“Phong Tiếu Thiên”
Phong Tiếu Thiên xuất hiện trước mặt Tiêu Phong và quyền của Thạch Chí đang đến gần.
“ Thứ này cũng gọi là Đấu Kĩ của Thạch Tộc à, chả khác gì trò ném đất. “
Phong Tiếu Thiên giận dữ quát lớn rồi dùng 3 luôn kình lực trực tiếp chặn lại Tam Tượng Quyền của Thạch Chí, rồi tung ra 3 chưởng đánh bay quyền của Thạch Chí.
“Tiêu Phong ngươi vô dụng thế sao, ngươi đi nghịch đất với bọn này là đang hạ nhục Phong Tộc sao. “
Phong Tiếu Thiên nghiêm túc nói với Tiêu Phong, nghe vậy Tiêu Phong cũng chỉ biết im lặng y vốn có thể xử lý quyền vừa rồi nhưng Phong Tiếu Thiên đã giành chặn lại, Y vốn là một phân nhánh của Phong Tộc nên không dám đắt tội với Phong Tiếu Thiên.
“Phong Tiếu Thiên sao hắn lại đến đây. “
Thạch Tâm kiên kị gọi lần 2 tên Phong Tiếu Thiên, vẻ mặt có phần khó chịu.
“ Hắn là ai thế Ca Ca huynh biết hắn sao. “
Thạch Tâm thấy quyền của mình bị ngăn lại có chút sợ kẻ vừa xuất hiện này.
“ Phiền rồi hắn là một trong 2 kẻ không nên giao thủ nhất.”
Thạch Tâm lần này đã mất hết sự kêu ngạo vốn của mà thay vào đó là một sự cẩn thận với Phong Tiếu Thiên.
“ 2 người đánh một người xem ra chắc các ngươi thấy chán lắm nhỉ, nên ta đến đây để giúp 2 huynh đệ ngươi có một trận công bằng. “
Lần này kẻ kêu ngạo lại là Phong Tiếu Thiên dường như tất cả mọi người ở đây đều e sợ hắn.
“ Mạc Y ngươi có muốn tham gia không, đứng xem trộm bọn ta đánh nhau cũng chán lắm nhỉ. “
Phong Tiếu Thiên bất ngờ đánh về phía bên trái ở nơi đó có một hàng cây che khuất tầm nhìn, kình lực vừa tới liền đem một cái cây đánh ra làm 2 khúc bị chẻ đôi, thì có bóng có một người nhảy ra, là Mạc Y đã núp ở nơi này từ khi Thạch Chí đến, bây giờ bị Phong Tiếu Thiên cuốn vào cuộc chiến vồn không liên quan này.
“ Tiêu Phong ngươi cướp được bao nhiều từ những kẻ khác. “
Phong Tiếu Thiên vừa hỏi vừa chầm chầm giám sát vào 2 anh em Thạch Tâm thứ hắn hỏi chính là những tờ giấy có ghi số thứ tự được phát ra lúc trước.
“ cướp được 3 mảnh. “
Tiêu Phong nhẹ nhàng nói.
“ Được vậy cùng ta đánh với 2 tên này xem như vận động nếu gặp Hàn Nguyệt Nhi khỏi phải khởi động. “
Tiêu Phong nghe vậy bước lên cùng Phong Tiếu Thiên chuẩn bị đánh với Thạch Tâm.
“ Ngươi hiện giờ đến đâu rồi. “
Phong Tiếu Thiên hỏi Tiêu Phong nhưng vẫn không có một cái ánh nhìn về hắn.
“ Thiên Mãng tứ 4 đủ đánh với Thạch Tâm, Thạch Chí mơ hồ đến tam tinh Thiên Mãng không lâu, còn huynh thì sao. “
Tiêu Phong quả thực có thể chống đỡ với 2 huynh đệ Thạch Tâm, nhưng chủ sợ sinh ra biến cố hoặc đối phương còn bí chiêu nên từ lúc bắt đầu Tiêu Phong vẫn chưa thực sự đánh chỉ muốn thăm dò họ.
“ Bát Tinh Thiên Mãng, đánh 2 tên này không khó nhưng ta không muốn phí sức với 2 tên này,có Mạc Y đến đây Hàn Nguyệt Nhi có lẽ sắp đến rồi, lúc đó mới gọi là thú vị. “
Phong Tiếu Thiên kiêu ngạo nó, trong mắt y chỉ có Hàn Nguyệt Nhi những kẻ này y vồn xem thường bọn họ.
