Trác Vũ sửng sốt, đại khái đoán ra một ít chuyện. Có thể tên hạ nhân này là bị những võ giả coi như đối tượng luyện tập, mới bị như vậy.
"Lão huynh, ta mới tới, sau này xin chiếu cố!" Trác Vũ đóng cửa lại nói.
"Cái gì? Ngươi cũng bị người ta lừa gạt vào đây sao!" Thanh âm này dừng lại hồi lâu mới lên tiếng.
"Lời này là có ý gì?" Trác Vũ giả vờ không biết hỏi.
Lúc này một thiếu niên gầy yếu sưng mặt, sưng mũi, gãy chân xuất hiện trước mặt Trác Vũ. Trong này có hai phòng nhỏ, thiếu niên gầy yếu này chính là từ một cái bên trong đi ra.
Trác Vũ bị thiếu niên gầy yếu kia kéo vào trong phòng, sau đó nói: "Ta gọi Lý Đông, ngươi tên là gì?"
"Trác Vũ."
"Ai, đều là người đáng thương!" Lý Đông thở dài một tiếng.
Lý Đông tuy rằng sưng mặt sưng mũi, nhưng có thể nhìn ra hắn cũng rất tuấn tú, bằng không cũng không thế tiến vào nội viện này.
"Lý huynh vì sao nói như vậy?" Trác Vũ hỏi.
"Ngươi có phải được người tên Chung Khánh đưa đến?"
Trác Vũ gật đầu.
"Vậy thì đúng rồi, trước hắn nói là giúp ta tìm việc làm, ai biết lúc sau trực tiếp đem ta bán vào! Thành thật nói cho ngươi biết, chúng ta không có tiền công, không có tự do, chỉ có thể ở nơi này bị ngược đãi đến chết. Mạng ta vẫn tính là dài, đi vào nửa năm vẫn không chết, phòng bên cạnh đã chết hai người. Nếu như ngươi chịu không nổi, ngươi chính là người thứ ba!" Lý Đông nhỏ giọng nói.
Lại là mạng người! Trác Vũ chân mày cau lại, tên Chung Khánh kia quả nhiên là bọn buôn người táng tận thiên lương, gia tộc này cũng không phải loại tốt lành gì!
Trác Vũ nắm chặt nắm đấm. . .
"Chung Khánh bán vào không ít người, nam nữ đều có, nói chung người tiến vào kết cục đều bi thảm! Chúng ta thật là những người đáng thương!" Lý Đông viền mắt ướt át, nguyên bản hắn chỉ muốn vào thành tìm một công việc để kiếm ít tiền, ai biết vừa vào thành lại đụng phải Chung Khánh.
Trác Vũ không nói gì, chỉ là trong lòng có một quyết định, muốn tiêu diệt Cao gia!
"Lý huynh, chân ngươi là trật khớp sao, có muốn ta giúp ngươi nối lại hay không?" Trác Vũ cười cười nói, này Lý Đông là một người đáng thương, hắn phải đem Lý Đông cứu ra.
Lý Đông gật đầu, Trác Vũ lấy một miếng vải nhét trong miệng hắn, sau đó nghe răng rắc một tiếng. . .
Chỉ chốc lát sau, Lý Đông đầu đầy mồ hôi nhưng trên mặt mang theo vẻ vui mừng nói: "Cảm tạ ngươi Trác Vũ." Sau đó cúi đầu ủ rũ: "Sau này ngươi phải chịu một ít khổ sở, ngươi cường tráng như vậy bọn họ ra tay sẽ không lưu tình."
Trác Vũ đã sớm đoán ra những đại hán này đem Lý Đông ra luyện tập.
"Yên tâm đi, ta ở trong thôn là thợ săn, thân thể rất cứng!" Trác Vũ cười cười nói, năng lực kháng đòn của hắn vô cùng cường hãn, dù sao từ nhỏ đã được huấn luyện nghiêm ngặt.
"Có thể ở trong thôn săn thú, tại sao lại vào thành chịu khổ?" Lý Đông không rõ.
"Ta muốn trở thành một võ giả, đó là ước mơ của ta!" Trác Vũ mỉm cười nói.
"Trác Vũ ngươi điên rồi, võ giả cũng không phải dễ làm như vậy. Ngươi xem những võ giả ngoài kia, người nào không phải trải qua tu luyện cực khổ?" âm thanh Lý Đông nói. Dưới cái nhìn của hắn người dân bình thường thì không cách nào trở thành võ giả.
Trác Vũ hiện tại đã là võ giả, chẳng qua là cấp thấp nhất Hậu thiên nhất phẩm.
Lúc này bên ngoài truyền đến một tiếng gào: "Tiểu tử mới đến, ra đây cho ta! Có việc cho ngươi làm!"
Nghe nói như thế Lý Đông run lẩy bẩy cả linh hồn, sau đó cùng Trác Vũ nắm tay. Thương cảm nói rằng: "Bảo trọng!"
Trác Vũ đi ra, cung kính nói: "Các vị Đại ca, không biết có chuyện gì muốn phân phó tiểu tử?"
