Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật (Dịch Full)

Chương 189 - Chương 1675: Tàn Sát

Chương 1675: Tàn sát Chương 1675: Tàn sát

Đáng chết.

Gilam đột nhiên nhớ tới một đoạn video được lưu truyền trong giới đạo tặc vũ trụ cách đây không lâu, quay cảnh một nhóm đạo tặc vũ trụ cỡ trung bị tiêu diệt bởi một đoàn chiến giáp không rõ danh tính chỉ trong nháy mắt.

Đôi mắt của Gilam dường như muốn nổ tung.

Nhìn thấy các Thần Vệ nhanh chóng bay về phía mình, Gilam lập tức bộc phát lửa giận ngập trời, thậm chí còn lấn át luôn cả cảm giác sợ hãi trước đó.

Hắn làm việc chăm chỉ vất vả suốt nửa đời người để điều hành nhóm đạo tặc này, hơn nữa còn suýt chút nữa đã bắt được Joel Nanluo, thu được khối của cải không tưởng, cũng như có hi vọng mở rộng quy mô thêm nữa.

Nhưng bây giờ, chỉ vì sự can thiệp của thế lực vô danh này, tất cả mọi thứ của hắn đều hóa thành bọt nước.

“Giết cho ta”. Gilam điều khiển chiến giáp lao về phía thủ lĩnh Khổ Nghiêu.

Đại xung phong.

Dưới mệnh lệnh của Gilam, tất cả đạo tặc vũ trụ dưới trướng hắn đều bay về phía thần vệ gần nhất, ngay cả khi bọn hắn vẫn còn đắm chìm trong sự sợ hãi sau vụ nổ vừa rồi, thế nhưng cũng không còn cách nào khác.

Cũng giống như bất kỳ đoàn chiến giáp và quân đoàn chính quy nào khác, đoàn trưởng sẽ là người nắm giữ quyền khống chế tất cả các chiến giáp trong suốt khoảng thời gian chiến đấu, đồng thời sẽ có thể sử dụng mệnh lệnh “đại xung phong” một lần duy nhất.

Sau khi mệnh lệnh “đại xung phong” vang lên, thì các chiến giáp sư sẽ sẽ không được phép lâm trận bỏ trốn, nếu không thì sẽ bị trí tuệ nhân tạo tích hợp trong chiến giáp phán định là đào binh, sau đó bị tước được quyền điều khiển chiến giáp ngay tức khắc.

Bị nhắm mục tiêu bởi đạn phản vật chất, Khổ Nghiêu cũng không hề tỏ ra sợ hãi, mà nhẹ nhàng né tránh một đòn công kích bằng tia laser, đồng thời kích hoạt vũ khí laser của chính mình.

Chỉ trong tích tắc, một quả cầu ánh sáng khổng lồ xuất hiện giữa không gian vũ trụ mênh mông, khiến cho toàn bộ khu vực xung quanh sáng trưng như ban này.

Với hình ảnh được tổng hợp từ radar lượng tử hiển thị chân thực trước mặt, Khổ Nghiêu liền phát hiện ra Gilam lao về phía mình với tốc độ cực cao, vậy nên liền di chuyển với tốc độ thậm chí còn cao hơn nữa.

Phốc.

Vào thời điểm đôi bên va chạm với, ngọn thương trong tay Khổ Nghiêu xuyên qua đầu Gilam, giống như một cây kim dài xuyên qua đậu phụ, từ đó mở ra một bức màn tàn sát.

Không gian vũ trụ im ắng giống như địa ngục sâu thẳm, các hành tinh ở phía xa xa tựa như đôi mắt âm u của tử thần đang quan sát thảm kịch không có âm thanh, chỉ thỉnh thoảng xuất hiện tia laser xung động, cùng với chùm sáng của bom phản vật chất.

Từ lúc bắt đầu đến lúc kết thúc không vượt quá hai giờ.

Hơn 200 vạn đạo tặc vũ trụ đều bị chôn vùi trong không gian băng giá này.

