“Giáo sư, ngài đừng đồng ý với hắn, ta lại nghĩ cách khác.”
“Tướng quân Thanh Mộc Lạc, ta biết rõ năng lực của ngươi, bất quá số lượng hộ vệ của chúng ta quả thực không đủ, ngươi cũng đừng có cố quá lại thành quá cố.” Joel Nanluo thở dài, thể hiện sự bất đắc dĩ thông qua ngữ điệu.
Thanh Mộc Lạc nắm chặt vũ khí trong tay, cảm thấy hết sức tức giận, bất bình.
“Đồng ý với điều kiện này của đạo tặc, thì chúng ta cũng có thể bình yên vô sự.”
“Ý nghĩa không giống nhau! Nếu như chúng ta đồng ý với đạo tặc vũ trụ, thì chính là đang bị ép buộc phải thỏa hiệp. Còn nếu như chúng ta đồng ý với đám người mới tới kia, thì chính là đang thực hiện một cuộc giao dịch bình đẳng. Tuy rằng ta không có bản lĩnh quá lớn, thế nhưng vẫn còn cốt cách cùng tôn nghiêm. Như hắn ta đã nói, chút đồ này của chúng ta có lẽ cũng không đáng là gì.”
Thanh Mộc Lạc vô cùng căng thẳng, một phần là không phục, một phần là hận bản thân mình không có năng lực. Hắn biết giáo sư nói rất đúng, mặc dù đều là giao dịch, nhưng bọn họ tuyệt đối không thể thỏa hiệp với bọn đạo tặc vũ trụ.
Mà bên này, Joel Nanluo nói: “Anh bạn, ngươi chỉ cần đồng ý không công bố dữ liệu nghiên cứu của ta ra bên ngoài, cũng như không bán chúng cho bên thứ ba thì, thì ta sẽ đáp ứng điều kiện của ngươi.”
“Được.” Trần Mặc không chút do dự mà lập tức đồng ý.
Hắn cũng là nhà nghiên cứu, tất nhiên biết được dữ liệu nghiên cứu có ý nghĩa như thế nào đối với một nhà nghiên cứu. Thậm chí, một số nhà nghiên cứu còn coi hạng mục nghiên cứu còn quan trọng hơn cả tính mạng của mình, Joel Nanluo cũng không dễ dàng gì để có thể thỏa hiệp đến mức này.
“Một lời đã định.” Thanh âm khẳng định của Joel Nanluo truyền đến.
“Chuẩn bị chiến đấu.” Trần Mặc hạ lệnh
Phi thuyền cởi bỏ lớp ngụy trang, bắt đầu để lộ răng nanh.
Pháo laser năng lượng cực cao, bom phản vật chất và lá chắn năng lượng đều đã chuẩn bị sẵn sàng, máy móc thông minh cùng người máy chiến tranh Cuồng Bạo Lực to lớn liên tục tiến vào không gian vũ trụ, các thành viên trong chiến bộ Thần Vệ cũng lần lượt theo sát phía sau.
Đội hình đã hoàn tất ra đâu vào đó, tất cả hỏa lực đều đang hướng về chiến trường.
Tất cả mọi thứ đều yên lặng không một tiếng động, nhưng lại trông giống như một cơn hồng thủy dữ dội.
Vào giờ phút này, chiếc phi thuyền vận tải nhìn có vẻ vô hại ban đầu lại biến thành một con quái vật hung dữ trên chiến trường, khiến cho biểu cảm của toàn bộ sinh mệnh có mặt tại đây đều thay đổi chóng mặt.
Quân đoàn tinh nhuệ!
Đó là từ ngữ đầu tiên nhảy ra từ trong đầu của bọn họ.
Ngay cả quân đoàn hùng mạnh nhất của một nền văn minh đỉnh cấp thì cũng không thể nghiêm chỉnh đến như thế này.
Cho dù là đám đạo tặc vũ trụ, hay là đoàn hộ vệ của Thanh Mộc Lạc, thì kẻ nào kẻ nấy cũng đều không nhịn được mà ớn lạnh rùng mình, bởi lẽ bọn họ hoàn toàn có thể cảm nhận được sát khí cùng áp bức nặng nề trong không gian vũ trụ.
