Thư Ký Của Tôi Biết Bắt Quỷ

Chương 100

Lúc này Cố Bách Nhiên đã bình tĩnh tại, ngồi xuống đối diện Hàn Hướng Nhu, nghiêm túc nói: “Trước đó cô có nói sẽ dạy cho tôi đạo pháp, tà thật sao?” Hàn Hướng Nhu lập tức gật đầu như gà mổ thóc: “Đương nhiên là thật rồi, chỉ cần anh gia nhập phái Thiên Nhất của chúng tôi, tôi bảo đảm sẽ dốc hết tài nghệ dạy cho anh.” Cố Bách Nhiên nhìn Hàn Hướng Nhu bằng một ánh mắt sâu hiểm khó dò: “Nhưng tôi sẽ không làm đệ tử của cô, cũng không gọi cô tà sư phụ.”

Hàn Hướng Nhu khổ sở gãi gãi mặt: "Nhưng tông môn chỉ có hai người là tôi và ông nội thôi. Ông nội tôi thì quanh nhanh canh giữ từ đường rồi, nếu anh không gọi tôi là sư phụ, vậy tôi không dạy anh đâu.”

Vẻ mặt nghiêm túc của Cố Bách Nhiên lập tức nứt vỡ: “Tông môn của cô chỉ có hai người? Không phải cô nói là truyền thừa ngàn năm sao?”

Hàn Hướng Nhu lộ ra nụ cười xấu hổ, cố gắng giữ thể diện cho tông môn của mình: “Kỳ thật nói đúng ra thì có ba người, anh trai tôi là đệ tử ngoại môn.”

TBC

Cố Bách Nhiên cười ha hả hai tiếng: “Tông môn của cô còn là công ty gia đình cơ đấy!”

Hàn Hướng Nhu suy nghĩ một chút, hình như điều này cũng đúng.

Cố Bách Nhiên đau đầu xoa xoa sống mũi, xua tay với Hàn Hướng Nhu: “Quên đi, ngày mai tôi đi đạo quán Thanh Vân hỏi xem sao.”

“Đừng mà!” Hàn Hướng Nhu đang muốn khuyên nhủ, đột nhiên có một cô phục vụ cầm ly đi tới trước mặt hai người: “Nước chanh của anh ạ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-100.html.]

Cố Bách Nhiên đang muốn đưa tay lên nhận lấy, Hàn Hướng Nhu đột nhiên thay đổi sắc mặt, kéo tay anh lại: “Cát Tiểu Tuệ.”Nữ phục vụ toét miệng cười với Hàn Hướng Nhu, khuôn mặt vốn bình thường lập tức biến thành Cát Tiểu Tuệ dưới cái nhìn soi mói của hai người, trong nhà hàng cũng tức thì trở nên tối tăm.Hàn Hướng Nhu lập tức nắm lấy tay Cố Bách Nhiên, kéo anh ra phía sau, tay còn lại ném gương bát quái ra ngoài. Gương bát quái lơ lửng giữa không trung, một tia sáng trắng b.ắ.n ra từ gương lập tức xua tan sương mù đen bao trùm hai người.

Bọn họ vẫn còn ở trong nhà hàng, nhưng mọi người bên trong đều đã biến mất, cả nhà hàng tối om, ngay cả ánh đèn bên ngoài cửa sổ cũng không biết đã tắt từ lúc nào luôn rồi. Hàn Hướng Nhu thấy cảnh này liền biết đây là một không gian khác “chồng” lên nhà hàng, không ngờ Cát Tiểu Tuệ lại có năng lực như vậy.

Mà người đã trải qua quá trình thế giới quan của bản thân bị nghiền nát từng mảnh từng mảnh là Cố Bách Nhiên đây, thấy nhà hàng đột ngột thay đổi thế kia, vẻ mặt thậm chí còn không thèm biến sắc, vẫn bình tĩnh trở ngược nắm tay Hàn Hướng Nhu. Giống như việc anh phát hiện và chấp nhận “một mặt khác của thế giới” không hề khó khăn đến thế.

Hai người bước ra khỏi ghế dài, trong đại sảnh trống rỗng không có gì cả. Hàn Hướng Nhu nhìn chung quanh, nói với Cố Bách Nhiên bên cạnh: "Đây là một trận pháp không gian đơn giản, không khó, chỉ cần tìm được mắt trận thì chúng ta có thể ra ngoài."

Cố Bách Nhiên, người giống như một đứa trẻ mẫu giáo trong thế giới huyền học, nghiêm túc gật đầu, mặc dù có rất nhiều vấn đề sÔng anh cũng biết rằng đây không phải là thời điểm thích hợp để đặt câu hỏi. Ánh sáng của gương bát quái xua tan vận rủi đang vây quanh hai người, Hàn Hướng Nhu dựa vào cảm giác của mình bước vào hành lang phòng riêng.

Quả nhiên, vừa bước vào hành lang, cửa phòng riêng mở ra, một đám cương thi liền nhảy ra. Những cương thi này có lông màu xanh lá cây khắp cơ thể, đôi mắt đỏ như chu sa, móng tay đen bóng dài hơn 1m.Hàn Hướng Nhu buông tay Cố Bách Nhiên, đưa cho anh mấy tấm bùa Kích Lôi: “Anh đứng sang một bên bảo vệ mình cho tốt, cẩn thận đừng để cương thi chạm vào, trên móng tay của chúng có độc thi, nếu bị dính phải sẽ rất rắc rối. Anh cầm bùa Kích Lôi, nếu như không chống đỡ được thì ném nó đi, tuyệt đối đừng vướng tay vướng chân tôi. Hôm nay tôi sẽ để cho anh thấy phong thái của phái Thiên Nhất là như thế nào.”

Hàn Hướng Nhu dứt lời liền quét một cái lên trên cổ tay mình, vòng tay Lôi Kích Mộc lập tức bay ra, tất cả hạt châu xếp thành một đường thẳng, biến thành một thanh kiếm sắc bén, rơi vào tay Hàn Hướng Nhu.Tốc độ nhảy của đám cương thi xanh này cực kỳ nhanh, đang lúc nói chuyện thì đã có hơn 10 con nhảy tới trước mặt cô rồi.

Hàn Hướng Nhu cầm thanh kiếm sắc bén trong tay, mỗi một kiếm vung ra đều đánh trúng cương thi. Khi thanh kiếm gỗ đ.â.m xuyên qua cương thi, Hàn Hướng Nhu xoay cổ tay một cái, sấm sét lập tức gầm lên, đám cương thi xanh lè bị thiên lôi đánh cho đen thùi lùi rơi xuống đất mà không có bất kỳ lực cản nào. Chỉ trong vòng 20 phút, mười mấy cương thi liên tục “rụng” đầy đất.

Hàn Hướng Nhu ném ra một tấm bùa Rực Lửa, ngọn lửa cuồng nộ bao trùm toàn bộ hành lang như một con rồng lửa khổng lồ. Chỉ trong hai phút, sau khi ngọn lửa dập tắt, toàn bộ cương thi nằm trên mặt đất đều hóa thành tro bụi.Ánh sáng trong hành lang trở nên sáng hơn một chút, Hàn Hướng Nhu nhìn pho tượng có hình dáng kỳ lạ ở cuối hành lang, cười mỉa mai. Trong khoảnh khắc, một lá bùa Kích Lôi bay ra khỏi tay Hàn Hướng Nhu, cắm vào bức tượng như một mũi tên sắc nhọn.

Bình Luận (0)
Comment