“Ta sẽ không làm thí nghiệm nữa, ngươi mau quay trở về cho ta.”
Trần Mặc sắp nổ tung.
"Anh Mặc, Mặc Nữ rất hiểu ngươi, ngươi nhất định sẽ không từ bỏ. Anh Mặc, nếu ngươi tin rằng thí nghiệm lần này có thể thành công, thì ngươi cũng không cần phải sợ hãi, bởi vì ta nhất định sẽ không sao. Nhưng nếu như ngược lại, thì ta tình nguyện làm vật hi sinh cho ngươi."
Mặc Nữ đi tới cửa sập của khoang tàu vũ trụ, quay đầu nhìn Trần Mặc một lần cuối, sau đó lập tức xoay người rời đi.
Vào thời điểm Mặc Nữ biến mất, Trần Mặc dưới lớp chiến giáp cảm thấy bất lực sâu sắc, chỉ biết nhìn chằm chằm vào hình chiếu ba chiều.
Hắn không ngờ sẽ có ngày mình sẽ ngã xuống dưới tay Mặc Nữ.
“Trần Mặc, nếu như Mặc Nữ xảy ra chuyện gì, thì ta vĩnh viễn căm hận ngươi.” Giọng điệu của Tiểu Ngư mang theo sự tức giận chưa từng thấy.
Lam – người đang bị khống chế người máy – cũng không khỏi thở dài sau khi chứng kiến toàn bộ quá trình. Nhưng theo quan điểm của ông ta, quyết định ngăn chặn Trần Mặc tự mình tiến hành thử nghiệm của Mặc Nữ chính là cách giải quyết tốt nhất.
Đối với tập đoàn Kiến Hành Quân mà nói, giá trị của Trần Mặc căn bản không thể đong đếm được.
Nhưng Lam mhông ngờ rằng Mặc Nữ – người luôn trầm mặc, ngoan ngoãn nghe lời và giống như một cái bóng của Trần Mặc – lại bất ngờ đưa ra quyết định nghịch thiên như vậy.
Thế nhưng nó lại có vẻ hợp lý hơn bao giờ hết.
Bởi vì Mặc Nữ là người bảo dưỡng chiến giáp của Trần Mặc, vậy nên chỉ có Mặc Nữ mới có thể cấy phần mềm kiểm soát chiến giáp của hắn mà không hề bị phát hiện.
….
Bên trong quả cầu sinh mệnh lượng tử, một chiến giáp sư bay tới với tốc độ cực cao, rồi vững vàng hạ cánh xuống bệ hình tròn ở giữa. Sau khi lớp chiến giáp biến mất, Mặc Nữ lộ diện ra bên ngoài không khí, liếc nhìn về phía phi thuyền.
Hệ thống liên lạc bằng video ba chiều của quả cầu sinh mệnh lượng tử đã bị vô hiệu hoá từ lâu, bởi vì toàn bộ quá trình khai phá sinh mệnh lượng tử sẽ không thể bị dò xét hoặc bị can thiệp, nếu không thì hậu quả sẽ rất thảm khốc.
Bầu không khí bên trong chiếc phi thuyền vũ trụ hoàn toàn rơi xuống im lặng.
Hai mắt Trần Mặc trở nên đỏ hoe, hắn ước mình có thể thoát khỏi chiến giáp, nhưng có làm gì đi nữa thì cũng vô ích.
Quả cầu sinh mệnh lượng tử đã đóng lại, còn Mặc Nữ hiện đang ở trong đài không gian giữa hình cầu, cô trút bỏ hết thảy mọi thứ, phơi bày cơ thể hoàn hảo trong ánh sáng yếu ớt, trông xinh đẹp như một tiên nhân từ chín tầng mây rơi xuống trần gian.
"Bắt đầu đo lường thân thể, xin hãy thả lỏng."
Một âm thanh nhắc nhở vang lên ở trên bệ của quả cầu lượng tử.
