Kiêu Lễ nhìn chằm chằm vào màn hình ba chiều với vẻ mặt vô cảm.
Một lượng lớn người máy thông minh va chạm vào nhau trong không gian, từng quả cầu lửa của những vụ nổ phản vật chất. Tất cả những hình ảnh này lần lượt được phản chiếu trong con ngươi màu xanh ngọc bích của hắn ta.
Đối với Kiêu Lễ mà nói, hắn ta quả thực đã sớm quen thuộc với khung cảnh chiến tranh khốc liệt như thế này.
Sau khi thống lĩnh đoàn chiến giáp nhiều năm như vậy, hắn ta hầu như ngày nào cũng đều liếm máu trên lưỡi dao, vậy nên cũng ý thức được những đợt va chạm giữa các người máy thông minh này chỉ là khúc dạo đầu cho một cuộc chiến kịch tính trong không gian vũ trụ.
Phán đoán từ những động thái của đối phương, thì xem ra những kẻ này đã có chuẩn bị mà đến.
Người máy thông minh có chức năng chủ yếu là bia đỡ đạn và tiêu hao hỏa lực và đạn dược của kẻ thù, đồng thời cũng tiêu tốn quá nhiều vật chất tối trong lúc vận hành, vậy nên thường không được chế tạo bằng vật liệu tốt nhất. Nhưng sau rất nhiều năm lăn lộn giữa chiến trường không gian, Kiêu Lễ vẫn rất có lòng tin vào đội ngũ người máy thông minh của mình.
Tuy nhiên, tình hình dường như lại không phát triển theo hướng mà hắn ta mong đợi.
Sau hơn mười đợt va chạm, phe bọn hắn đã tổn thất hàng trăm triệu người máy thông minh!
Lúc này, một người có kinh nghiệm chinh chiến lâu năm như Kiêu Lễ cũng cảm thấy có gì đó không ổn.
Tổn thất người máy thông minh của hai bên hiện đang là 20-1.
Nói cách khác, các người máy thông minh trực thuộc thế lực thần bí tại hệ Ngân Hà cường đại hơn rất nhiều so với của hắn ta.
Hắn ta đột nhiên nhớ lại thông tin tình báo mà mình đã nhận được lúc trước, trong cuộc chiến giữa thế lực thần bí tại hệ Ngân Hà và nền văn minh Anh Tiên, quân đoàn tinh nhuệ nhất nhì siêu đám thiên hà Song Ngư - Kình Ngư có tên là Medusa cũng không đỡ nổi một đòn của đối phương.
Lúc đầu, Kiêu Lễ cho rằng người chỉ huy và chiến thuật tấn công phòng thủ của quân đoàn Medusa có vấn đề. Nhưng bây giờ, hắn lại cảm thấy chuyện này có lẽ không đơn giản như vậy.
Nghĩ đến đây, đôi mắt màu lam của Kiêu Lễ dường như kết thêm một lớp băng sương lạnh lẽo, đồng thời dâng trào ý chí chiến đấu mãnh liệt bên dưới lớp băng sương lạnh lẽo đó.
Hắn không ngờ góc nhỏ này lại ẩn chứa một thế lực cường đại như vậy.
Đột nhiên, tên phụ tá bên cạnh Kiêu Lễ biến sắc kịch liệt, bởi vì thông tin tình báo truyền về từ chiến tuyến Lỗ Trùng nằm ngoài sức tưởng tượng của hắn ta.
"Đại nhân, chúng ta vừa nhận được tin tức từ đại nhân Xích Mâu, kẻ địch cũng đang tấn công Lỗ Trùng vào thời điểm này."
Ngay từ đầu, Kiêu Lễ đã suy đoán được thế lực thần bí ở hệ Ngân Hà sẽ lựa chọn tấn công Lỗ Trùng, vậy nên cũng không hề cảm thấy ngoài ý muốn trước thông báo này.
Tuy nhiên, biểu hiện của người phụ tá lại khiến hắn ta vô cùng khó hiểu: "Thông tin tình báo gì đặc biệt sao?"
"Đại nhân Xích Mâu nói rằng kẻ địch có người máy tàng hình lượng tử."
Đôi mắt xanh ngọc bích của Kiêu Lễ khẽ co rút một chút, sau đó chuyển sang màu xanh đậm.
Hắn ta vẫn có thể giữ được bình tĩnh, nhưng người phụ tá thì không.
Vào lúc Lỗ Trùng vừa mới xuất hiện, bọn hắn đã mạo hiểm nguy cơ bị tiêu diệt cả đoàn để bước vào không gian chưa xác định. Cho đến khi xác định rằng Lỗ Trùng liên thông với khu vực ở phía bên kia của vũ trụ – chính là siêu đám thiên hà Song Ngư – Kình Ngư, thì bọn hắn mới lập tức rút dao để càn quét toàn bộ nơi đây.
Theo như thông tin tình báo, thì hầu hết các thế lực ở góc nhỏ cằn cỗi này. bao gồm ba nền văn minh cao cấp, đều không quá cường đại. Quả đúng như vậy, bọn hắn đã có thể dễ dàng xâm chiếm từng khu vực trong siêu đám thiên hà Song Ngư – Kình Ngư, tùy ý công phá nền văn minh Anh Tiên, khiến cho hoàng thất nền văn minh Anh Tiên phải kéo nhau chạy trốn trong tuyệt vọng.
Nhưng giờ đây, một thế lực thần bí ở hệ Ngân Hà lại bất thình lình xuất hiện, đồng thời lần lượt tung ra những công nghệ kỹ thuật vốn dĩ chỉ dành cho các thế lực hoặc nền văn minh đỉnh cấp.
Tuy nhiên, Kiêu Lễ vẫn duy trì vẻ mặt lạnh lùng như cũ.
Dù sao thì song phương hiện đang giao chiến kịch liệt, cho dù bọn hắn có xoắn xuýt liệu đối phương có phải là nền văn minh đỉnh cấp hay không thì cũng vô nghĩa.
Hoặc là sống, hoặc là chết, căn bản không có đường lui.
"Đại nhân, chúng ta có nên trở về trợ giúp đại nhân Xích Mâu?" Phụ tá kinh ngạc hỏi.
“Không cần.” Kiêu Lễ không chút nghĩ ngợi mà đưa ra quyết định, sau đó tiếp tục nhìn chằm chằm chiến tuyến phía trước bằng ánh mắt lạnh lùng: “Chuẩn bị bom phản vật chất để phá hủy hết thảy người máy thông minh của đối phương.”
“Vâng.” Người phụ tá vội vàng trả lời.
Kiêu Lễ cởi bỏ chiếc lưỡi liềm dài trên lưng, kích hoạt tia laser xung ngắn, sau đó điểu khiển chiến giáp trên người che phủ hết phần đầu của mình, để lộ biểu tượng lưỡi liềm của tộc đàn Đao Kiêu, trông có vẻ lạnh lẽo âm trầm giữa ánh sáng hiu hắt.
Đôi mắt màu xanh ngọc bích như được bao phủ trong băng sương, lúc này lại lóe lên một tia sáng lạnh lẽo
Lưỡi liềm dài tỏa ra sát khí khủng bố dưới ánh sáng lập lòe của laser xung ngắn, Kiêu Lễ cũng đồng thời bộc phát chiến ý khắp toàn thân.