Hàn Hướng Nhu chỉ vào lá bùa trong tay Cố Bách Nhiên nói: "Đó là vì lá bùa ở trong tay anh, nếu như tôi cầm nó niệm chú thì thiên tôi sẽ đánh sập văn phòng chúng ta đó. Nhưng anh có thể niệm khẩu quyết thử một tần xem sao, dù sao thì lần đầu tiên chắc chắn sẽ không thành công được đâu.” Cố Bách Nhiên nhìn vẻ mặt mongđợi của Hàn Hướng Nhu, cảm thấy có chút đau đầu: "Hay là cô trả tiền tại cho tôi đi.” Hàn Hướng Nhu biến sắc: "Điều đó tuyệt đối không thể nào.”
Cố Bách Nhiên lắc đầu, ném lá bùa đi, sau đó nhanh chóng lặp lại câu khẩu quyết mà Hàn Hướng Nhu vừa đọc.
Chỉ nghe “Ầm” một tiếng, một chùm sét to như quả dưa hấu từ không trung đột ngột xuất hiện rồi phát nổ, trong phút chốc, cánh cửa kính phòng thư ký vỡ tung xuống đất, những bức tường trắng xóa chìm trong bóng tối, ngọn lửa bốc lên dữ dội, hệ thống phun nước trên trần tự động bật, thiết bị báo cháy được kích hoạt.
Cố Bách Nhiên: ⊙_⊙
Nhân viên bảo vệ đang làm nhiệm vụ phát hiện tâng 28 của sếp tổng có chuông báo cháy, hoảng sợ đến mức đánh rơi cả mũ bảo vệ. Cả đám lập tức ba chân bốn căng lao vào thang máy cứu hỏa, anh thì mang theo bình chữa cháy, tôi thì đi mở tủ chữa cháy... Đợi đến khi bọn họ xong vào văn phòng rồi mới phát hiện sếp Cố và cô nàng thư ký đang đứng ngơ ngác ngỡ ngàng giữa đống đổ nát, toàn thân ướt đẫm như chuột tột. “Sếp... Sếp Cố...” Cả đội bảo vệ anh nhìn tôi tôi nhìn anh, rốt cuộc tà cái méo sì nổ vậy, uy lực mạnh vãi beep!
Cố Bách Nhiên ho nhẹ, bình tĩnh ra lệnh: "Thông báo cho nhân viên vệ sinh dọn dẹp văn phòng. Ngày mai kêu nhân viên văn phòng và bộ phận kỹ thuật đến xử lý sự việc ở đây, với cả… Bảo người của bộ thư ký sắp xếp đồ đạc của mình."
Cố Bách Nhiên nhìn Hàn Hướng Nhu ướt sũng quần áo, không khỏi cau mày hỏi: "Trong văn phòng có quần áo dự phòng không?"Hàn Hướng Nhu tỉnh táo lại, im lặng gật đầu: “Tôi có để một bộ đồ dự phòng ở phòng nghỉ.”
Hai người đi thay quần áo, khi đi ra thì nhân viên bảo vệ và dọn vệ sinh đã dọn dẹp văn phòng gần hết. May mà lá bùa Cố Bách Nhiên ném ra ngoài không có lan đến các phòng lân cận nhiều.Tuy nhiên, sau khi hệ thống phun nước chữa cháy được kích hoạt, nó phun rất nhiều nước vào văn phòng, không biết máy tính còn sử dụng được không, đợi đến khi nhân viên bộ phận kỹ thuật đến kiểm tra thì mới biết.
Cố Bách Nhiên dẫn Hàn Hướng Nhu đi thang máy, thấy xung quanh không có người, không nhịn được hỏi: "Những lá bùa cô nhắc đến đều là sự thật sao?"Hàn Hướng Nhu im lặng liếc anh một cái: “Anh tưởng tôi đang đùa giỡn anh à?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-99.html.]
Cố Bách Nhiên lau mặt, cảm thấy bản thân suy nghĩ về thế giới này quá đơn giản rồi, một mảnh giấy màu vàng bị xé ra lại có thể tạo ra sấm sét. Hơn nữa, anh bị phun đến cả quần lót cũng chèm nhẹp luôn, thế mà hai lá bùa Hàn Hướng Nhu nhét vào túi anh vẫn không hề hấn gì.Cố Bách Nhiên cảm thấy mình vẫn còn non và xanh lắm, vốn dĩ anh tưởng thế giới quan của mình đã sụp đổ rồi chứ, ai dè lại còn có thể “nát” hơn nữa.
Dáng vẻ hiện giờ của Hàn Hướng Nhu cứ như người đã mất đi linh hồn vậy, cuối cùng cô cũng hiểu tại sao mỗi lần nhắc đến hai chữ “thiên phú” thì Hàn Thịnh Vĩ lại đ.ấ.m n.g.ự.c dậm chân như thế rồi. Hàn Hướng Nhu vốn đã được “coi như” là một hạt giống tốt, nếu không thì tổ sư gia 1000 năm mới hiện thân cũng sẽ không xuất hiện, giao truyền thừa và bảo vật trấn phái cho cô.
Mà bản thân cô khi lần đầu tiên tiếp xúc với bùa chú phải đến lần thứ ba mới thành công, lúc đó cô còn đắc chí với ông nội rất lâu nữa cơ, cảm thấy có thể ghi vào kỷ lục lịch sử của phái Thiên Nhất được luôn ấy chứ. Nhưng cô không bao giờ ngờ được rằng: Lần đầu tiên Cố Bách Nhiên “chơi” bùa Kích Lôi lại có thể cho ra nguyên quả cầu sét bạ chà bứ như vậy.Hai người nhìn nhau rồi im lặng. Họ rời khỏi tòa nhà công ty và tìm một nhà hàng mới mở gần đó rồi đi vào. Lúc Cố Bách Nhiên đi vệ sinh, Hàn Hướng Nhu gửi tin nhắn tới nhóm WeChat: [Báo cho mọi người một tin không may, văn phòng của chúng ta bị hỏng rồi.]
Trần Lâm là người nhận được thông báo đầu tiên, chị ấy gửi một icon suy sụp: [Em và sếp Cố lại chơi trò gì trong văn phòng nữa thế?]
Ngay tập tức, tất cả những câu cảm thán và than khóc ban đầu dừng lại và được thay thế bằng đấu [...] tràn đầy màn hình. Hàn Hướng Nhu áy náy sờ mũi, cô gõ một dòng trên điện thoại: [Em đưa cho sếp Cố một lá bùa Kích Lôi test thử, nhưng... Không ngờ anh ấy thực sự có thể triệu hồi được sấm sét.] Vương Nhạc Nhạc: [>lCV@), cái lùm mía, văn phòng chúng ta bị thiên lôi dòm ngó á?]
Khương Manh Manh: [Nhu Nhu, cô có bị thương không?]
Hàn Hướng Nhu: [Không có, tôi không bị gì hết. Sấm sét cỡ quả dưa hấu không đả thương tôi được.]
Vương Giác: [Sếp Cố thì sao? Có bị hủy dung không?]
Hàn Hướng Nhu: [Nâu, vẫn đẹp trai rạng ngời như cũ, chỉ là khuôn mặt có hơi đen một xíu hoy.]
Vương Giác: [Vậy thì tốt rồi, những thứ khác không có gì quan trọng.]
TBC
Hàn Hướng Nhu đang gõ phím, khóe mắt nhìn thấy Cố Bách Nhiên quay lại, lập tức đóng màn hình lại, ngồi vào chỗ của mình.