con mồi của tu sĩ nhân loại, thành đối tượng giết chóc của bọn họ, cũng trở thành đối tượng tăng kinh nghiệm của bọn họ.

Con yêu thú trong động đã biết không còn hi vọng thắng lợi, nếu như dây dưa tiếp nữa, toàn bộ gia đình của nó sẽ chết ở đây, cho nên không dám tiếp tục dây dưa.

Linh trí của nó đã mở ra, tương đương với thường nhân, nhưng nó chỉ chất phác hơn mà thôi, lúc này đã nhìn thông thấu, dưới phản ứng bản năng, rống to một tiếng, đôi mắt tràn ngập huyết sắc.

- Rống!

Tiếng rống chấn động khắp nơi, thân thể yêu thú bắt đầu run rẩy, mở cái miệng ra, một hạt châu màu xanh thẫm từ trong miệng của nó bay ra, hạt châu vừa xuất hiện, liền nổ tung, hóa thành từng đoàn từng đoàn hỏa vân màu xanh lá, mà hỏa văn màu xanh lá này ngăn toàn bộ kiếm quang và cương khí của Bích Du Kiếm, chỉ thấy ba cái đuôi của nó giống như ba ngọn roi, quấn chặt ba hài tử của mình, dưới sự yểm hộ của hỏa vân màu xanh lá, thả người rời đi, biến mất trong rừng cây rậm rạp, tốc độ còn nhanh hơn cả thỏ, nhanh hơn gấp trăm lần.

Bình Luận (0)
Comment