"Không có gì, ngươi đi vào cùng tiểu tử kia hàn huyên lâu như vậy, hẳn đã biết phải làm gì!" Đại hán đầu trọc vừa nói xong, một trận cười vang theo đó phát sinh.
Lúc này có một tên võ giả hướng về hắn, chớp mắt đã đến trước mặt trói hắn lại rồi ném tới giữa những võ giả trên sân.
Sau đó là bị những võ giả này lấy một loại quyền pháp hành hung vô cùng tàn nhẫn. . .
Buổi trưa, Trác Vũ nằm trong phòng, trong lòng mừng thầm: "Chỉ cần thân thể của ta bị thương linh châu kia sẽ lập tức chữa trị, bắp thịt, gân cốt ta cũng sẽ được cường hóa! Hiện tại đau đớn trên thân thể ta đang dần dần biến mất, cả người cũng dồi dào sức lực!"
Hắn bây giờ là giai đoạn luyện thể, cường hóa bắp thịt, gân cốt mà dựa vào phương pháp ngoại lực kích thích này là hữu hiệu nhất, bất quá không ai dám làm chuyện như vậy! Nhưng Trác Vũ không giống, trong cơ thể hắn có linh châu, có thể nhanh chóng chữa trị tốt thương thế!
Nếu như hiện tại hắn nắm giữ một bộ công pháp tu luyện chân khí, hắn nhất định có thể nhanh chóng tu luyện ra nội gia chân khí. Đến thời điểm đó, hắn cũng có thể rời khỏi Cao gia tiến vào một cái thế lực tốt, tiếp thu bồi dưỡng.
Vì không để cho người khác nghi ngờ, Trác Vũ còn phải giả bộ dáng vẻ thụ thương chưa khỏe, cũng làm theo như Lý Đông, bôi rượu thuốc lên người.
Cho dù hắn có bị thương thì cả ngày đều phải đi giặt quần áo, Trác Vũ ở chỗ này xác thực rất an toàn, bởi vì sẽ không có ai tới nơi này.
Trong nháy mắt đã hơn một tháng, tuy rằng thường bị đem ra làm bao cát thịt người nhưng đối với Trác Vũ mà nói lại là vui mừng vô cùng. Cường độ thân thể của hắn cũng chậm chậm tăng lên, thậm chí so với những võ giả này còn cường hãn hơn!
Điều này cùng thiên chuy bách luyện là cùng một đạo lý! Trác Vũ từ nhỏ theo Hắc Thiết Tượng, làm sao không rõ cái này.
May là hắn được ăn uống không tệ, ở cùng võ giả như thế, chỉ cần đến thời gian ăn cơm liền sẽ có người đưa tới. Một ngày 5 món ăn, bởi vậy đối với Trác Vũ thì càng thêm có lợi!
Hắn tin tưởng chỉ cần trải qua một thời gian nữa, hắn sẽ luyện thành mình đồng da thép! Tuy rằng không có công pháp, nhưng cũng có thể tạo dựng cơ sở vững chắc, khiến cho con đường tu luyện sau này của hắn sẽ càng thêm thuận lợi.
Lại thêm lúc những võ giả này luyện quyền, Trác Vũ đều ghi nhớ kỹ. Sau đó chờ thời điểm những võ giả này đi ra ngoài hắn sẽ lén luyện. Mỗi lần luyện xong, trong thể như có một dòng nước ấm, vô cùng thoải mái.
"Tiểu tử này thật là cứng cáp, chịu đánh tốt hơn tiểu tử kia nhiều lắm!" Tên đầu trọc võ giả nói.
"Đây không phải là chuyện tốt sao? Mấy ngày qua, quyền pháp ta tinh tiến rất nhiều, đánh người sống hiệu quả tốt hơn nhiều so với đánh bao cát!" Một võ giả khác nói.
"Phí lời, Cao gia quyền pháp này chuyên môn đánh vào thân thể bắp thịt, làm người tu luyện quen thuộc công kích vào những vị trí trọng yếu. Tiểu tử kia thân thể cực kỳ khỏe mạnh, xem ra từ nhỏ đã làm việc cực khổ!"
Trác Vũ trong lòng cười thầm nói: "Vậy qủa thật phải cảm tạ các vị đã giúp ta đem chỗ hiểm yếu cường hóa lên!"
Thân thể con người không phải hoàn mỹ, có rất nhiều chỗ hiểm. Những chỗ này lúc giao thủ cũng là chỗ trí mạng nhất, mà cường hóa những chỗ này không hề dễ dàng, trừ phi có thể cả ngày bị người ta đánh!
Vì lẽ đó những người khai sáng vũ kỹ, đều tạo ra hai loại: một loại dùng để phòng ngự, một loại khác dùng để công kích vào những chổ nhược điểm trên thân thể.
Trước mắt, Trác Vũ vừa vặn có một cơ hội thật tốt để tôi luyện nhược điểm thân thể của mình, tương lai thân thể của hắn nhất định sẽ đạt đến trình độ hoàn mỹ!