“Mạc Y có định đánh không ngươi cũng gần với bọn họ chứ ta không ngại đánh nát một bông hoa đâu, đứng xem cũng chả có gì vui. “
Mạc Y lại bị chú ý bở Phong Tiếu Thiên y chưa bao giờ lơ là với Mạc Y.
“ Có lẽ ta không còn lựa chọn rồi, được ta tham gia với các ngươi. “
Mạc Y thở dài nói cô vồn không còn cách nào khác ngoài tham chiến, cô không sợ Thạch Chí và Thạch Tâm người cô kiên kị là Phong Tiếu Thiên gã này gần như là đệ nhất trong những kẻ cùng lứa, hắn lấy đánh nhau làm thú vui không ai không kiên kị hắn.
“Nói nhiều quá rồi Phong Tiếu Thiên thì làm sao, Tiêu Phong thì làm sao, Thạch Tộc ta không có lý do để sợ 2 ngưpif các ngươi, Ca Ca ta cũng không yếu kém ta cũng như thế, thắng bại chưa có thì đừng xem thường ta.
Thạch Chí giận giữ đánh về phía Phong Tiếu Thiên, hắn dùng đấu kĩ kết tinh mặt đất tạo thành một cái nhà giam, còn Thạch Tâm cũng không chậm mà dùng đấu khí kết thành 2 thanh trường thương đánh về Tiêu Phong.
“ Ngây thơ thứ này mà đòi giam ta lại sao ngươi định nghịch đất thật sao. “
“ Bạo Phong quyền. “
Phong Tiếu Thiên thi triễn đấu kĩ tích tụ năng lượng trong lòng bàn tay rồi phóng đến trước mặt phá hủy nhà giam.
“ Phong Sát”
Tiêu Phong không bỏ lỡ cơ hội dùng đấu kĩ nổi danh của Phong Tộc, một vết cắt trực tiếp đụng độ với 2 thanh trường thương cùng lúc bị phá hủy, tạo thành một đám bụi, trong đám bụi có thứ gì đó hướng đến bọn họ.
“ Tam Tượng Quyền. “
“Tứ Tượng Quyền. “
Đồng loạt Thạch Tâm cùng đệ đệ mình cùng lúc thi triễn đấu kĩ, Tượng Quyền là bí kĩ trứ danh của Thạch Tộc thể hiện qua số lượng có thể thi triễn càng nhiều thì uy lực càng mạnh, cảnh giới cuối cùng là thập Tượng Quyền, mỗi một quyền đánh ra phá núi hủy biển.
Tiêu Phong không đánh chặn lại mà cúi người xuống đất nhưng nó không đủ để né 7 đòn quyền đang ở trước mặt mình, nhưng phía sau y có một luồn khí lực cực mạnh đang được thi triễn.
“Phong lôi chưởng. “
Kình phong cuồn cuộn đủ để cắt sắt như bùn, lôi lực trong đó nhanh như chớp vừa được thi triễn đã cắt xuyên qua 5 quyền đi đến chỗ Thạch Tâm, một tiếng rít phát ra chỉ thấy bọn họ không thể di chuyển mà xung quanh đang bị cắt xé bở kình phong trong một chưởng có Phong Tiếu Thiên,còn 2 quyền còn lại bị Tiêu Phong dùng tay bọc đấu khí ném về phía Mạc Y.
“Lạc Nhật Truy Tinh. “
Mạc Y bắn ra 4 cây châm làm từ đấu khí cấm vào 2 quyền rồi dùng đấu khí bao bọc bản thân, nhưng không thể chặn lại mà bị đẩy lùi nhiều bước nhưng 2 cây châm vừa chạm vào 2 cái Tứ Tượng Quyền đã bào mòn quyền pháp xuyên đến Tiêu Phong.
“ Đây là.”
Tiêu Phong trong thoáng chút chợt hốt hoảng theo bản năng thì đây là nguy hiểm, Tiêu Phong dùng Bạo Phòng Quyền đánh xuống đất tạo thành lực đẩy nhưng vẫn không đủ để tránh cả 2 chỉ đủ tránh một cây, còn một cây sẽ trúng ngay tim nếu không tránh.
