Thư Tình Tới Từ Vì Sao

Chương 17

Dịch: Cải Trắng

Trước kia, Lộc Chi luôn cố định mỗi tháng live stream một lần để tâm sự, trò chuyện với fan nhưng kể từ sau khi kết hôn với Lăng Hạc, cô chưa live stream thêm lần nào nữa. 

Cô nổi lên nhờ vào làm beauty blogger nên người hâm mộ phần lớn là con gái, dù vậy vẫn thu hút một số fan nam tìm đến nhờ vào nhan sắc và vóc người. 

Phải đến khi đọc được bình luận la ó đòi live stream của fan dưới bài viết cô mới nhớ ra hoạt động này. 

Sau khi tắm rửa xong, cô khoác lên mình bộ đồ ngủ kín đáo, ngồi ngoài phòng khách điều chỉnh đèn sao cho sáng vừa đủ, tắt luôn filter tự động đi. Cái phần mềm làm đẹp này quá đáng sợ, nó biến luôn gương mặt xinh xắn của cô thành hình cái dùi thấy mà ghê. 

Có lẽ do quá lâu không live nên vừa bắt đầu người dùng đã sôi nổi chạy tới, đông hơn bình thường khá nhiều. Các fan hết sức nhiệt tình khen ngợi: 

“Tiểu Lộc xinh quá đi mất!” 

“Vợ ơi! Lâu lắm rồi không gặp chị! Nhớ chị ghê á!” 

Mỗi lần nhìn thấy các chị em sêm sêm tuổi, ít hoặc lớn hơn vài tuổi bình luận ở đây, cô đều cảm thấy rất vui vẻ, nở nụ cười tươi chân thành từ tận đáy lòng. 

Có rất nhiều em gái đang học trung học và đại học ngoi lên đặt câu hỏi cho cô về việc làm đẹp, chỉ cần thấy được bình luận cô đều kiên nhẫn giải đáp cho mọi người những gì mình biết. Ngoài ra, cô cũng thường xuyên nhắc nhở các nữ sinh đó đừng tặng quà cho mình. 

Buổi live stream diễn ra hết sức thuận lợi cho tới khi Lăng Hạc mặc áo ngủ vừa lau tóc vừa di chuyển ra ngoài phòng khách. Anh vừa ra tới khúc ngoặt đã có fan tinh mắt nhận ra trước cả Lộc Chi. 

Lăng Hạc thấy cô đang live stream lập tức dừng lau tóc, ngây người cỡ mấy giây rồi lui về, biến mất khỏi khung hình. 

Khu bình luận trong chớp mắt ồn ào hẳn lên. Có người hỏi cô có phải có bạn trai không, có người thì không kiềm nổi bắt đầu lên thuyền chèo cp luôn!

“Người vừa mới xuất hiện là bạn trai chị hả?” 

“Anh trai vừa đi ngang đẹp trai quá đi mất! Tuy chỉ trông thấy trong tích tắc nhưng đẹp quá trời luôn, cực kỳ xứng đôi với Tiểu Lộc nhà tui!” 

Đương nhiên, bên cạnh những câu nói ngọt ngào đó cũng có cả mấy câu khích bác của fan nam. 

“Còn trẻ như này mà dám sống chung với đàn ông rồi? Mất giá quá, unfollow!”

“Đệch, có bạn trai sao không nói sớm, uổng công ông đây tốn tiền.”

Lộc Chi tới gần đọc bình luận đang nhảy tằng tằng, khẽ thở dài một hơi, chậm rãi mở miệng nói: “Người vừa rồi là chồng tôi. Chúng tôi đã đăng ký kết hôn, sống chung hợp pháp đấy nhé.”

“Cảm ơn, tôi cũng thấy anh ấy rất đẹp trai.” 

Sau đấy có rất nhiều fan nam nhào vào nói lời khó nghe. Lộc Chi làm trong ngành đã nhiều năm, thật ra trước kia cũng thường xuyên nhận được những tin nhắn cực kỳ khiếm nhã và thiếu tôn trọng. 

