“Giá cả như thế nào?” Trần Mặc suy nghĩ một chút rồi hỏi: “Là trang viên tại hành tinh thủ phủ.”
Hùng Minh vui sướng cực độ, nhưng chỉ biểu hiện một chút ở trên mặt: “Trang viên tầm trung tại hành tinh thủ phủ có giá thuê là một vạn tinh tệ một ngày, mà thời gian tổ chức thịnh hội Thiên Tinh kéo dài hơn hai tháng, cộng thêm mấy ngày trước khi đại hội bắt đầu, thì chi phí tổng cộng ít nhất là hai trăm vạn.”
“Hình như là không rẻ cho lắm.” Trần Mặc cũng có chút khi biết giá cả.
“Nếu vào ngày bình thường, thì tiên sinh chỉ cần bỏ ra một trăm vạn là đủ, nhưng trong thời gian diễn ra thịnh hội Thiên Tinh, rất nhiều nền văn minh cường đại đều lũ lượt đi tới bên ngoài hành tinh thủ phủ, khiến cho nhu cầu thuê mướn trang viên gia tăng đột biến. Nếu như đội ngũ của tiên sinh đến chậm thêm vài ngày nữa, thì những trang viên phù hợp có khả năng bị thuê luôn rồi. Cũng chính vì thế, ta mới đề nghị các ngài ở lại các hành tinh xung quanh.”
Trần mặc không để ý lắm, ngẩng đầu nhìn về phía Tiểu Ngư: “Tiểu Ngư, ngươi mang đủ tiền chứ?”
“Đủ”.
“Vậy thì chúng ta đi hành tinh thủ phủ đi, ta cũng muốn nhìn xem hành tinh trong truyền thuyết này rốt cuộc có bộ dáng như thế nào.”
Hùng Minh bây giờ vui mừng khôn xiết, tiền hoa hồng thu được từ phi vụ lần này cũng ngang với mức thu nhập nửa năm của hắn.
Sau khi nhập tọa độ không gian vào hệ thống động cơ, mọi người bắt đầu ổn định chỗ ngồi, phi thuyền lập tức tiến hành bước nhảy, chớp mắt đã xuất hiện ở một mảnh tinh không hoàn toàn mới lạ trong vũ trụ.
Dựa vào tín hiệu trên radar, bọn họ có thể xác định vị trí vừa đến là hệ hành tinh bên ngoài phạm vi của Mộ Thị Thiên Tinh.
Một chiếc phi thuyền rất nhanh bay đến dừng lại trước mặt phi thuyền của Trần Mặc, ngay sau đó, đủ loại máy móc bắt đầu rà quét để kiểm tra xem có phát hiện phản vật chất và vũ khí sát thương quy mô lớn hay không.
Bất cứ sinh mệnh nào muốn tiến vào Mộ Thị Thiên Tinh, thì đều cần phải thông qua các bước kiểm tra như thế này, đặc biệt trong khoảng thời gian trong lúc tổ chức thịnh hội Thiên Tinh, thì quy trình kiểm tra lại càng thêm nghiêm ngặt.
Một tên chiến giáp sư bước qua cửa khoang, nhìn lướt qua đám người Trần Mặc, liền cảm thấy rùng mình, đồng thời suy đoán nhóm sinh mệnh này chắc chắn thuộc về một nền văn minh cường đji.
“Đây là thẻ xác minh thân phận ở Mộ Thị Thiên Tinh, các ngươi có thể bắt đầu lưu trữ thông tin con ngươi, khuôn mặt cùng vân tay vào chiếc thẻ này để thuận tiện hành sự ở Mộ Thị Thiên Tinh.”
Chiến giáp sư đưa một chiếc hộp nhỏ cho Thần Vệ.
Hùng Minh bên cạnh vội vàng giải thích: “Mỗi sinh mệnh tiến vào Mộ Thị Thiên Tinh đều cần phải làm như vậy, ngay cả sinh mệnh của nền văn minh thần cấp cũng không ngoại lệ. Cái này là để Cơ quan An Ninh trực thuộc Liên Minh Vũ trụ tiện bề quản lý nhân sự, phòng ngừa trường hợp sinh mệnh lạ mặt làm loạn trên hành tinh. Sau khi thịnh hội kết thúc, Cơ quan An Ninh sẽ tiến hành xóa bỏ toàn bộ thông tin, không lưu lại bất kể điều gì.”