“ Mạc Y cô quá đáng sợ so với ta tưởng rồi dùng cả thủ pháp ám sát, ngươi là Dược Tộc hay là Độc Tông mà lại dùng thứ này. “
Cây châm vốn sẽ ghim vào tim Tiêu Phong được Phong Tiếu Thiên bắt lại, lớp đấu khí trên tay Phong Tiếu Thiên dần bị ăn mòn rồi biến mất, Tiêu Phong thì có chút cứng người cả y cũng không ngờ mình xém tí đã bị Mạc Y đánh cho hấp hối chỉ vì khinh thường nàng.
“ Chẳng phải ngươi kéo ta vào sao ta cũng không muốn đánh nhau nhưng nhập cuộc thì không thể tránh. “
Mạc Y lao đi vết máu trên mỗi đắc ý đáp.
“Phong huynh để ta lo phần Mạc Y, Thạch Tâm, Thạch Chí nhờ huynh được chứ.”
Tiêu Phong lạnh lùng hỏi Phong Tiếu Thiên, y vừa bị một người được đánh giá thấp đánh đến sợ hãi trong một chiêu, nên sinh ra ý muốn đánh bại Mạc Y.
“ Được thôi cho ngươi cơ hội lấy lại mặt mũi. “
Nói xong Phong Tiếu Thiên dùng Phong Tẩu phi thẳng đến Thạch Chí và Thạch Tâm đang bị thương nặng.
“ Ngươi bị thương. “
Tiêu Phong hỏi Mạc Y.
“Không nặng nhưng cũng không dễ chịu. “
Mạc Y đáp rồi vận lên đấu khí, chiêu vừa rồi có lẽ tốn không ít đấu khí còn đang bị thương, đánh nhau với Tiêu Phong không đến 10 chiêu sẽ bị thương.
“ Ngươi ra chiêu trước xem như bù đắp. “
Tiêu Phong ảm đạm nói.
“ Hồng Hoa Khúc. “
Mạc Y nặng nề giải phóng đấu khí làm rung động những cái cây xung quanh, những chiếc lá rơi xuống bị đấu khí hóa thành màu hồng biến đổi như những cánh hoa đang rơi tạo thành một cảnh sắc tuyệt đẹp, nhưng có phần chết chóc .
“ Quả nhiên vẫn còn xem thường cô nhưng lần này khác, ta xem cô như một đối thủ ngang tầm. “
“ Nghịch Phong. “
Tiêu Phong tung người nhảy lên giữa những chiếc lá đang bị hóa thành màu hồng y dùng 2 tay dùng đấu khí hút mọi thứ vào xung quanh có cả những chiếc lá chưa bị biến thành màu hồng, rồi cùng lúc Mạc Y kết thành Hồng Hoa Khúc những chiếc lá bổng cứng rắn, miềm mại tụ về phía Tiêu Phong, Tiêu Phong như một kẻ đang bị bao vây giữa rừng hoa.
“ Thắng bại của ngươi trong chiêu này, ngươi thắng chiêu này ta cũng chưa bại, nếu ngươi thua chiêu này ngươi sẽ thật sự thua. “
Nói xong 2 tay của Tiêu Phong tách ra để lộ ra một quả cầu tích tụ bằng đấu khí rồi y tự dùng đấu khí bao bọc bản thân để cho chưởng pháp tự nâng lên khỏi đầu rồi phát nổ ra những luồn kình phong cắt toàn bộ cánh hoa của Mạc Y rồi tụ về thành một đường thẳng đi đến chỗ Mạc Y.
“ Ngươi thua rồi.”
Tiêu Phong nói còn chưởng pháp đã đến chỗ Mạc Y nó đã đánh trúng Mạc Y, đẩy cô đi một đoạn xa, y mới chợt cảm thấy ống tay áo mình đac bị cắt nát cùng vài vết thương trên người dù cho đấu khí đã bao bọc bản thân và chưa có va chạm nào với lớp đấu khí.
Chưa kịp suy nghĩ thì Tiêu Phong cảm nhận một thứ gì đó bay đến, dễ dàng né nó nhưng Y có chút khó chịu, là một cây thương, có một cái đầu rồng dứi lữi thương, cán thương đều làm bằng huyền thiết, trên thương có một lá cờ ghi một chữ Lôi.
“ Mạc Y đánh xong rồi tới ta phải không.”
Một giọng nói truyền tới.