Thư Ký Của Tôi Biết Bắt Quỷ

Chương 116

Vẻ mặt Hàn Hướng Nhu có hơi ngưng trọng: “Nếu trong khoảng thời gian này có người qua đường đi vào thì sao?“ Nữ quỷ có hơi chột dạ nhìn Hàn Hướng Nhu: “Người qua đường đi vào sẽ bị hồn ma bên trong đánh dấu, trở thành kẻ c.h.ế.t thay cho bọn họ. Hôm trước có một con quỷ tìm được thế thân, người đó vừa đi ra khỏi ngõ thì đã c.h.ế.t do tai nạn giao thông, con ma kia sau khi tìm được thế thân thì thuận lợi tiến vào quỷ môn quan. Ngày hôm sau những hồn ma mới bị tai nạn giao thông đã hợp tác với chúng tôi để tìm thế thân mới. Bởi vì tôi vừa mới c.h.ế.t nên năng lực tương đối yếu, không đánh tại bọn họ, người qua đường có đi vào cũng không tới lượt tôi. Nhưng may là nhà tôi ở đây, tôi không bị hạn chế giống như bọn họ, trời vừa tối là tôi có thể ra ngoài, cho nên tôi muốn ra tay trước.” Hàn Hướng Nhu tạnh tùng nhìn cô ta: “Có phải tôi nên khen cô một câu rất thông minh không?”

Nữ quỷ mỉm cười lùi lại hai bước: “Không… Không cần đâu…”

Hàn Hướng Nhu vận chuyển tâm pháp, che giấu ánh sáng công đức và âm khí ở trên người, thoạt nhìn cô hoàn toàn giống như người bình thường. Nữ quỷ ở bên cạnh nhìn thấy một màn này thì cụp mắt, lặng lẽ lùi về phía sau hai bước.

Sau khi Hàn Hướng Nhu nhận ra động tác của nữ quỷ thì quay đầu nhìn cô ta: “Cô về nhà trước đi, một lát nữa tôi sẽ tới tìm cô.”

TBC

Quỷ nữ nghe được lời này thì rơi nước mắt, ký ức vừa nãy bị Hàn Hướng Nhu bóp cổ kéo tới kéo lui còn vô cùng rõ ràng, cô ta thật sự không muốn bị bóp cổ lần nữa, cho dù là quỷ cũng cần thể diện!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-116.html.]

Hàn Hướng Nhu vừa cất mấy lá bùa có thể dùng được xong, ngẩng đầu nhìn thấy nữ quỷ đang khóc lóc thảm thiết thì nhìn cô ta bằng ánh mắt khó hiểu: “Sao cô lại khóc? Tôi đưa cô đi đầu thai cô lại khó chịu như vậy à?”

Nữ quỷ ngạc nhiên mở to hai mắt, khóc thút thít không dám tin: “Cô thật sự muốn đưa tôi đi đầu thai sao?”

“Tôi lừa cô thì có lợi ích gì chứ?” Hàn Hướng Nhu im lặng nhìn cô ta: “Cô về nhà ở bên cạnh người nhà chút đi, sau này từ biết thì sẽ không gặp được nhau nữa đâu.” Hàn Hướng Nhu tiến lên hai bước quay đầu lại hỏi: “Đúng rồi, cô tên là gì?”

“Tôi tên là Bạch Tiểu Cầm!”——Hàn Hướng Nhu rảo bước đi vào trong ngõ hẻm, thân thể giống như xuyên qua một tấm màng vô hình tiến vào một không gian khác. Hàn Hướng Nhu giả vờ như không nhìn thấy những hồn ma ở đây, mặc kệ bọn họ đánh nhau ở bên cạnh mình. Mục đích của cô tới đây không phải để đưa những hồn ma này đi, mà còn để điều tra rõ nguyên nhân tại sao lại có nhiều linh hồn bị mắc kẹt ở đây như vậy.

Dường như sau nửa đêm, người đi đường ngang qua đây tương đối ít, do đó những hồn ma cậy xung quanh Hàn Hướng Nhu ngày càng nhiều. Mỗi bước đi cô đều phải nín thở tĩnh khí sợ động tác của mình quá mạnh một bước dẫm c.h.ế.t những hồn ma đó. Càng đi vào bên trong thì âm khí càng nặng, khi đi được hơn một nửa Hàn Hướng Nhu đột nhiên ngừng lại, nhìn vào một tấm bia đá cao nửa mét ở chân tường. Buổi sáng cô cũng đã chú ý tới cái bia đá đó, chỉ là lúc đó nhìn nó rất bình thường không có gì kỳ lạ cả, nên cũng không để ý tới. Hiện tại, bia đá này lại không ngừng bốc ra âm khí.