Cô sớm đã học được cách bỏ mặc những câu nói đó sang một bên, bàng quan đứng nhìn những kẻ còn chẳng bằng mình ghen tỵ hậm hực.

Thậm chí cô còn lười đáp trả mấy lời lẽ nhục mạ đó, chuyên tâm chọn những câu bình luận thiện chí để trả lời. 

Cũng may trước đó cô chưa bao giờ xây dựng hình tượng độc thân, video trước giờ luôn nhắm vào nhóm đối tượng người dùng nữ, hướng dẫn các cô gái làm thế nào để trông đẹp hơn, tự tin hơn. 

Cô không để ý mấy lời soi mói của fan nam. 

Có điều mấy câu bình luận trên live stream vẫn ít nhiều ảnh hưởng đến tâm trạng, Lộc Chi trò chuyện với fan thêm vài câu rồi nhanh chóng kết thúc buổi phát sóng. 

Đến khi cô quay lại phòng ngủ thì thấy Lăng Hạc vẫn như mọi khi, ngồi tựa người vào đầu giường đọc sách. 

Thoạt nhìn trông anh có vẻ rất bình tĩnh nhưng Lộc Chi không biết rằng, vào khoảnh khắc anh xoay người nghe thấy cô hào phóng thừa nhận thân phận mình, anh không thể thôi xao động. 

Thấy Lộc Chi đi vào, anh lập tức buông sách, dang hai tay về phía cô. Đọc Full Tại TruyenGG.vision

Lộc Chi nhào vào lồ ng ngực anh, anh vòng tay qua chân bế cô đặt lên đùi, ôm cô như ôm trẻ con vậy 

“Có phải anh khiến em gặp rắc rối rồi không?” Anh nhìn cô, hỏi. 

Lộc Chi vươn ngón trỏ vuốt từ lông mày đến chóp mũi anh. 

“Chồng em đẹp trai cỡ này việc gì em phải giấu, em chỉ hận mỗi ngày không thể cột anh bên người đi ra ngoài rêu rao khắp nơi.” 

Khi nói câu đó, vẻ mặt lẫn giọng điệu cô đều hết sức kiêu ngạo nhưng trông đáng yêu lạ kỳ. 

Tay Lăng Hạc lưu luyến ôm lấy mông cô, cúi người hôn lên môi.

Hai người cứ thế nhìn nhau dưới ánh đèn mờ tối. Đột nhiên, Lộc Chi hỏi: “Anh có biết, lần đầu tiên thấy anh trong thang máy em đã nghĩ gì không?” 

Lăng Hạc nắm lấy tay cô đặt bên môi hôn nhẹ: “Nghĩ gì?” 

Khi ấy, Lộc Chi cố ý làm rơi hàng chuyển phát nhanh để anh nhặt giúp, cô trông thấy từng ngón tay anh thon dài trắng nõn, khớp xương rõ ràng, cái gì cũng đẹp chuẩn gu cô hết. 

“Em đã nghĩ…” Cô tiến sát lỗ tai anh, nói: “Cái tay đẹp thế này, không biết cắ m vào có cảm giác gì nhỉ.” 

Thấy tai Lăng Hạc đỏ lựng lên vì lời trêu chọc, cô bật cười cắn anh một cái. 

Cô rất thích thấy dáng vẻ Lăng Hạc xấu hổ khi bị trêu chọc, ghẹo anh chính là thú vui lớn nhất của cô trong cuộc sống dạo gần đây. 

Ấy vậy mà ngay giây sau cô cảm nhận được qu@n lót mình bị đẩy sang một bên, ngón tay Lăng Hạc chậm rãi dò xét bên ngoài rồi cắm thẳng vào cửa miệng. 

K1ch thích đột ngột khiến cô giật bắn mình: “A…”

Lăng Hạc thuận theo thọc vào rút ra, khiến cô rất nhanh đã ướt. 

