Trác Vũ ban ngày luyện thể, buổi tối tu luyện chân khí, trong quá trình tu luyện chân khí cũng có thể coi như ngủ. Bởi vậy, hắn sẽ dùng nhiều thời gian hơn để rèn luyện thân thể, nội ngoại cùng tu.
Có nội công tâm pháp, có thịt yêu thú, tháng ngày Trác Vũ trải qua vô cùng phong phú. Trong nháy mắt liền đến ngày 20 tháng 9, ngày mai phải tham gia vòng thứ ba.
"Ha ha, đây chính là chỗ tốt khi có công pháp tốt, sức mạnh so với lúc đầu lớn hơn 3-4 lần!" Trác Vũ hưng phấn nói, hắn chỉ tu luyện chân khí trong 8 ngày, liền có thể đem chân khí trong nháy mắt vận chuyển toàn thân!
Tương lai lúc có nội lực cũng cần chân khí để thôi thúc, vận chuyển chân khí càng thuần thục thì tương lai sử dụng nội lực sẽ càng thu phát như ý, hắn không biết hắn để có thể làm được việc này, đều là vì duyên cớ hắn đã được đả thông kinh mạch.
Ăn xong miếng thịt cuối cùng, Trác Vũ tràn đầy tự tin rời khỏi núi rừng!
Hắn đốt suốt mấy ngày mới hoàn toàn đem tờ giấy (Thông thiên quyết) kia thiêu đi, hắn đương nhiên rõ ràng thứ này (Thông thiên quyết) không phải là phàm vật, bằng không hắn tiến bộ cũng không nhanh như vậy. Hắn cảm giác chỉ thiếu chút nữa liền có thể đi vào Hậu thiên tứ phẩm, bởi vì hiện tại gân-cốt-bì của hắn đã luyện thành một mạch, có thể khiến thân thể bùng nổ ra sức mạnh mạnh mẽ, bây giờ hắn chỉ cần đem chân khí tinh thuần đến giội rửa gân mạch sẽ sinh ra nội lực.
Ngày 21 tháng 9, sáng sớm.
Trác Vũ mặc quần áo cũ nát màu đen, tóc dài đen thui bóng loáng phiêu tán trên bả vai rộng, trên gương mặt tuấn tú một đôi mắt đen lấp lánh có thần, phóng một cỗ kiên nghị tự tin, bên hông cắm một thanh phá kiếm, bước tiến vững vàng mềm mại, chậm rãi đi tới Tinh Vũ Thành.
Trác Vũ đến Tinh Vũ viện tham gia kiểm tra lần thứ ba! Mà điều này cũng làm cho đại đa số người trong Tinh Vũ Thành đều kinh hô lên, bởi vì bọn hắn nguyên bản cho rằng Trác Vũ chết rồi, nhưng hiện tại vẫn sống sờ sờ, hơn nữa nhìn mạnh mẽ hơn rất nhiều!
Đặc biệt là đôi mắt đầy tự tin, khiến người ta căn bản không dám coi khinh hắn!
Người lui tới Tinh Vũ Thành đại đa số đều là con nhà giàu, Trác Vũ ăn mặc mộc mạc, làm cho mọi người ai cũng có thể nhận ra. Trác Vũ cho bọn hắn ấn tượng vô cùng sâu sắc, hai lần tham gia kiểm tra, hai lần người đầy máu trở về, làm người ta không nhớ cũng khó.
"Tên thợ rèn không có chết!"
Tin tức Trác Vũ còn sống bên trong Tinh Vũ Thành nhất thời truyền ra, nếu như chỉ là thợ rèn bình thường, nguời ta đương nhiên sẽ không quan tâm như thế. Trác Vũ có thể thông qua hai lần kiểm tra, hơn nữa còn có thể làm cho thiên kim Hạ gia mời hắn ăn một bữa cơm, cuối cùng bị ám sát, cho nên hắn mới có thể khiến cho mọi người để ý tới.
Trác Vũ dưới ánh mắt kinh ngạc, cùng tiếng nghị luận, tiến vào đại quảng trường Tinh Vũ viện, Trác Vũ là người tới sớm nhất, trong này còn có hai tên giáo đầu.
Một tên tuổi khá lớn, ước chừng trên dưới 50 tuổi, khóe mắt có nếp nhăn tang thương, hai bên tóc mai đã bạc, râu mép trắng đen đan xen, thân thể to lớn, làm cho người ta có cảm giác vô cùng cường đại. Trọng yếu nhất là cặp mắt lão như chim ưng, bị hắn nhìn chằm chằm sẽ cảm thấy không dễ chịu.
Một giáo đầu khác vô cùng trẻ tuổi, khoảng chừng 30, thân thể cao như một cây gậy trúc, tướng mạo phổ thông, tóc ngắn, sắc mặt vô cùng nhu hòa, làm cho người ta có cảm giác hòa ái.