Sau khi Gilam bỏ mạng, các chiến giáp sư đạo tặc còn lại thậm chí còn không có một ý nghĩ phản kháng, cũng không quan tâm sự rộng lớn của vũ trụ, chỉ biết liều mạng thoát khỏi chiến trường.

….

….

Thanh Mộc Lạc phát lạnh toàn thân.

Hắn ta có thể nhìn thấy toàn cảnh Khổ Nghiêu giết chết Gilam.

Nhát thương đó thực sự quá nhanh, giống như Khổ Nghiêu đã dự đoán được trước động tác của Gilam, liền tiện tay giải quyết đối thủ, không thèm làm ra bất kỳ động tác hoa mỹ thừa thải nào khác.

Chiến giáp sư đỉnh cấp.

Hắn cũng chú ý đến động tác của những thần vệ khác, bọn họ cũng đều sử dụng một hoặc hai chiêu là cùng. Nói cách khác, nếu như có thể sử dụng một chiêu để giết chết đối thủ, thì bọn họ tuyệt đối không dùng đến chiêu thứ hai.

Những tên đạo tặc vũ trụ vừa khiến đoàn chiến giáp sư hộ vệ bọn họ phải gian nan cố thủ, hiện tại lại bị tàn sát giống như dê lợn.

Bởi vì hạm đội lạ mặt này lại toàn là chiến giáp sư đỉnh cấp và người máy chiến tranh đỉnh cấp, vậy nên bọn hắn ngay cả một tia phản kháng cũng không có, cũng giống bị tiền đập chết vậy.

Địa vị của hạm đội vô danh trong lòng Thanh Mộc Lạc được nâng cao không biết bao nhiêu lần.

Nền văn minh thần cấp sao?

Thanh Mộc Lạc dùng phép loại trừ, nghĩ đến hầu hết các văn minh đỉnh cấp trong vũ trụ, đến cuối cùng vẫn không đoán ra được đây là quân đoàn của nền văn minh đỉnh cấp nào mà đáng sợ đến vậy.

Nếu như đội ngũ này có ý đồ với bọn họ thì sao?

Ngay cả hắn cũng không thể nghĩ được biện pháp ứng phó khi đứng trước lực lượng nghiền ép tuyệt đối như thế này.

“Ngươi có cảm tưởng như thế nào?” Joel Nanluo từ đầu là chấn động sau đó dần chuyển sang thán phục.

“Bách chiến bách thắng”. Thanh Lạc Mộc cười khổ nói.

“Biết thế lực kia à?”

“Ta cũng không biết, chỉ biết đối phương cũng không hề thua kém so với quân đoàn của nền văn minh Hắc Đồng và nền văn minh Lôi Thần, thế nhưng bọn họ cũng không phải nền văn minh thần cấp.” Thanh Mộc Lạc nói với ngữ điệu khẳng định.

“Không phải nền văn minh thần cấp, nhưng có thể so với đội quân của văn minh thần cấp sao?”

Các chiến giáp sư hộ vệ vừa nãy còn chửi rủa ầm ĩ, nhưng bây giờ người nào người nấy đều cấm khẩu, không ai dám nói thêm một câu nào nữa.

Bọn họ vốn đã không có đủ nhân số, bị đám đạo tặc vũ trụ ép buộc tới mức phải rút lui, huống chi là thế lực vô danh có khả năng tàn sát đạo tặc vũ trụ chỉ trong hai giờ này. Một khi đối phương bộc phát lửa giận, thì có thể giết chết toàn bọn họ một cách rất dễ dàng, thậm chí còn bắt cuộc giáo sư đi một cách rất đơn giản.

“Giáo sư, hàng đã đến, trả tiền thôi.” Giọng nói hết sức thản nhiên của Trần Mặc vang lên trong kênh liên lạc công cộng.

Joel Nanluo hiện đang hết sức tò mò với thân phận của Trần Mặc: “Người bạn này, ta có thể gặp ngươi để cảm ơn trực tiếp được hay không?”

“Có thể.”

Bình Luận (0)
Comment