Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật (Dịch Full)

Chương 198 - Chương 1684: Tòa Nhà Tinh Vân

Chương 1684: Tòa nhà Tinh Vân Chương 1684: Tòa nhà Tinh Vân

Rất nhanh sau đó, cả nhóm đã tiến vào phạm vi của toà thành Thiên Tinh, đến trước một dãy tòa nhà bàng bạc.

“Đây là phố Bất Dạ của toà thành Thiên Tinh - một vùng đất vô cùng đặc biệt dành riêng cho người đi bộ, cũng như nghiêm cấm bất kỳ sinh mệnh nào mặc chiến giáp.” Hùng Minh chỉ vào bãi đáp của toà nhà mua sắm khổng lồ bên ngoài toà thành.

“Vậy thì nhập gia tùy tục.”

Đoàn người từ không trung hạ xuống bãi đáp đó, sau đó nhanh chóng tiến vào toà thành Thiên Tinh, nhìn thấy đủ loại sinh mệnh đến từ các chủng tộc khác nhau. Dù sao thì nhìn nhiều cũng thành quen, nhóm người Trần Mặc cũng không có cảm thấy ngạc nhiên trước số lượng sinh mệnh đông đảo nhường này.

Jingger có khuôn mặt lạnh băng, đồng thời phảng phất khí chất người sống chớ tới gần, đích thị là một người đàn ông cao lãnh. Nhưng trên đường đi, đám người Trần Mặc gặp phải rất nhiều sinh mệnh hình người nữ tính tỏ ra rất hứng thú với Jingger, thậm chí khi đi ngang qua đoàn người bọn họ, những cô gái này còn ngoái lại nhìn Jingger, sau đó bắt đầu nhỏ giọng bàn luận với nhau.

Cho đến khi nhìn thấy khuôn mặt lãnh khốc của Jingger cũng trở nên cứng nhắc, những sinh mệnh hình người nữ tính lập tức cười phá lên.

Trần Mặc ngồi xe lăn, ngẩng đầu nhìn Jingger, không nhịn được mà lộ ra ý cười.

Tên đàn ông lãnh khốc vạn năm này vốn quen thói hành xử tàn nhẫn, lạnh lẽo vô tình, thế mà lại bị các cô gái trêu đùa đến nỗi không được tự nhiên.

Một lát sau, một sinh mệnh hình người nữ tính có vóc dáng nhỏ xinh đánh bạo chạy tới, mở to đôi mắt to nhìn Jingger.

“Ca ca, ngươi tên là gì.” Giọng nói của cô ta thanh tú, vui tươi đến kì lạ.

Vẻ mặt Jingger cứng đờ, nhất thời luống cuống tay chân.

Trần Mặc lặng lẽ bật cười, Tiểu Ngư cũng che miệng cười khẽ.

Khổ Nghiêu cùng mấy tên Thần Vệ trên mặt toàn là ý cười, nhưng cũng không dám cười ra tiếng. Bọn họ đều đã được qua huấn luyện chuyên nghiệp, sẽ không cười như thế, trừ khi,...

Cách đó không xa, mấy sinh mệnh hình người nữ tính thấy thế liền cười hihi thành tiếng.

Jingger nghe được tiếng cười, trên trán bị bao trùm bởi mây đen, luống cuống không biết phải làm sao với nữ sinh mệnh nhỏ xinh trước mắt.

Thấy Jingger không nói lời nào, nữ sinh mệnh hình người nữ tính chớp chớp đôi mắt to tròn, duỗi ra cánh tay trắng nõn như cá voi trắng rồi tiếp tục nói: “Ca ca, ta tên là Bạch Vân, ta muốn làm bạn với ngươi, không biết có được không.”

Lần này, Jingger thật sự hoảng rồi, không biết nên để tay ở đâu, cả người đều trở nên mất tự nhiên.

“Ha ha ha ha”

Trần Mặc ngồi trên xe lăn, không kiêng dè gì mà cười đến trợn mắt.

“Ca ca, ngươi đây là đang thẹn thùng sao? Ngươi nhìn thật đẹp trai, thẹn thùng cũng đẹp như vậy.” Trên mặt sinh mệnh hình người nữ tính lộ vẻ kinh hỷ, nhìn chằm chằm Jingger.

Trước đây, Jingger chưa từng né tránh bất kỳ chiến giáp sư đỉnh cấp, nhưng bây giờ lại không dám nhìn thẳng nhữ loại nhân này.