"Bắt đầu phân tích chuỗi DNA… Quá trình phân tích chuỗi DNA đã hoàn tất!"
"Bắt đầu phân tích cấu trúc não bộ…. 10%...20%...90%...100%, quá trình phân tích cấu trúc não bộ đã hoàn tất!"
"Tử cung của Thần sẽ lập tức được kích hoạt sau 10 phút đếm ngược."
Một âm thanh nhắc nhở quen thuộc truyền đến bên tai Trần Mặc, mặc dù hắn đã nghe lời nhắc nhở này vô số lần trong thế giới thực tế ảo, thế nhưng nó lại khiến hắn cảm thấy đau khổ hơn bao giờ hết.
Một số ít người trong phi thuyền chỉ có thể nghe được tiến trình phát sóng.
"Tử cung của Thần bắt đầu đếm ngược trong 1 phút."
Khi đếm ngược còn 1 phút, tất cả các linh kiện của quả cầu lượng tử đều bắt đầu hoạt động, nguồn năng lượng tích lũy của lò phản vật chất liên tục được cung cấp cho bệ không gian chính giữa của quả cầu lượng tử.
"Tử cung của Thần bắt đầu đếm ngược: 10, 9...8...7..."
Đối với Trần Mặc mà nói, mỗi con số là một cực hình, mặc dù hắn tin rằng mình có thể thành công, nhưng cũng không thể nào chắc chắn 100%.
Thí nghiệm lần này, quả thực có quá nhiều ẩn số không lường trước được.
"3...2...1...bắt đầu."
Bệ không gian ở trung tâm quả cầu sinh mệnh lượng tử bỗng nhiên phát sáng rực rỡ, trông tựa như một hệ hằng tinh vô cùng nổi bật giữa vũ trụ đen tối, khiến cho đám người Trần Mặc hoàn toàn không thể nhìn thấy tình huống thực tế ở bên trong.
Tuy nhiên, bọn họ cũng không dám sử dụng thiết bị thăm dò và giao thoa kế để tìm hiểu tình trạng của Mặc Nữ. Bởi vì làm như thế, thì sẽ gây ảnh hưởng trạng thái vướng víu lượng tử, đồng thời gia tăng xác suất thất bại sẽ tăng cao.
Thời khắc đã đến, dòng chảy thời gian dường như bị đóng băng tại lúc đó.
Chỉ trong một giây duy nhất, ánh sáng rực rỡ biến mất.
Bệ không gian khôi phục trạng thái như cũ.
Vào thời điểm khi quả cầu lượng tử được kích hoạt, Trần Mặc, Tiểu Ngư và những người khác đều lấy lại quyền khống chế chiến giáp, đám người máy chiến tranh cũng đồng loạt buông tha cho Lam. Nhưng lúc này, bọn họ có làm gì đi nữa thì cũng đã muộn.
Hệ thống liên lạc ba chiều của quả cầu sinh mệnh lượng tử được kích hoạt trở lại.
Bệ không gian trống trơn.
"Mặc Nữ, Mặc Nữ."
Trần Mặc điên cuồng hét vào màn hình ba chiều, nhưng dù có điên loạn đến đâu, hắn vẫn không nhận được bất kỳ phản hồi nào.
"Ý thức lượng tử của Mặc Nữ có thể được tái tạo, vậy nên cô ấy sẽ không sau đâu."
Lúc này, Trần Mặc đã hoàn toàn mất kiểm soát, hắn nhanh chóng chộp lấy ổ cứng chứa bản sao ý thức của Mặc Nữ và bật nó lên. Tuy nhiên, sau khi ổ cứng được bật lên, hắn bất chợt phát hiện bản sao ý thức lượng tử của Mặc Nữ cũng biến mất.
Trần Mặc ngồi bệt xuống đất.
Ngay lúc hắn sắp tuyệt vọng, một giọng nói quen thuộc vang lên.