Không bao lâu sau, một vài sinh mệnh đã nhận ra Trần Mặc.
“Là thiên tài đột phá ở rừng bia Thiên Tinh.”
“Chính là sinh mệnh vừa đi về phía khán đài trung tâm đó! Hắn dựa vào đâu mà có thể thay thế nền văn minh Ám Sâm Lâm chứ?”
“Giá trị của khán đài trung tâm thấp đến như vậy sao? Một sinh mệnh gây ra chút động tĩnh ở rừng bia Thiên Tinh, là có thể ngồi vào vị trí đó được rồi à? Không khỏi quá buồn cười rồi đó!”
“Ngươi không nghe thấy lời giới thiệu của người chủ trì à? Đồng Thanh, Lôi Đình và các vị khác đã đồng thời đề cử Trần Mặc ngồi lên vị trí đó, vậy nên ta chắc rằng mọi chuyện không đơn giản như vậy.”
“…”
Hầu hết các sinh mệnh đều không biết chuyện gì xảy ra, liền bàn tán xôn xao ngay tại chỗ, bao gồm cả trên mạng và trong hội trường lễ khai mạc.
Mặc dù Trần Mặc từng xuất hiện hai lần ở rừng bia Thiên Tinh, nhưng vẫn chưa có bao nhiêu uy vọng trong mắt mọi người. Dù sao thì thiên phú và tư cách ngồi trên vị trí chủ đạo ở khán đài trung tâm căn bản không liên quan gì đến nhau, một kẻ không có đủ uy vọng và thực lực, cũng như sự chống đỡ của thế lực hùng mạnh phía sau, thì hiển nhiên sẽ không thể nào thuyết phục công chúng. .
Cho dù là ở hội trường lễ khai mạc hay là các diễn đàn thảo luận trên mạng, hết thảy mọi người đều nhìn Trần Mặc với ánh mắt không phải khâm phục và kính nể, mà là không phục và khó hiểu.
“Chẳng lẽ hắn đã lập giao ước với nền văn minh cấp thần chăng? Nếu không thì nhóm người Đồng Thanh vì cái gì lại ủng hộ hắn ngồi ở vị trí đó chứ?”
“Giao ước sao?”
“Ngươi quên Trần Mặc đang nắm giữ kỹ thuật khai phá siêu năng lực trong tay rồi à? Hắn chỉ cần chuyển giao kỹ thuật này cho các nền văn minh cấp thần, thì nhóm người Đồng Thanh đồng ý cho hắn ngồi trên khán đài trung tâm trong lễ khai mạc lần này cũng cũng không có gì kinh ngạc.”
Mọi người ở khu vực khách quý đặc cấp cũng sôi nổi thảo luận.
Tình huống này quá kỳ quái.
Rất nhiều người cầm quyền của những nền văn minh lâu đời – chẳng hạn như Tam Đế của nền văn minh Võ Tiên, cũng như người đứng đầu của một vài nền văn minh mới lên với thực lực cực kỳ mạnh mẽ như nền văn minh Vân Châu cũng có mặt ở đây.
Cho dù xếp hạng như thế nào, thì cũng không đến lượt một thế lực nhỏ bé vừa mới thành lập và không có danh tiếng gì như tập đoàn Kiến Hành Quân.
Vậy nên, bọn họ chỉ có thể suy đoán là Trần Mặc đã trả một cái giá đắt để đổi lấy vị trí này mà thôi.
“Không có lý gì như vậy được, Mộ Thị Trọng cũng ở đây, ông ấy không thể để loại chuyện dùng lợi ích đổi lấy vị trí này tồn tại trong thịnh hội Thiên Tinh được.”
“Nhưng ông ấy phải đối mặt với người cầm quyền và nhân vật cấp cao của bảy nền văn minh lớn cấp thần đó.”
“…”
Cuộc tranh luận truyền khắp hội trường thực tế ảo, rừng bia Thiên Tinh, thậm chí là trong các chương trình phát sóng trực tiếp buổi lễ khai mạc thịnh hội Thiên Tinh của toàn bộ nền văn minh trong vũ trụ.