“Tiểu muội muội, bằng hữu của ta vốn dĩ hay thẹn thùng, lại không được giỏi giao tiếp cho lắm, cho nên hiện giờ vẫn độc thân! Ta sẽ đưa thông tin cùng địa chỉ của hắn cho ngươi, ngươi nhớ thường xuyên đến chơi ha.” Trần mặc truyền phát thông tin cùng địa chỉ của Jingger qua thiết bị liên lạc của sinh mệnh hình người nữ tính, không hề để ý một chút nào đến ánh mắt giết người của Jingger.

Dù sao tộc trưởng tộc Manshan cũng rất lo lắng vấn đề thành gia lập thất của Jingger.

“Cảm ơn”. Sau khi có được thông tin của Jingger, sinh mệnh hình người nữ tính kia vô cùng vui vẻ: “Ca ca. ta phải cùng đi dạo phố với các vị tỷ tỷ rồi! Đến khi về nhà, ta sẽ liên hệ với ngươi, đừng có không để ý đến ta đó nhá.”

Sinh mệnh hình người nữ tính vẫy tay tạm biệt Jingger, hưng phấn chạy về phía mấy tỷ muội.

Trần Mặc cười không ngừng mãi không dừng lại được. T

rước đây khi đối mặt với dã thú hay vòng vây công của các chiến giáp sư đỉnh cấp, Jingger cũng chưa bao giờ có biểu hiện thất thố đến thế.

“Jingger, ta cảm thấy cô gái kia vừa chủ động lại hoạt bát, nhiệt tình rộng rãi, tính cách bù trừ lại cho ngươi, rất thích hợp với ngươi.”

Jingger liếc Trần Mặc một cái.

Con phố Bất Dạ trong tòa thành Thiên Tinh có chút tương tự với các trung tâm mua sắm ở các thành phố trên Trái Đất vào thời điểm cuối tuần.

Trong thế giới ngày nay, mỗi người có một bộ chiến giáp, có thể bay hàng chục triệu, thậm chí hàng trăm triệu năm ánh sáng, cho nên cung cách dạo phố mua sắm cũng trở nên đặc biệt thú vị.

Trần Mặc cũng cảm thấy vô cùng thân thiết.

Ở đây, hắn không có cảm giác căng thẳng như các thành phố hành tinh khác – nơi mà mọi người đều mặc áo giáp, mà lại vô cùng tận hưởng khung cảnh hài hòa, rất thịnh vượng và sống động này.

"Đây là toà nhà trang sức lớn nhất ở con phố Bất Dạ - tòa nhà Tinh Vân. Nhiều sinh mệnh đến ngôi sao chính để du ngoạn hoặc ngắm nhìn tấm bia, cũng sẽ mua một số quà lưu niệm. Trang sức là sự lựa chọn của rất nhiều sinh mệnh."

Hùng Minh dẫn đám người Trần Mặc đến trước một tòa nhà.

Toàn thân tòa nhà óng a óng ánh như một khối pha lê lộng lẫy, các vách tường đều được làm từ một loại gạch trong suốt, đồng thời điểm xuyết trang trí lưu chuyển lưu huỳnh, tạo ra hiệu ứng sắc thái phân tán, cộng với một số tô điểm bởi hình chiếu ba chiều, khiến cho khung cảnh nơi này tựa như ảo mộng.

Mỗi một thiết kế đều vừa đúng tỉ lệ vàng, nhìn vô cùng thoải mái.

Trong số rất nhiều cửa hàng ở con phố Bất Dạ, tòa nhà Tinh Vân có tính đột ngột và độc đáo nhất, sợ rằng chi phí xây dựng sẽ không rẻ.

Trần Mặc đã nhìn thấy nhiều tòa nhà, nhưng đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy một tòa nhà thơ mộng như vậy.

Sinh mệnh trong vũ trụ tự nhiên có hứng thú với bảo thạch sáng bóng, bất kể là sinh mệnh thông minh nguyên thủy hay sinh mệnh thông minh hiện tại, bất kể loại hình sinh mệnh, nhất là đối với nữ giới.

Tiểu Ngư nhìn tòa nhà Tinh Vân trước mặt, đôi mắt liền trở nên sáng ngời.

Trần Mặc còn chưa kịp nói chuyện, thì đã đẩy xe lăn đi vào.

Hùng Minh che giấu nét mặt mừng rỡ, theo sát và giới thiệu Trần Mặc và Tiểu Ngư.

Bình Luận (0)
Comment