Thư Ký Của Tôi Biết Bắt Quỷ

Chương 119

Mấy người bước xuống bậc theo đi tới phòng ngầm dưới đất ở cuối hành lang, Hiện tại nơi này đã là một mảnh hỗn loạn, gò đất ở trên nền đất đã sụp một nửa, trên trần nhà có một cái lỗ lớn. Hàn Hướng Nhu ngồi trên một cái bục cao trong đống phế tích, đang ngủ gà ngủ gật. Trương Chiêu Dục vừa định bước tới ngồi ở bên cạnh Hàn Hướng Nhu, dùng bả vai đụng vào người cô: “Này, cô đang mơ mộng cái gì vậy?” Hàn Hướng Nhu đột nhiên ngẩng đầu, lúc này chợt phát hiện có một vòng người đang đứng xung quanh mình. Hàn Hướng Nhu ngáp một cái đưa viên đá màu đen cho Trương Chiêu Dục: “Anh nhìn xem đây là thứ gì?”

Trương Chiêu Dục nhận lấy, vẻ mặt vốn không quan tâm lập tức trở nên ngưng trọng: “Thứ này cô lấy được ở đâu?”

Hàn Hướng Nhu dụi dụi mắt rồi nói: “Tôi cướp được từ trong tay của ông lão nuôi quỷ kia…” Hàn Hướng Nhu kể lại một lượt những gì đã xảy ra, sau đó nói: “Tôi không biết hòn đá này là thứ gì, nhưng những hồn ma bị âm khí từ trong tảng đá này đánh dấu đều không thể xuống dưới địa phủ để báo cáo, cho dù quỷ sai tới cũng sẽ làm lơ. Hơn nữa tôi hỏi những hồn ma bên ngoài, bọn họ đều nói rằng mình c.h.ế.t ở gần đây, sau khi bị biến thành quỷ thì trong tiềm thức có một giọng nói nói cho bọn họ biết tìm được thế thân thì có thể đi tới bia đá phía dưới quỷ môn quan để đầu thai.”

Lý Đại Đông nhìn xung quanh, biểu cảm trên mặt thảm không nỡ nhìn: “Quỷ môn quan à? Ngay tại đây à? Trong cũng quá đơn sơ rồi!”

Hàn Hướng Nhu căm phẫn gật đầu: “Đúng vậy, cũng quá qua loa rồi!”

Lý Đai Đông bật cười: “Chủ yếu là những hồn ma kia chưa nhìn thấy cảnh đời, cho nên chỉ một tấm bia đá đã coi là quỷ môn quan. Ít nhất là toàn bộ cửa thành gì đó!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-119.html.]

“Giá nhà ở gần đây cũng khá đắt, tôi đoán ông lão kia rất nghèo, anh không thấy ông ta phải ở tầng ngầm dưới đất sao?” Hàn Hướng Nhu gãi cằm, quay đầu hỏi Trương Chiêu Dục: “Cái này rốt cuộc là thứ gì? Nhỏ như vậy lại ẩn chứa rất nhiều âm khí, chắc không phải đồ của dương gian đâu nhỉ?”

Trương Chiêu Dục chậm rãi gật đầu: “Tôi có một suy đoán, nhưng không biết có chính xác không.”

Hàn Hướng Nhu tò mò hỏi: “Suy đoán gì?”“Tôi cảm thấy đây có thể là một loại lệnh bài âm phủ hoặc mảnh vỡ quan ấn.” Mặt Trương Chiêu Dục mang theo vài phần khó hiểu nói: “Nhưng nếu thật sự là loại đồ vật này sao nó có thể lưu lạc tới thế giới loài người?”Hàn Hướng Nhu nghe xong cảm thấy vô cùng phức tạp, cô ngáp dài một cái, chỉ chỉ vào đám hồn ma bên ngoài: “Mọi người muốn mang bọn họ về để điều tra hay là tôi giúp mọi người mở quỷ môn? Nhanh chóng làm xong việc tôi còn phải về nhà ngủ nữa!”

Trương Chiêu Dục lấy bình thu hồn từ trong túi ra: “Chuyện này rất quan trọng, chúng tôi mang bọn chúng về hỏi cho rõ ràng đã, đợi sau khi kết thúc điều tra phiền Hàn đạo hữu giúp mở quỷ môn quan.” Anh ta có hơi xấu hổ gãi đầu: “Thật sự không dám giấu giếm, cô giúp tôi mở quỷ môn quan tiết kiệm cho chúng tôi rất nhiều công sức, trước kia chúng tôi phải mời cao tăng tới siêu độ cho bọn chúng, hoặc mời quỷ sai tới, cái nào cũng rất phiền toái.”Lý Đại Đông dẫn người ở lại xử ý hiện trường, Trương Chiêu Dục và Hàn Hướng Nhu quay lại ngõ nhỏ. Trương Chiêu Dục triệu tập tất cả hồn ma lang thang ở gần đó tới, tổng cộng có năm mươi sáu hồn ma. Hàn Hướng Nhu không nhìn thấy bóng dáng quen thuộc từ trong đám hồn mà này, tiện tay níu lấy một con ma hỏi: “Bạch Tiểu Cầm đâu rồi?”Hồn ma xui xẻo mặt đầy mở mịt hỏi: “Ai cơ?”

Hàn Hướng Nhu chỉ tay lên tầng: “Chính là người ngã trên lầu xuống khi đang chụp ảnh tự sướng đó?”Hồn ma xui xẻo biết là ai ngay: “Cô ta hả, vừa nãy cô ta đột nhiên bị cưỡng ép trở về, nói là người nhà muốn kết âm hôn cho cô ta.”“Chuyện quái gì vậy” Hàn Hướng Nhu mở to hai mắt: “Bây giờ vẫn còn có người tin vào cái này sao?”

Hàn Hướng Nhu buông hồn ma xui xẻo ra, trên mặt lộ ra vẻ do dự. Trương Chiêu Ducj thu hết hồn ma vào trong bình chứa, mỉm cười nhìn Hàn Hướng Nhu: “Sao trên mặt cô lại đầy vẻ khó xử vậy?”Hàn Hướng Nhu bối rối gãi đầu: “Vừa nãy tôi đã đồng ý đưa Bạch Tiểu Cầm đi đầu thai, kết quả cô ta lại về nhà xem mắt rồi…”“Cái này cũng không phải chuyện lớn gì.” Trương Chiêu Dục không cho là đúng nói: “Cô không yên tâm thì có thể tới đó xem.”

TBC

Hàn Hướng Nhu thở dài một hơi: “Tôi sợ tôi đi lại phát hiện ra chuyện lớn gì đó.Trương Chiêu Dục nghe vậy thì nụ cười trên mặt trở nên cứng đờ, anh ta nghiêm túc suy nghĩ một lát, không thể không thừa nhận Hàn Hướng Nhu nói thật: “Nếu không thì tôi và cô cùng nhau đi xem xẹm.”“Chúng ta cứ tùy tiện đi tới đó à?” Đây là lần đầu tiên Hàn Hướng Nhu gặp phải chuyện như vậy: “Có sợ bị người ta đuổi ra ngoài không?”

Bình Luận (0)
Comment