Ai nấy đều thắc mắc, tập đoàn Kiến Hành Quân rốt cuộc là thế lực nào mà có thể ngồi trên khán đài trung tâm, ngang hàng với bảy nền văn minh lớn cấp thần?
“Chuyện này là thế nào đây?“
Lam đang ở hệ Mặt Trời, cũng cực kỳ ngạc nhiên khi nhìn thấy Trần Mặc trong chương trình phát sóng thịnh hội Thiên Tinh.
Tập đoàn Kiến Hành Quân bọn họ có tiểu vũ trụ, cũng như các loại kỹ thuật khoa học vô hạn, tự nhiên sẽ có đủ nội tình để trở thành một nền văn minh cấp thần. Tuy nhiên, chiến bộ của bọn họ vẫn còn chênh lệch với chiến bộ của nền văn minh cấp thần, cần phải được mài giũa thêm nữa.
Bọn họ vừa nhảy ra khỏi phạm vi siêu cụm thiên hà Song Ngư – Kình Ngư chưa bao lâu, thế nên vẫn chưa được nhiều người biết đến, cũng như không có cơ hội phô trương thực lực chân chính của mình.
Nhưng bây giờ, ông chủ lại ngồi trên khán đài trung tâm thay cho nền văn minh Ám Sâm Lâm ư? Ngay cả Lam cũng không thể hiểu được.
Ông ta đang định tìm nguyên nhân, thì nhận được một tin tức đến từ Triệu Mẫn.
Những nền văn minh cấp thần khác mời ông chủ lên.
Tin tức này rất quan trọng .
“Chỉ sợ ông chủ sẽ gặp phải phiền phức rồi.” Dương Tư Thanh Nguyệt bên cạnh Lam thờ ơ nói.
“Nói thế nào?” Lam tò mò hỏi.
Từ trước đến nay, ông ta đều sẽ nghiêm túc lắng nghe những lời nói của con gái mình, bởi vì con gái đã được kế thừa sự thông minh tài trí từ ông ta.
“Cha đã quên truyền thống trong thịnh hội Thiên Tinh để hấp dẫn nhân tài rồi sao?” Dương Tư Thanh Nguyệt nhắc nhở.
Lam chấn động cả người, ông ta lập tức ngồi thẳng dậy, không ngừng đảo quanh đôi mắt màu bạc.
“Nếu là như vậy thì hẳn là không sao.” Lam ngẩng đầu lên rồi nói.
Lần này đến lượt Dương Tư Thanh Nguyệt ngạc nhiên.
“Ngươi vẫn chưa hiểu biết đủ về ông chủ, hắn là sinh mệnh toàn năng nhất mà ta từng gặp.” Lam khen ngợi.
…
Vùng Đất Hỗn Loạn.
Trong một hội trường rất lớn, Độc Phu Nữ nhìn chằm chằm vào video phát sóng trực tiếp của Trần Mặc với vẻ mặt tán thưởng, Hôi Nhị Thập Nhất ở bên cạnh cũng thể hiện toàn bộ sùng bái và tôn kính trong đôi mắt.
Trong những năm vừa qua, Hôi Nhị Thập Nhất đã đi theo Độc Phu Nữ trà trộn trong thế giới hắc ám ở Vùng Đất Hỗn Loạn, đánh mất dáng vẻ non nớt trước kia, trở nên trưởng thành hơn rất nhiều và hiện là nhân vật hoàn toàn xứng đáng với vị trí thứ hai trong tổ chức.
“Vấn đề tướng tinh thế nào rồi?” Độc Phu Nữ hỏi.
“Ta đang thương lượng với cô ấy, cô ấy có vẻ đã dao động, nhưng cũng không hẳn là đồng ý.”
Hôi Nhị Thập Nhất nói: “Ảnh Tổ sợ dưa hái xanh không ngọt, thế nên không ép buộc cô ấy.”
“Ừm, ngươi thông báo với Ảnh Tổ hãy nhanh chóng mời cô ấy về đây, bước phát triển tiếp theo mới là điểm mấu chốt, chúng ta bắt buộc phải chỉnh hợp Vùng Đất Hỗn Loạn một cách toàn diện.”
“Vâng.”
Hôi Nhị Thập Nhất gật đầu đồng ý.