Giống như không cẩn thận làm hỏng chuyện lớn gì đó, Hàn Hướng Nhu yên lặng lấy di động ra, có hơi đau đầu xoa xoa trán nói: “Đội trưởng Trương, anh ngủ chưa? Phái một đội cảnh sát tới đây đi!” Trương Chiêu Dục đò đẫn ngồi ở trên giường, mất một lúc lâu sau mới tỉnh táo tại. Mặc dù công việc của Cục điều tra sự kiện tinh đị thường xuyên phải ra ngoài buổi tối, nhưng những sự việc quái dị như vậy thường một tháng cũng không có nhiều. Trương Chiêu Dục vẫn luôn cho rằng công việc của mình rất nhẹ nhàng, hoàn toàn có thể làm việc cho đến khi về hưu, cũng có thể nuôi sống bản thân khi về già.
Mãi cho tới khi Trương Chiêu Dục gặp Hàn Hướng Nhu, anh ta mới nhận thức được công việc của mình bận rộn cỡ nào, tại sao ở thành phố Lâm Hải tại xảy ra nhiều chuyện quái dị như vậy! Còn có để cho anh ta sống hay không? Sau khi Trương Chiêu Dục tỉnh táo tại thì vội vàng bò dậy khỏi giường, vừa túm lấy quần mặc vào, vừa sờ đị động gọi điện thoại cho Lý Đại Đông.
Khi Lý Đại Đông đang nằm ngủ say ở trong chăn thì bị điện thoại đánh thức, anh ta híp mắt liếc nhìn lên người gọi ở trên màn hình, mơ màng nhấn phím nghe: “Alo, lão đại, muộn thế này rồi anh còn chưa ngủ sao?”
Trương Chiêu Dục nghe thấy giọng nói ngái ngủ ở trong điện thoại thì giọng nói mang thêm mấy phần u oán: “Tôi cũng muốn ngủ lắm, không phải tôi cũng bị điện thoại đánh thức à?”
Lý Đại Đông bị giọng nói của Trương Chiêu Dục dọa cho tỉnh táo ngay, trên mặt lộ ra biểu cảm hoảng sợ: “Lão đại, anh gọi điện thoại giờ này không phải là muốn đi làm việc chứ?”
Trương Chiêu Dục thở dài một hơi: “Hàn Hướng Nhu phát hiện có người tự nuôi lệ quỷ, cô ấy không cẩn thận đã đi vào ổ quỷ,, nên muốn chúng ta tới giải quyết hậu quả.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-118.html.]
Người ở đầu dây điện thoại kia im lặng, một lúc lâu sau Lý Đại Đông lắp bắp cười nói: “Hàn đạo hữu đúng là có thiên phú, chuyện gì cũng có thể gặp được.”
Trương Chiêu Dục lấy áo khoác khoác lên khuỷu tay, vừa thay giày vừa nói: “Được rồi, cậu đừng có nói nhảm nữa, gọi thêm hai người nữa tới ngõ Cửu m, Đông Đường Hoa Phủ, đường Minh Thụy, Hàn đạo hữu đang chờ ở đó.”
——
TBC
Sau khi Hàn Hướng Nhu gọi điện thoại xong thì đi tới chỗ ông lão ẩn thân tìm kiếm một vòng, trong chín cửa nuôi lệ quỷ vẫn còn lưu lại vài cái tàn hồn, thoạt nhìn bọn họ đã bị dọa sợ đến mức thần trí không rõ ràng, ngoại trừ điểm này ra thì không còn chỗ nào đặc biệt. Hàn Hướng Nhu đi ra khỏi đường hầm, phát hiện đám cô hồn dã quỷ đang vây quanh cửa hang. Cô không đưa bọn họ đi ngay mà định chờ tới khi Trương Chiêu Dục tới, dù sao thì mở quỷ môn quan cũng cần bùa chú.Hàn Hướng Nhu nhớ tới Bạch Tiểu Cầm từng nói ở gần đây cũng có một số linh hồn không được đầu thai, vừa định ngẩng đầu gọi cô ta xuống hỏi một chút thì đã thấy cô ta ngồi ở trên ban công, vươn người giơ gậy sellie tìm góc chụp phù hợp. Có vẻ như Bạch Tiểu Cầm phát hiện Hàn Hướng Nhu đang ngẩng đầu nhìn mình, nên hưng phấn xoay người lại vẫy tay: “Đại sư, chúng ta chụp chung một bức ảnh đi!”Hàn Hướng Nhu trợn mắt.Hai giây sau có một bóng dáng màu xanh lam từ trên tầng ngã xuống bên cạnh chân Hàn Hướng Nhu, làm bẹp một đống hồn ma. Hàn Hướng Nhu mặt không biến sắc đi lướt qua người Bạch Tiêu Cầm, cô cảm thấy chuyện này vẫn nên đi tìm một con quỷ khác để hỏi thì hơn, đầu óc của Bạch Tiểu Cầm có lẽ sau cú ngã đã không còn dùng được nữa rồi.
Nửa tiếng sau ba chiếc xe lần lượt đậu ở bên cạnh ngõ nhỏ, Lý Đại Đông xuống xe đi vào bên trong ngõ ngó một lượt, đột nhiên cảm thấy vô cùng kinh ngạc: “ m khí thật nồng đậm, tại sao trước kia chúng ta lại không phát hiện ra chỗ này nhỉ?”Trương Chiêu Dục quay đầu nhìn anh ta nói: “Bởi vì trước đó cậu không quen Hàn Hướng Nhu, nếu không thì cậu đã sớm phát hiện ra rồi.”Lý Đại Đồng cười mỉa mai, đi theo Trương Chiêu Dục xuyên qua kết giới đi vào trong ngõ nhỏ. Đi khoảng một trăm mét, Trương Chiêu Dục nhìn thấy mấy chục hồn ma, một bức tường sụp đổ một nửa và một lỗ hổng lớn ở trên mặt đất.Trương Chiêu Dục có hơi đau đầu, đỡ trán nói: “Đại Đông, sửa bức tường với con đường này cần tốn khoảng bao nhiêu tiền?” Lý Đại Đông ở bên cạnh tính toán chi phí, khô khan an ủi Trương Chiêu Dục: “Đội trưởng à, anh nhìn xem đây chính là một vụ án lớn, phía trên chắc chắn sẽ khen thưởng. Hơn nữa, số vụ án mà chúng ta giải quyết đã đuổi kịp số lượng một năm, đợi đến cuối năm cục của chúng ta sẽ được thưởng đơn vị tiên tiền, chúng ta không cần phải lo lắng về tiền, lúc nào cũng có.”
Trương Chiêu Dục hít một hơi thật sâu, chào hỏi cấp dưới rồi đi xuống hang động: “Không cần quan tâm tới những chuyện trước đó, giờ chúng ta xuống xem Hàn đạo hữu phát hiện được cái gì đã.”