“Thế này hả?” Lăng Hạc nhỏ giọng hỏi. 

Theo cô thấy, Lăng Hạc đúng là bị cô dạy hư rồi. 

Cô vùi mặt vào cổ Lăng Hạc nhỏ giọng nức nở, anh tiếp tục cho thêm một ngón nữa vào, tiếng nước phía dưới phát ra ồm ộp. 

“Đủ chưa em? Muốn thêm ngón nữa không?” 

Lộc Chi lập tức lắc đầu nguầy nguậy, thế này đã quá nhanh rồi, cho ba ngón vào cô chắc chắn sẽ điên mất. 

Lăng Hạc không thêm ngón nữa nhưng tay vẫn liên tục ra vào trong cơ thể cô, mò tìm đến điểm nhạy cảm của cô mà ấn. 

Cuối cùng, Lộc Chi nằm trong lồ ng ngực anh run rẩy l3n đỉnh. Cô cắn mạnh vào xương quai xanh của anh, để lại nơi đó dấu răng khá tròn. 

Sau khi tỉnh táo trở lại, nhìn những dấu răng tứ tung trên cổ anh, cô bỗng hơi ngượng ngùng: “Em xin lỗi…” 

Lăng Hạc trở mình đè cô dưới thân: “Cắn mạnh vào, anh thích.”

Lộc Chi chợt phát hiện ra, trông Lăng Hạc nghiêm túc là thế nhưng ẩn sâu bên trong anh vẫn có mã gen hơi bi3n thái. 

Ngay sau khi biết mình thích Lăng Hạc, Lộc Chi đã chia sẻ tâm tư này cho Sầm Tuyết biết. 

Sầm Tuyết lúc đó bảo rằng, anh chồng yêu quý của mày yêu thầm mày bao lâu nay, giờ mà biết mày kết hôn với cậu ấy chỉ vì thấy sắc nảy lòng tham chắc đau lòng lắm. 

Lộc Chi nghe vậy chột dạ quá không nói được gì. Cơ mà có lẽ chính cô cũng không biết rằng, nếu để Lăng Hạc biết trước đấy cô kết hôn với anh hoàn toàn chỉ vì thấy sắc nổi lòng tham, thì cái đầu tiên anh cảm ơn chính là cảm ơn bản thân sinh ra có cái mã ngoài điển trai. 

Để cho anh có cơ hội bắt đầu với cô. 

Căn phòng tối đen như mực, chỉ nghe được tiếng hít thở của người đang nằm gọn trong lòng anh. Kể cả trong bóng tối, anh vẫn thấy rõ bóng dáng cô, dùng ánh mắt phác hoạ hình ảnh ấy, rồi kìm lòng chẳng đặng mà cúi xuống hôn cô. 

Cho dù mới nãy có làm bao nhiêu lần, nhưng đối phương là cô khiến anh chưa bao giờ thấy đủ. 

Người luôn chăm chỉ cầu tiến như anh, ngay lúc này lại nảy sinh ý nghĩ muốn sa đoạ. 

Nếu có thể mãi mãi cùng cô triền miên trên giường thì hay biết mấy. Trước kia anh chưa bao giờ nghĩ, d*c vọng của con người có thể bành trướng vô hạn như vậy. Đến anh của lúc trước cũng chưa bao giờ nghĩ mình yêu Lộc Chi nhiều đến thế. 

Suýt chút nữa anh đã phải chấp nhận sự thật rằng Lộc Chi không bao giờ thích mình, chỉ có thể đứng từ xa dõi theo cô. Anh và Lộc Chi sẽ không bao giờ có giao điểm trong cuộc đời nhau. 

Nhưng năm nay cô lại xuất hiện. 

Anh được ở bên cô. Hai người kết hôn với nhau, giây phút này đang ôm nhau ngủ, hạnh phúc như bao đôi tình nhân bình thường.

Bình Luận (0)
Comment