"Kính chào hai vị tiền bối!" Trác Vũ vô cùng có lễ phép bắt chuyện, hai tên giáo đầu này Trác Vũ trước đó cũng đã gặp hai lần.
Giáo đầu cao gầy thấy Trác Vũ tiến vào quảng trường, trên mặt liền toát ra một tia kinh ngạc.
"Ủa, bên ngoài không phải đồn đại ngươi chết rồi sao? Xem ra ngươi chẳng những không có chết mà còn lợi hại hơn so với trước đây, thật không biết ngươi làm sao trong thời gian ngắn như vậy tu luyện ra chân khí, hơn nữa khống chế chân khí cũng vô cùng thuần thục."
"Đúng là một bất ngờ, ta bây giờ mới biết cái gì gọi là hồng nhan họa thủy, ha ha." Trác Vũ vò đầu cười cười, hắn trên đường tới đã nghe rất nhiều người nghị luận về chuyện của hắn. Có thể là do Hạ Lam nên mới bị người ta ám sát, trong lòng hắn thầm giật mình vì lão giáo đầu này chỉ liếc mắt liền biết nội tình của hắn.
Lão giáo đầu cười cười nói: "Chỉ cần ngươi tiến vào Tinh Vũ viện, mặc kệ ngươi trêu vào kẻ thù gì, bọn hắn sẽ không dám đến tìm ngươi, nhưng đi ra khỏi Tinh Vũ Thành chúng ta liền không nhúng tay. Tuy chúng ta không can thiệp ân oán cá nhân, thế nhưng nếu có người vô duyên vô cớ tới giết ngươi, Tinh Vũ viện chúng ta nhất định sẽ không bỏ qua!"
"Nói như vậy, mặc kệ ta trêu vào kẻ thù lợi hại nào, chỉ cần ở bên trong Tinh Vũ viện sẽ được an toàn đúng không?" Trác Vũ hỏi.
Lão Giáo đầu gật đầu, chợt vừa cười nói: "Đương nhiên, nhưng trước tiên là ngươi phải vào được Tinh Vũ viện cái đã!"
Lúc này, rất nhiều người cũng lục tục đến, thời điểm nhìn thấy Trác Vũ đều vô cùng giật mình. Tuy rằng bọn họ trên đường tới đã nghe đồn đại, nhưng không thấy tận mắt bọn họ đều không tin, bây giờ nhìn thấy Trác Vũ sống sờ sờ đứng trước mặt.
"Quả thật là sống dai nha, người của Đại An Thái tử phái ra cũng không giết được hắn!" Lúc này một âm thanh xem thường truyền đến.
Trác Vũ nhìn về phương hướng phát ra âm thanh, phát hiện người đó chính là Đại Xương Thái tử - Long Thiên Kỳ thanh danh hiển hách. Hắn không chỉ châm chọc Trác Vũ, đồng thời còn châm chọc sát thủ của Đại An Thái tử quá mức phế vật, dù sao hắn cũng là Thái tử của Đại Xương vương triều, đối với Đại An có oán niệm rất lớn, có cơ hội đánh mặt Đại An hắn tuyệt không nương tay.
Trác Vũ khẽ nhíu mày, hai mắt lập loè lệ mang, hắn đương nhiên không phải hiện lên sát khí đối với Long Thiên Kỳ mà là đối với Đại An Thái tử kia. Nguyên bản hắn còn không xác định, chỉ nghe nói Hạ Lam là vị hôn thê của Đại An Thái tử. Hiện tại sau khi biết được từ trong miệng Long Thiên Kỳ, hắn càng thêm xác thực, phái người đến giết hắn chính là Đại An Thái tử!
Đại An Thái tử bị Trác Vũ ghi tạc trong lòng, chỉ cần là muốn người giết hắn, Trác Vũ nhất định sẽ không bỏ qua, hơn nữa còn đòi lại gấp nhiều lần. Hắn vô cùng căm hận những kẻ tùy ý tàn sát sinh mệnh người khác, đặc biệt là vì một việc nhỏ không đáng kể liền đại khai sát giới!
Long Thiên Kỳ dù sao vẫn là một người tuổi trẻ khí thịnh, hơn nữa còn là một Thái tử, lúc này bị Trác Vũ không thèm nhìn, trong lòng liền nóng lên.
"Hừ, một tên thợ rèn lại không coi ta ra gì, cứ chờ mà xem!" Long Thiên Kỳ trong lòng cũng nhớ kỹ Trác Vũ.
Lúc này xa xa truyền đến một âm thanh càn rỡ: "Ha ha, một thợ rèn thật lợi hại, thậm chí ngay cả Đại Xương Thái tử cũng không để vào mắt. Tiểu tử, không biết ta có tư cách để ngươi nhìn hay không!"