“Ra lệnh cho đám chiến giáp sư bên phía các ngươi rút lui đi.” Trần Mặc cất giọng trong kênh liên lạc công cộng với ngữ khí cực kỳ bá đạo, phảng phất ý chí không thể nghi ngờ.
Thanh Mộc Lạc như thể vừa thức tỉnh sau cơn mơ.
“Tất cả lui xuống, rời khỏi chiến trường.”
Hiện giờ, hắn hoàn toàn quên mất mình đã từng bày tỏ thái độ vô cùng tức giận đối với yêu cầu trước đó của Trần Mặc.
Hệ thống hoả lực khủng bố, cũng như nguồn năng lượng phản vật chất dồi dào của quân đoàn này gần như đã đạt đến trình độ mà ngay cả nền văn minh đỉnh cấp cũng chưa chắc có thể sánh kịp.
Chỉ trong nháy mắt, phản ứng năng lượng phản vật chất đã đạt đến mức độ chưa từng thấy.
Vô số quả bom phản vật chất với mật độ dày đặc đến mức như thể đang ném tiền qua cửa sổ lao thẳng về phía chiến trường, bất kỳ kẻ nào không mau chóng trốn khỏi chỗ này, thì chỉ có thể đón nhận một hậu quả duy nhất là tử vong.
Đây là quân đoàn của nền văn minh thần cấp sao?
Bởi lẽ nó đã vượt qua sự hiểu biết của hắn.
….
“Đáng chết.”
Gilam cảm thấy ớn lạnh cả người, hắn vốn dĩ còn tức giận vì sự can thiệp của hạm đội chuyên chở hàng hoá điếc không sợ súng này, nhưng bây giờ lại giống như bị dội một chậu nước đá thật to.
Chiến hạm có kích thước khổng lồ đến đáng sợ, tia laser xung năng lượng cực cao, bom phản vật chất dày đặc, cũng như những cỗ máy thông minh mạnh mẽ, tất cả đều cấu thành một đoàn chiến giáp nghiêm chỉnh hơn bao giờ hết.
Quân đoàn đỉnh cấp?
Gilam tê dại da đầu.
Làm đạo tặc vũ trụ bao năm qua, hắn cũng chưa từng thấy số lượng bom phản vật chất dày đặc đến vậy, vậy nên lập tức có thể xác định đối phương chính là một quân đoàn đỉnh cấp chính quy.
Những chùm sáng nổ tung như hằng tinh, lần lượt cuốn lấy đủ loại máy móc thông minh, cũng như nhấn chìm cả chiến trường, sau đó bắt đầu cất lên khúc dạo đầu từ địa ngục, lan toả bầu không khí hoảng sợ tử vong khắp muôn nơi trong không gian vũ trụ rộng lớn.
Gilam đột nhiên cảm thấy mình thật nhỏ bé, nhỏ bé đến mức không có chốn nào dung thân. Hắn còn chưa kịp suy nghĩ nhiều, thì đã bị bao trùm trong vô vàn chùm sáng, không còn nhìn thấy bất kỳ điều gì ở phía trước.
Chờ đến khi ánh sáng tan biến, hắn mới dần dần nhận ra tình hình hiện tại của chiến trường.
Vô số máy móc thông minh giống như lá rụng bị cuốn đi, chỉ còn sót lại vài mảnh vụn trôi nổi trong không gian, thi thoảng lại phát ra từng đốm lửa mờ nhạt, ngay cả phi thuyền cũng bị vỡ nát, tung tóe khắp nơi như cát bay trong gió mạnh.
Các chiến giáp sư là đạo tặc vũ trụ nằm rải rác phất phơ trong không gian, dường như vẫn còn đắm chìm trong nỗi sợ hãi sau vụ nổ khủng bố.
Chiến giáp của bọn họ đều có lá chắn năng lượng, có thể chống đỡ những đợt công kích từ vụ nổ năng lượng siêu cao này, ngoại trừ một số kẻ mất mạng do trúng đạn phản vật chất, thì những người khác đều bình an vô sự.