“Tới rồi."
Khổ Nghiêu không ngờ đối thủ lại lựa chọn chiến thuật cứng đối cứng như thế này.
Mặc dù người máy thông minh của phe bọn họ hiện đang chiếm thế thượng phong, nhưng lại có chút lép vế về mặt số lượng. Vì lẽ đó, nếu như cục diện vẫn duy trì như vậy, thì đối thủ sẽ có nhiều phần thắng hơn.
Có vẻ như trận chiến tại Lỗ Trùng đã khiến cho đối thủ quyết định tốc chiến tốc thắng, vậy nên bọn hắn đã sử dụng bom phản vật chất quy mô lớn để tấn công một cách bừa bãi, không thèm phân biệt địch ta, khiến cho những người máy thông minh của cả hai phe có mặt trên chiến trường đều không có thể thời gian để rút lui.
Quyết đoán!
Đó là ấn tượng đầu tiên của Khổ Nghiêu về vị tướng lĩnh của phe đối địch.
Đoàn chiến giáp thú nhân này dường như không có ý định đánh lâu dài, chỉ một mực áp dụng thủ đoạn tấn công quyết đoán, bất ngờ. Hơn nữa, bọn hắn cũng không lựa chọn quay về hỗ trợ chiến tuyến ở xung quanh Lỗ Trùng, mà lại mở ra khúc dạo đầu của cuộc chiến với phe bọn họ.
Từ những điều trên, Khổ Nghiêu có thể phán đoán vị tướng lĩnh kia rất có niềm tin vào phân đội dưới trướng mình hiện đang canh giữ chiến tuyến Lỗ Trùng, đồng thời cũng vô cùng tự tin vào thực lực của bản thân.
Một khi đoàn chiến giáp thú nhân kia giành được chiến thắng trong trận chiến bày, thì bọn hắn chắc chắn sẽ đặt mục tiêu tiếp theo là hệ Ngân Hà và thiên hà Tiên Nữ.
Việc để đối thủ có thể tiếp cận hệ Ngân Hà, đích thị là một thất bại đối với Khổ Nghiêu.
Cho dù hệ Ngân Hà và thiên hà Tiên Nữ đang được bao bọc trong [Sóng thần không gian], nhưng nếu đối thủ phóng thích vũ khí tốc độ ánh sáng hoặc vũ khí hủy diệt không gian, thì tập đoàn Kiến Hành Quân cũng sẽ gặp rất nhiều rắc rối, cũng như phải hao tốn công sức để loại bỏ sự tác động của hai loại vũ khí này.
Đến lúc đó, bọn họ cũng không còn mặt mũi xưng là Thần Vệ trước mặt các chiến bộ khác trong tập đoàn.
Vậy nên bọn họ không được phép run rẩy sợ hãi, mà phải nỗ lực hết mình để quyết chiến một phen.
Đối với mỗi thành viên trong chiến bộ Thần Vệ mà nói, thì đây chính là một trận chiến nhất định phải thắng.
Khổ Nghiêu trở nên nghiêm túc hơn bao giờ hết, hắn điều khiển chiến giáp màu đen bao phủ toàn thân, sau đó bộc phát sát khí tràn ngập khắp không trung.
"Chuẩn bị quyết chiến."
...
...
Hiện giờ, Si Lân suýt chút nữa thì ngã quỵ trên sân vì bài tập huấn luyện quá sức nặng nề, nhưng hắn rốt cuộc đành phải cố gắng chống đỡ bằng ý chí kiên cường của chính mình. Ngay khi thông báo giải lao vang lên, tất cả các sinh mệnh có mặt ở đây đều đồng loạt ngồi bệt xuống đất, hít thở hổn hển.
Khoá huấn luyện này hoàn toàn có thể so sánh với địa ngục!
Lúc đầu, các chiến giáp sư cao cấp này còn tưởng rằng tập đoàn Kiến Hành Quân chỉ khắt khe trong quá trình tuyển chọn nhân viên, vậy nên bọn họ hoàn toàn gia nhập vào đội ngũ chính thức mà không cần phải lo lắng bất cứ điều gì.
Nhưng bây giờ, bọn họ mới nhận ra rằng mình đã hoàn toàn sai lầm!