Trác Vũ theo âm thanh này nhìn sang, liền thấy một thiếu niên vóc người gầy gò nhưng vô cùng anh tuấn đi tới, toàn thân hắn ăn mặc y phục thêu sợi vàng, dưới ánh mặt trời kim quang lập loè chói mắt, đặc biệt là thanh kiếm hắn cầm trong tay, mặc dù không hào hoa phú quý, nhưng chuôi kiếm là màu đỏ! Vô cùng đáng chú ý!
Tất cả mọi người lập tức xôn xao, bọn họ ai cũng biết kim sam thiếu niên này là ai, hắn là Nhị hoàng tử - Lăng Vân của Đại Tấn vương triều! Mà thanh Hồng Bỉnh cổ kiếm hắn cầm trên tay chính là Vũ khí cửu phẩm danh chấn thiên hạ - Thiên Huyết kiếm!
Nó là dùng hi thế khoáng thạch - Thiên huyết thạch chế tạo thành, huyết thạch này cứng hơn cả kim cương, hơn nữa công hiệu to lớn nhất chính là nó có thể dùng máu huyết của kẻ thù tiến hành nuôi dưỡng, tẩm bổ máu huyết của chủ nhân!
Trác Vũ đương nhiên cũng đã được nghe nói tới người này, dù sao người có thể dùng vũ khí cửu phẩm vô cùng ít ỏi, huống chi là một thiếu niên tuổi còn trẻ.
Bên trong Thiên huyết thạch tựa như thân thể gân mạch, có thể dụng ý quán thông nội lực, vì lẽ đó dùng Thiên huyết kiếm thi triển kiếm kỹ, sử dụng nội lực sẽ càng thêm thông thuận!
Đừng nói vũ khí cửu phẩm, có thể có thất phẩm đã tốt lắm rồi, nơi này đại đa số vũ khí của mọi người đều là tứ phẩm, ngũ phẩm! Mà phá kiếm trong tay Trác Vũ, dưới cái nhìn của bọn họ cũng không đạt được phẩm nào, chỉ là một thanh thép thấp kém.
(Phân cấp vũ khí: từ nhất phẩm đến cửu phẩm, nhất phẩm thấp nhất, cửu phẩm cao nhất)
Trác Vũ vẫn không lên tiếng, chỉ là nhíu chặt mày, bản thân hắn có Ảnh Hóa thần thông, có thực lực giết chết yêu thú. Người khác dùng ngôn ngữ công kích hắn căn bản hắn sẽ không them để trong lòng huống chi là những tiểu tử vắt mũi chưa sạch này, hắn tùy tiện liền có thể giết chết. Hắn vì thực hiện lời hứa báo đáp ân cứu mạng của Đổng Y Quân, hắn chỉ một lòng tăng cao thực lực, mục tiêu hắn tiến vào Tinh Vũ viện cùng đám con cháu thế gia này không giống nhau.
Thế nhưng, chỉ cần những người này tạo thành uy hiếp đối với sinh mệnh hắn, hắn nhất định sẽ điên cuồng phản kích, trả thù!
"Xem ra ngươi cũng không để ta vào trong mắt! Thế nhưng ta phải nói cho ngươi biết, người không coi ta ra gì, đều phải chết!" Lăng Vân lớn tiếng nói!
Lúc Trác Vũ nghe được câu này, quay đầu nhìn về phía Lăng Vân, hai mắt bắn sát khí mạnh mạnh mẽ, sau đó thu hồi ánh mắt nhìn về phía hai tên giáo đầu đang đi tới!
Nếu như không phải Long Thiên Kỳ, Lăng Vân sẽ không làm như vậy, bởi vì hắn là hoàng tử Đại Tấn quốc. Hắn nhất định phải đem Long Thiên Kỳ hạ bệ, do đó đối với Trác Vũ hắn cũng không thể rơi xuống hạ phong.
Long Thiên Kỳ cùng Lăng Vân bởi vì thích tạo thế, đã ở trong lòng hai giáo đầu lưu lại ấn tượng xấu. Bởi vì đây là một loại biểu hiện ngông cuồng, mà loại người này thường cũng chết sớm nhất. Trác Vũ tuổi còn trẻ lại sâu trầm đáng sợ như vậy, điều này làm cho trong lòng bọn hắn bội phục.
"Mọi người đã đến đông đủ, không tới cũng không quan hệ, ngược lại vòng kiểm tra thứ ba là vô cùng tùy ý, tới trước tới sau đều có thể tiến hành." Một lão giáo đầu nói, âm thanh vô cùng lớn, chấn động đến mức màng tai vang lên ong ong.
Toàn tường cũng hoàn toàn yên tĩnh, nín hơi nghe lão giáo đầu công bố nội dung kiểm tra vòng thứ ba. Ngoại trừ vòng kiểm tra thứ nhất, cái khác so với trước đây đều không giống, bọn họ cũng không biết nội dung kiểm tra sẽ là gì.