Trần Mặc bắt đầu cảm nhận được sự nghiêm ngặt của thịnh hội, liền ra hiệu cho tất cả Thần Vệ xung quanh mình tiến hành lưu nhập thông tin cá nhân của bọn họ vào từng tấm thẻ thân phận, bản thân hắn cũng tương tự.
Sau khi nhập thông tin xong xuôi, phi thuyền của nhóm người Trần Mặc thuận lợi thông qua kiểm tra.
Mộ Thị Thiên Tinh là một hành tinh không quá lớn, có diện tích gấp năm lần và lực hấp dẫn gấp ba lần so với Trái Đất. Bề mặt của nó bao gồm các màu lam xanh tím hòa hợp đan xen với nhau, ngoài ra còn có một số điểm xuyết mây trắng. Nếu quan sát từ bên ngoài vũ trụ, thì Mộ Thị Thiên Tinh là trông vô cùng đẹp mắt.
Dưới sự chỉ dẫn của Hùng Minh, phi thuyền của nhóm người Trần Mặc liền đi đến trang viên đã thoả thuận trước đó.
Trang viên này được xây dựng trên đồng cỏ bằng phẳng, với tầm nhìn vô cùng rộng lớn.
Những Thần Vệ khác đều ở lại trang viên để nghỉ ngơi, còn Trần Mặc, Tiểu Ngư, Jingger và Khổ Nghiêu mang theo năm Thần Vệ thực lực tốt nhất rời khỏi trang viên.
Tại Mộ Thị Thiên Tinh, vũ khí sát thương quy mô lớn và vũ khí laser đều bị nghiêm cấm triệt để, mà bọn họ lại vô cùng tự tin về phương diện chiến đấu bằng tay không hay vũ khí lạnh trong chiến giáp, chính vì thế cũng không cần lo lắng về vấn đề an toàn.
“Toà thành Thiên Tinh là thành phố phồn hoa nhất, đồng thời to lớn nhất của hành tinh thủ phủ với diện tích là năm trăm vạn km2. Cả tòa thành tất cả đều đều thuộc sở hữu của hậu nhân Mộ Thị Thiên Tinh.
Gia tộc hậu duệ của Mộ Thị Thiên Tinh là gia tộc có uy vọng lớn nhất ở Thiên Tinh Bi Địa. Bọn họ tuân theo ý chí của Mộ Thị Thiên Tinh, vĩnh viễn ở thế trung lập, nguyện ý chia sẻ toàn bộ văn bia với tất cả sinh mệnh trong vũ tru chứ không hề thiên vị bất cứ thế lực nào, cũng như chú trọng chủ trì mỗi kì thịnh hội Thiên Tinh.” Hùng Minh nói.
Trần Mặc nghiêm túc lắng nghe những tin tức liên quan đến Mộ Thị Thiên Tinh.
“Mỗi lần tổ chức thịnh hội, bọn họ đều sẽ mời đại diện của nền văn minh đỉnh cấp cùng nền văn minh thần cấp đến đây đến tham dự một buổi tiệc rượu ở trang viên của gia tộc Mộ Thị Thiên Tinh.”
Hùng Minh có thể nhận thấy Trần Mặc rất hứng thú với tin tức dạng này, liền tiếp tục kể thêm những câu chuyện tương tự.
“Bọn họ có thể kết giao rộng rãi, thiết lập tình hữu nghị với những nền văn minh lớn, đồng thời cung cấp những nền tảng giao tiếp bình đẳng cho tất cả các bên. Có điều, chỉ những sinh mệnh có thân phận cực cao, tiếng tăm đủ lớn, thì mới nhận được lời mời của bọn họ.”
Hùng Minh kể chuyện rất tỉ mỉ chi tiết, Trần Mặc cũng nghiêm túc lắng nghe.