Tuy nhiên, đãi ngộ ở đây đúng là không có gì để chê trách. Mỗi lần bọn họ bị thương trong quá trình huấn luyện, thì sẽ lập tức được đưa vào khoang y tế chuyên nghiệp, và được chữa trị mọi thương tích trong giây lát.
Đây là điều mà bọn họ thậm chí còn không dám nghĩ tới khi còn ở trong thế lực hoặc nền văn minh trước đó.
Hơn nữa, khi sinh hoạt và huấn luyện tại một hành tinh độc lập có trọng lực cực cao như nơi đây, bọn họ căn bản không dám nghĩ đến việc trốn thoát. Suy cho cùng, nếu như không có phi thuyền, thì không có cách nào thoát khỏi hành tinh cằn cỗi này. Thậm chí, cho dù có thể lén lút đào tẩu ra bên ngoài đi chăng nữa, thì chẳng khác nào đang đi tìm cái chết.
Một vài chiến giáp sư cao cấp cho rằng bản thân đã đủ mạnh mẽ, không cần tham gia huấn luyện, thì lập tức ăn trái đắng ngay tức khắc.
Những sinh mệnh ở đây đã được tận mắt chứng kiến các đại nhân Hắc Ưng và Thái Sơn dùng gai nhọn để thay phiên đấu "solo" với những kẻ không biết trời cao đất dày này, đồng thời truyền phát âm thanh kêu gào thảm thiết của bọn hắn trên loa đài, cũng như trình chiếu khuôn mặt bầm dập của bọn hắn lên màn hình ba chiều khổng lồ ở giữa sân huấn luyện.
Trước thủ đoạn hành hạ trần trụi như thế này, những kẻ có ý đồ làm càn đều bất chợt đổ mồ hôi, sởn gai ốc.
Sau khi thấy sức mạnh, tất cả sinh mệnh đều phục tùng răm rắp, cũng như không dám đặt câu hỏi về sức mạnh của Hắc Ưng và những người khác.
"Cũng không biết trận chiến ngoài kia đang ra sao?"
Si Lân lau mồ hôi trên trán, thở ra một hơi.
Tin tức về trận chiến giữa chiến bộ Thần Vệ và đoàn chiến giáp thú nhân đã bắt đầu lan truyền khắp sân huấn luyện, vì lẽ đó, các sinh mệnh sẽ nhân lúc nghỉ ngơi để thảo luận về nó.
“Ta nghe nói chiến bộ Thần Vệ chính là một tiểu đoàn cận vệ, nhưng cũng không biết thực lực của bọn hắn như thế nào?” Một tên sinh mệnh thú nhân lên tiếng với ngữ điệu tràn đầy nghi hoặc.
Kẻ này tên Báo Thần, có sở trường về tốc độ.
“Bọn hắn chính là cận vệ của người đứng đầu thế lực này, đương nhiên không yếu.” Si Lân nói.
"Bà nội nó, ta vốn dĩ đi tới đây là để xông pha đánh giết, không ngờ lại bị phái tới hành tinh ngu xuẩn này để tham gia khoá huấn luyện địa ngục, đúng là khó chịu." Một tên sinh mệnh hình người nhỏ giọng làu bàu.
Hắn ta có cái miệng to, lại thích nói chuyện, vậy nên mọi người đều gọi hắn là “mồm to”.
"Ngoại trừ chiến bộ Côn Bằng vừa mới thành lập chưa bao lâu, thì tập đoàn Kiến Hành Quân còn có tiểu đoàn cận vệ, chiến bộ hải sản, chiến bộ béo phì và chiến bộ đầu gỗ. Thực lòng mà nói, trước mắt, chiến bộ chim nhỏ chúng ta có vẻ như đang xếp dưới cùng."
Báo Thần nói.
Sau khi gia nhập đội ngũ chính thức, tất cả bọn họ đều đặt biệt danh cho các chiến bộ khác để dễ bề xưng hô.
Thần Vệ chính là tiểu đoàn cận vệ, chiến bộ Hải Vương chính là chiến bộ hải sản, chiến bộ Đại Ma là chiến bộ béo phì, còn chiến bộ Hộ Mộc do Hốt Mộc đứng đầu là chiến bộ Mộc Đầu, còn chiến bộ Côn Bằng bọn họ được gọi là chiến bộ chim nhỏ.
Khi nói đến đề tài này, một số thành viên còn chút sức lực ở xung quanh cũng bắt đầu tập hợp lại với nhau để tham gia trò chuyện.