Lúc này đám quỷ cuối cùng đã phân thắng bại, một con quỷ nam hơn hai mươi tuổi đã đánh bại những con quỷ khác bay tới bên người Hàn Hướng Nhu. Hắn ta nở nụ cười nham hiểm, vừa định dùng âm khí bốc ra từ trong bia đá để đánh dấu lên người Hàn Hướng Nhu thì cổ đã bị tóm lấy. Nam quỷ kia sửng sốt, một lúc sau mới phát hiện mình bị cô gái xinh đẹp này nhấc lên ném về phía tấm bia đá, hắn ta sợ hãi hét lên thảm thiết “A a a a”

Hàn Hướng Nhu nhìn thấy nam quỷ dễ dàng bị mình ném vào bên trong bia đá rồi biến mất thì trầm ngâm bước tới trước bia đá, giải phóng một phần âm khí trong cơ thể. Cảm nhận được âm khí ở trên người Hàn Hướng Nhu, trên mặt của tấm bia đá từ từ xuất hiện ba chữ “Quỷ môn quan”.Hàn Hướng Nhu quay đầu nhìn về phía đám quỷ đang vây quanh mình, mặt đầy nghiêm túc hỏi: “Đây chính là nơi mà các ngươi sẽ đi đầu thai sau khi tìm được thế thân à?”Đám quỷ không nói gì, nhìn cô đầy cảnh giác. Hàn Hướng Nhu cũng không nghĩ có thể hỏi được gì từ bọn họ, cho nên cô chuyển hướng tới bia đá, tay làm pháp quyết, miệng niệm chú lục giáp thần, hét lên “Phá!”

“Ầm” một tiếng bia đá kia sụp đổ, ở vị trí ban đầu của tấm bia xuất hiện một cái động lớn, một thềm đá thật dài đi xuống dưới lòng đất. Hàn Hướng Nhu lấy thận châu ra, thận châu ở trong tay cô phát ra ánh sáng, chiếu sáng cả con đường thông xuống dưới lòng đất.Không giống như mấy chục con quỷ ở bên trong ngõ hẻm, ở đây ngoại trừ nam quỷ vừa bị ném vào lúc nãy hoàn toàn không thấy bóng dáng một hồn ma nào, nhưng âm khí lại nồng đậm gấp mười lần. Sau khi đi xuống bậc thang khoảng chừng mười mét thì cuối hành lang xuất hiện một cánh cửa đá. Hàn Hướng Nhu đi qua đó sờ sờ, chỉ là một cánh cửa thông thường, giống như cửa tầng ngầm của những căn nhà bình thường không có gì đặc biệt cả.Cửa sắt bị khóa, Hàn Hướng Nhu móc từ trong túi ra một chiếc chìa khóa vạn năng, vì trong thấy thích chiếc chìa khóa này của Lý Đại Đông, nên sau khi đi ra khỏi nhà họ Trương, cô đã cố ý xin Trương Chiêu Dục.Cửa sắt từ từ mở ra, Hàn Hướng Nhu còn chưa kịp nhìn thấy rõ tình hình ở bên trong thì đã có một ác quỷ mặc quần áo đỏ rực nhào tới. Hàn Hướng Nhu ngả người ra sau, dùng mũi chân đạp nữ quỷ đó trở về. Cô nhân cơ hội này giữ vững cơ thể, lúc này mới nhìn thấy trong phòng có một lão già hơn sáu mươi tuổi đang ngồi xếp bằng, có chín cánh cửa vây xung quanh ông ta, một trong chín cánh cửa đó đã được mở ra, có lẽ nữ quỷ mặc quần áo đỏ đó đi từ cửa đó ra.

“Cô nhóc này tuổi nhỏ mà có lá gan không nhỏ.” Ông già nhìn Hàn Hướng Nhu bằng ánh mắt âm trầm, lộ ra hàm răng vàng khè: “Hôm nay ngươi tới đây rồi thì đừng mongchạy trốn, ta sẽ đút ngươi cho lệ quỷ của ta.”

Bình Luận (0)
Comment